Huyết sắc ngọc phù vỡ ra trong hư không, một cổ ba động huyền bí nhất thời tràn ngập trên vòm trời.
Kình phong kinh khủng thổi vù vù.
Uy áp đáng sợ tràn ngập, mây máu cuồn cuộn bao trùm, cả vòm trời vào giờ khắc này biến thành huyết sắc.
Tu La Thánh Nữ lơ lửng trong hư không, song chưởng của nàng thu về, nhắm chặt hai mắt, búi tóc của nàng xổ tung, bay phấp phơi, đẹp không sao tả xiết.
Đôi mi dài khẽ rung động, dung nhan tinh sảo tuyệt mỹ vào lúc này phảng phất trở nên hết sức thánh khiết.
Phía sau nàng, khí cơ của năm đạo gông xiềng Chí Tôn phóng lên cao, quấn lấy nhau, khi xiềng xích va chạm phát ra thanh âm rào rào, không ngừng lay động.
Ông...
Một trận vù vù, mây máu ngập trời lưu chuyển, giống như muốn áp bách tới, một cổ khí tức làm cho người ta tựa hồ muốn thần phục khuếch tán.
Tất cả mọi người hít vào một hơi, toàn thân bị uy áp đáng sợ kia áp bách, không thể động đậy.
Con ngươi đen nhánh của Tiểu U lần đầu tiên toát ra vẻ ngưng trọng, mái tóc dài của nàng bay phất phới, năng lượng màu đen từ trên người nàng tràn ngập ra.
Bộ Phương hít một hơi thật sâu, cổ uy áp này...!rất đáng sợ.
Nhưng uy áp gì đó đối với Bộ Phương cũng không có tác dụng, cho nên Bộ Phương cũng không khó chịu giống như những người khác, đặt mông ngồi xuống đất.
Hắn cau mày, cuồng phong kêu gào, cuốn động đá vụn trên đất, làm đứt sợi dây buộc tóc, nhất thời mái tóc của hắn bay phấp phới.
Bỗng nhiên, Bộ Phương cúi đầu, hắn cảm thấy lồng ngực của mình truyền đến một cảm giác cực nóng.
Lấy thứ cực nóng trên ngực ra, chính là tiểu tháp hắn đeo trên cổ.
Giờ phút này tiểu tháp tản mát ra ánh sáng, giống như lò lửa thiêu đốt.
Ba động kỳ lạ không ngừng tràn ngập.
Tiểu tháp này làm sao lại trở nên kỳ quái như thế?
Bộ Phương nghi ngờ.
Có lẽ, bởi vì huyết sắc ngọc phù kia?
Bộ Phương ngẩng đầu, nhìn về phía hư không, ở đây, tầng mây huyết sắc quay cuồng, giống như hóa thành một dòng nước xoáy.
Một bóng người mơ hồ chậm rãi ngưng tụ trong hư không.
Mây máu ngập trời tựa hồ hóa thành một mặt người, phía dưới mặt người này lơ lửng một đạo thân ảnh mơ hồ.
Thân ảnh kia có vẻ khổng lồ, ít nhất, Tu La Thánh Nữ đứng bên cạnh thân ảnh kia cũng thấy hết sức nhỏ bé.
Phần phật!
Kình phong kêu khóc, lay động đá vụn bay tán loạn...
Trong phạm vi quảng trường trung tâm Thiên Lam Thành, tất cả mọi người đều chấn động, tâm thần run rẩy.
Đây rốt cuộc là tồn tại gì!
Chỉ riêng khí tức đã khiến bọn họ run sợ không thôi.
- Cung nghênh Tu La Hoàng...
Mái tóc Tu La Thánh Nữ tung bay, lông mi run rẩy, tròng mắt rốt cục mở ra, ánh mắt rơi vào bóng người to lớn hùng hồn kia.
Bóng người mơ hồ kia khiến cho tinh thần của nàng kính sợ.
Tu La Hoàng? !
Lời nói của nàng như lôi đình nổ vang trong lòng mọi người, khiến không ít người rợn tóc gáy.
Di Tát và Đồng Hoà đã sớm vô cùng cung kính nằm trên đất, hoàn toàn không dám nhúc nhích.
Bọn họ đối mặt với Tiểu U là sợ hãi, nhưng đối mặt với Tu La Hoàng...!thì hoàn toàn kính sợ và cuồng nhiệt.
Tu La Hoàng, đó là đối tượng kính sợ trong lòng bọn họ, chính là tồn tại chí cao vô thượng trong lòng bọn họ!
Bóng người khẽ lay động, sau một khắc, có hai đạo chùm sáng huyết sắc từ trên mặt hắn phát ra, đó là một loại ánh mắt cao cao tại thượng.
Thánh Nữ thở ra một hơi, không phải vạn bất đắc dĩ nàng thật sự sẽ không lựa chọn bóp nát huyết sắc ngọc phù kia.
Mỗi một thời đại Thánh Nữ đều có một miếng ngọc phù phân thân Tu La Hoàng, dùng để bảo vệ tính mạng.
Một khi nàng sử dụng, chính là ném ra thủ đoạn bảo vệ tính mạng của mình.
Cái giá bỏ ra thật sự rất lớn.
Cho nên, để đền bù tổn thất lá bài tẩy, lần này nàng nhất định phải mang Bộ Phương đi, cũng phải thu hồi Tu La Tháp, hơn nữa...!còn phải nghiên cứu ra bí mật trên người Bộ Phương.
Phân thân Tu La Hoàng tựa hồ hiểu được suy nghĩ trong lòng Thánh Nữ, thân thể cao lớn nhất thời khẽ di động trong hư không.
Tiếng ầm vang, đinh tai nhức óc.
Lúc này sắc mặt mấy vị luyện đan đại sư của Đan Phủ trở nên vô cùng trắng bệch.
Tu La Hoàng...!đây là phân thân của Tu La Hoàng? !
Đây chính là một tồn tại Thần Hồn Cảnh chân chính! Hơn nữa còn là tồn tại vô cùng cường đại trong Thần Hồn Cảnh.
Cho dù chỉ là một phân thân...!cũng không phải là tồn tại cường giả Thần Thể Cảnh có thể đối phó!
Đối mặt với uy áp đáng sợ của Tu La Hoàng, bọn họ đều không khỏi run rẩy.
Rắc !
Một trận sụp đổ, lúc này trận pháp Truyền Tin bố trí trong quảng trường bị phá vỡ, những người vẫn đang chú ý tình cảnh ở Thiên Lam Thành nhất thời kinh ngạc.
Sau một khắc, tất cả mọi người điên cuồng.
Tại sao không thấy nữa? Tại sao hình ảnh lại biến mất? !
Tu La Hoàng cũng xuất hiện! Tại sao lần này Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển có thể kí.ch thích như vậy? !
Các cao tầng Đan Phủ vào giờ khắc này cũng bắt đầu hành động, có cường giả nhanh chóng chạy tới Thiên Lam Thành...!nhưng, có thể không còn kịp nữa.
Tiểu U lạnh lùng nhìn thân ảnh khổng lồ, khí tức trên người nàng cũng đang nhanh chóng tăng vọt.
Trên trán nàng, một đường vân hắc sắc lan tràn, khiến cho khí chất vốn trong trẻo lạnh lùng của nàng, trở nên lạnh như băng.
Tựu như một khối hàn băng vạn năm không thay đổi.
- U Minh nữ?
Thanh âm của Tu La Hoàng xa xưa mà mênh mông, phảng phất quanh quẩn trong thiên địa, hắn tựa hồ có chút kinh ngạc, lẩm bẩm.
Tiểu U không nói gì, thân hình một lần nữa bồng bềnh, năng lượng màu đen bao phủ thân hình của nàng.
Ông...
Hư không cũng vỡ ra, một chiếc thuyền gỗ đen nhánh mà cổ xưa chậm rãi từ trong cái khe không gian lao ra.