Tiểu Bát hạ cánh, lắc lư hạ xuống mặt đất, Bộ Phương lại xách Tiểu Bát lên, nhếch miệng, lãnh đạm nhìn Tu La Thánh Nữ.
- Ta sẽ không đi theo ngươi, ngươi cũng không mang được ta đi, từ bỏ đi.
Khi Bộ Phương nói ra những lời này, thân hình Tiểu U đã phiêu đãng đi đến, hạ xuống bên cạnh hắn.
Có Tiểu U ở đây, mọi người chung quanh cũng cảm thấy lời nói khí phách của Bộ Phương rất có lý.
Quả thật...!thực lực của nữ nhân tóc đen kia có chút đáng sợ.
Thánh Nữ trôi nổi trong hư không, tấm lụa chập chờn xunh quanh thân thể nàng, nàng có chút không cam lòng, tại sao có thể buông tha như vậy? Ngay cả Lão Yêu cũng đã chết ở đây...!Nếu như nàng không thể mang Tu La Tháp về, vậy quả thực quá mất mặt, tổn thất này nàng đảm đương không nổi.
Hơn nữa trở về...!cũng sẽ trở thành cản trở của những lão gia hỏa.
Tiểu U lãnh đạm nhìn Tu La Thánh Nữ.
Thực lực của Thánh Nữ rất mạnh, mạnh hơn Lão Yêu kia, nhưng...!muốn mang Bộ Phương đi từ trong tay nàng, thực lực của Thánh Nữ còn chưa đủ.
Thánh Nữ hít một hơi thật sâu, để tâm tình bình tĩnh lại.
Sau một khắc, đôi mắt nàng cũng trở nên lãnh khốc vô tình.
Đôi chân thon dài lúc ẩn lúc hiện trong tấm lụa đỏ tản ra vẻ hấp dẫn, sau một khắc, nàng khẽ động.
- Vẫn chưa từ bỏ ý định?
Tiểu U thấy thân hình Thánh Nữ biến mất trong hư không, lạnh lùng lẩm bẩm.
Bộ Phương nhướng mày, có thể cảm nhận được một cổ uy áp bàng bạc từ trên vòm trời ầm ầm áp xuống.
Thánh Nữ kia...!rất mạnh!
Năm đạo xiềng xích chập chờn va chạm trong hư không, quấn lấy nhau, khí tức hùng hồn.
- Tu La Ấn!
Ông...
Một tiếng khẽ kêu.
Trên vòm trời, một đạo ấn ký huyết sắc nhất thời hiện lên, đánh về phía vị trí của Tiểu U.
Sắc mặt Tiểu U lãnh đạm, lòng bàn chân trong suốt điểm trên mặt đất, nhất thời cả người phóng lên cao, giống như hóa thành một đạo lợi kiếm, trực tiếp xuyên thủng ấn ký kia.
Một tiếng giòn vang, ấn ký bị phá vỡ.
Tu La Thánh Nữ chập chờn trong hư không, không ngừng đánh ra từng đạo ấn ký huyết sắc, ngón tay thon dài nhanh chóng biến ảo.
Song, ở trước mặt Tiểu U, từng đạo ấn ký đều bị phá vỡ.
Rầm rầm rầm! !
Khí lãng cuồn cuộn bắt đầu khởi động, tứ tán, đánh vỡ toàn bộ đá vụn quanh mình.
Chiến đấu của hai người, khiến không ít người kinh hãi khiếp đảm, ba động năng lượng đã sớm vượt qua Thần Thể Cảnh đỉnh phong bức đứt năm đạo gông xiềng Chí Tôn bình thường!
Sắc mặt năm vị luyện đan đại sư ngưng trọng.
Một Tiểu U, một Tu La Thánh Nữ...!Thực lực của các nàng khiến các đại sư rung động.
Huyền Minh đại sư cảm giác cổ họng khô khốc, nhìn hai người đại chiến, nói:
- Chẳng lẽ hai người kia...!Là tồn tại Thần Hồn Cảnh sao?
Lời này vừa thốt ra, những đại sư khác đều chấn động, không dám tin.
Thần Hồn Cảnh, đó là cảnh giới thứ hai của Thần Cảnh, cũng là một cảnh giới vô cùng cao thâm cường hãn.
