Trận pháp mỹ thực, mở!
Khi Bộ Phương nói ra những lời này, thanh âm rất nhỏ.
Một chén mì sợi bạo tẩu nóng hổi xông lên vòm trời, biến mất không thấy gì nữa, sau một khắc, ba động năng lượng đáng sợ khuếch tán, trong nháy mắt lan tràn đến nửa Thiên Lam Thành.
Mọi người đều sửng sốt, bởi vì bọn họ phát hiện chóp mũi mình đột nhiên ngửi thấy mùi thơm món ăn, mùi vị này khiến cho bọn họ không khỏi ngây người, trầm mê hít hà.
Trong Thiên Lam Thành.
Chu Thông mới vừa phá trận pháp thủ thành vuốt vuốt con dao làm bếp hỏa hồng sắc trong tay, ánh mắt cười nhạt nhìn về phương hướng cửa thành linh khí ngất trời, hắn biết, giờ phút này có thể nơi đó đã đại loạn rồi.
Nhưng rất nhanh, sắc mặt hắn liền biến đổi.
Bởi vì hắn phát hiện quanh người mình lại tuôn ra linh khí mờ mịt, trong linh khí kèm theo mùi thơm món ăn, khiến cho hắn không khỏi mê say.
Mùi vị này rất dễ chịu, Chu Thông cầm con dao làm bếp, không khỏi cau mày, nhep mắt ngửi mùi thơm.
Khí mờ mịt quanh người càng lúc càng nồng đậm, khiến cho hắn không khỏi muốn hít sâu.
Nhưng rất nhanh hắn sợ hãi cả kinh, trừng mắt.
- Mùi đồ ăn? Tại sao có thể có mùi đồ ăn? Thiên Lam Thành là một Đan Thành...!Làm sao lại xuất hiện mùi đồ ăn?
Sắc mặt Chu Thông tràn đầy vẻ khó tin, hắn đứng tại chỗ, ngắm nhìn xung quanh, chỉ thấy bản thân tựa hồ rơi vào một trận pháp huyền ảo.
Khí mờ mịt kia chính là do trận pháp vận chuyển, khiến cho hắn cảm nhận được một cổ ba động kỳ quái.
- Đông Tây Nam Bắc bốn phương tám hướng của Thiên Lam Thành, đều có một món ăn tràn đầy linh khí ăn...!Linh khí của những món ăn này trải qua xử lý đặc thù, hội tụ ở đây, ngưng tụ thành mùi đồ ăn, tạo thành ba động đặc biệt! Thủ đoạn này...!rốt cuộc là của người nào!
Chu Thông là gần nhất đẳng đầu bếp của Thao Thiết Cốc, chỉ nhìn một cái là xem thấu huyền ảo trong trận pháp này, sắc mặt cũng bất giác biến đổi.
Trận pháp này do mỹ thực tạo thành!
Thao Thiết Cốc hiện giờ đang nghiên cứu dùng mỹ thực xây dựng trận pháp, nhưng ở Thiên Lam Thành, hắn lại phát hiện ra loại trận pháp mỹ thực này.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Trong Thiên Lam Thành...!Chẳng lẽ là tiểu đầu bếp của quán ăn đó?
Không thể nào! Tiểu đầu bếp đó làm sao có thể bố trí ra trận pháp mỹ thực như vậy!
Bố trí một trận pháp cũng không đơn giản, cần mắt trận, cộng minh với linh khí trong mắt trận.
Như vậy mới có thể làm cho trận pháp phát huy hiệu dụng, Thao Thiết Cốc đang trong quá trình nghiên cứu, song đã có người có thể bố trí!
Nghĩ tới đây...!sắc mặt Chu Thông ngưng trọng chạy ra ngoài thành,
Bởi vì chỗ này chính là nơi linh khí của trận pháp mỹ thực hội tụ.
...
Bộ Phương đứng trên tường thành, một tay hắn giơ nồi Huyền Vũ, chậm rãi vươn tay, nhặt mũi tên màu đen rơi trên mặt đất, thần sắc trên mặt không hề bận tâm.
Uy năng của mũi tên này rất mạnh, cho dù Bộ Phương dùng nồi Huyền Vũ ngăn cản, cũng bị đánh lui mấy bước.
Minh Vương lúng túng...!nếu như hắn không buông tay, mũi tên này cũng sẽ không bắn ra.