Nếu như nói Thần Thể Cảnh là cực hạn vượt qua thân thể phàm nhân, vậy Thần Hồn Cảnh chính là siêu thoát linh hồn..., thậm chí có thể khiến cho phong vân biến sắc.
- Không...!Không thể nào, chưa bao giờ nghe nói Thánh Nữ của Tu La cổ thành đạt đến Thần Hồn Cảnh!
Cố Hạc đại sư lắc đầu phủ nhận.
- Cho dù không phải Thần Hồn Cảnh, cũng không sai biệt lắm, bức đứt gông xiềng đều quy nguyên làm một, hiện ra tư thái đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể đọng lại Tụ Hồn Thể thành tựu Thần Hồn Cảnh!
Huyền Minh đại sư nghiêm túc nói.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều yên lặng, hít một hơi thật sâu.
Thần Hồn Cảnh, ở Đan Phủ, chính là cường giả đứng đầu!
Đủ để trấn giữ một thế lực nhất lưu!
Ầm! !
Một tiếng vang thật lớn, tấm lụa bị Tiểu U xé nát.
Sắc mặt Tu La Thánh Nữ vô cùng khó coi, trong hư không liên tiếp lui về phía sau, mỗi một bước lùi, đều khiến cho hư không rung động.
- Chết tiệt! Tại sao U Minh nữ lại mạnh như vậy! Không phải nói U Minh nữ thân trúng lời nguyền, khó có thể phát huy hoàn toàn tu vi sao!
Thánh Nữ tức giận cắn môi.
Nàng nhìn thoáng qua Bộ Phương đang đứng xoa đầu gà, trong lòng nhất thời dâng trào lửa giận!
Không được!
Hôm nay nhất định phải mang tiểu tử kia về, Tu La Tháp ở trên người hắn, hơn nữa hắn còn có thể thúc dục Tu La Tháp chỉ có huyết mạch Tu La cổ thành mới có thể, trên người hắn nhất định có bí mật lớn!
Một viên huyết sắc ngọc phù nhất thời phiêu đãng, lơ lửng trước người nàng.
Huyết sắc ngọc phù phóng ra quang mang huyết sắc, mái tóc Thánh Nữ phiêu đãng, tròng mắt tràn đầy ngưng trọng.
- Bộ Phương, ngươi đàng hoàng đi theo ta...!Nếu không một khi ta thúc dục ngọc phù này, U Minh nữ phục vụ của ngươi...!chắc chắn không thể sống!
Lời nói của Thánh Nữ khuếch tán trong hư không.
Bộ Phương sửng sốt, trong tay bất giác dùng sức, Tiểu Bát nhất thời bị dùng lực, bất giác thảm thiết kêu lên...!Lại muốn bóp chết ta sao!
Bộ Phương kinh hãi, trong lời nói của Thánh Nữ có vẻ rất chắc chắc, không giống đang lừa gạt hắn, chẳng lẽ ngọc phù kia thật sự có thể làm Tiểu U gặp nguy hiểm đến tính mạng?
- Thật ồn ào!
Đôi mắt thâm thúy của Tiểu U nhìn ngọc phù kia, bình thản nói.
Trên trán nàng nhất thời hiện ra một đường vân màu đen, mái tóc màu đen phiêu đãng, sau một khắc, nàng giơ tay lên, một sợi tóc đen nhánh quấn quanh người nàng, cong ngón tay búng ra.
Ông...
Quang mang màu đen bắn ra tán loạn, xé nát thương khung, như muốn xuyên thủng huyết sắc ngọc phù.
Cái gì có thể uy hiếp ngọc phù của U Minh nữ...!Tiểu U căn bản không sợ hãi!
Thánh Nữ khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, trong mắt hiện lên sát khí, tâm thần khẽ động, ngọc phù nhất thời “rắc” một tiếng nứt vỡ.
Sau một khắc...
Một cổ khí tức bàng bạc khiến tất cả mọi người muốn thần phục tràn ngập trên vòm trời!
Vào giờ khắc này tròng mắt đen nhánh của Tiểu U cũng hoàn toàn co rụt!