Lúc trước hắn cũng bị ba động của mũi tên này kích thích.
Cảm giác bỏng rát làm cho hắn cảm thấy đau khắp người, nếu như không phải là cảm giác nóng rực đó, hắn bảo đảm sẽ không buông tay.
Nghĩ tới đây Minh Vương cũng cảm thấy có chút tức giận, hắn thật sự bị ám hại.
Mũi tên đó lại sinh ra hô ứng với minh khí trong cơ thể hắn, ảnh hưởng đến ba động minh khí của hắn, đây mới là điều khiến cho hắn tức giận!
Nơi xa, Tiêu Nha cũng lạnh lùng nhìn Minh Vương.
- Thì ra người này cũng là sinh linh Minh Khư ...!Khó trách thực lực cường đại như vậy! Nếu đã như vậy...!Vậy thì cùng bắn chết đi!
Tiêu Nha nhếch miệng, lộ ra nụ cười xấu xa.
Có Thí Thần Cung và Thí Thần Tiễn nơi tay, trong lòng Tiêu Nha vô cùng tự tin.
Bởi vì...!đây là thần khí Tiềm Long Vương Đình chuyên môn dùng để áp chế sinh linh Minh Khư, có lẽ uy năng rất bình thường so với những thần khí khác, nhưng đối với sinh linh Minh Khư lại có hiệu quả áp chế kỳ lạ.
- Thiếu niên, lỗi này là của Bổn vương, Bổn vương có chút tâm trạng, để Bổn vương xử lý tên này đi!
Minh Vương hừ một tiếng, lạnh lùng nói.
Song, nằm ngoài dự liêu của hắn, Bộ Phương chỉ khoát tay áo.
- Không cần, để cho ta.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Minh Vương ngẩn ngơ, trên tường thành các cường giả cũng ngẩn ngơ.
Nam Cung Vô Khuyết lại càng hoảng sợ nhìn Bộ Phương:
- Lão Bộ, đừng làm loạn, thực lực của những người đó rất mạnh!
Đám người ma nữ An Sênh cũng nhìn Bộ Phương giống như quái vật.
Chẳng lẽ tiểu đầu bếp này tính toán đối kháng với đám người kia?
Dùng thực lực bức đứt một đạo Chí Tôn gông xiềng của hắn?
Bộ Phương liếc mắt nhìn mọi người, khóe miệng khẽ nhếch lên, trên khuôn mặt cứng ngắc tựa hồ lộ ra nụ cười thần bí.
Hắn không nói gì với mọi người, giơ nồi Huyền Vũ bước ra, từng bước đi tới hướng tường thành.
Hắn một hít một thở, linh khí nồng đậm hội tụ từ trong Thiên Lam Thành tích tụ chung quanh thân thể hắn, khiến hắn giống như tiên giáng trần.
Áo choàng lông chim phiêu động, tay áo bay phất phới.
Mọi người nhìn Bộ Phương, ngạc nhiên không dứt.
Bộ Phương thật sự tính toán dùng thực lực bức đứt một đạo Chí Tôn gông xiềng đối phó với cường giả của Tiềm Long Vương Đình? Đối phương là cường giả Thần Hồn cảnh đấy!
Linh khí như long hội tụ, trên vòm trời, tựa hồ có một hư ảnh món ăn hiện ra, Bộ Phương đứng ở đó, áo choàng lông chim trên người phóng ra ánh sáng cực hạn, tia sáng chói mắt, giống như thần minh.
Khói nhẹ lượn lờ bay lên, một con dao làm bếp xuất hiện, Long Cốt Thái Đao màu đen phong cách cổ xưa trong tay hắn từ từ trở nên kim quang lóng lánh, năng lượng hội tụ trong đó, biến thành một con dao làm bếp khổng lồ được hắn gánh trên bả vai.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tay trái Bộ Phương cầm Long Cốt Đao, tay phải cầm nồi Huyền Vũ, mặc trên người áo choàng lông chim, khí chất cả người giống như minh tinh trong đêm tối.
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Tất cả mọi người đều phảng phất không nhận ra Bộ Phương, bởi vì lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy trạng thái cuồng bá của Bộ Phương, huyễn khốc vô cùng, kinh sợ người khác.
Minh Vương sợ hãi kêu lên: