- Đến đây đi! Chiến!
Tiếng hô đinh tai nhức óc bay thẳng đến chân trời, khí tức cuồng bá phóng lên cao, tựa hồ muốn chấn động đám mây trên vòm trời, vô cùng đáng sợ!
Lão giả lưng còng vốn tuổi già sức yếu, mặc dù có cơ bụng tám múi, nhưng mặt mũi cũng không khác gì lão nhân, song giờ phút này, lão giả phảng phất cải lão hoàn đồng x, biến thành bộ dạng thanh niên.
Da thịt lại càng phát ra vẻ sáng bóng, khí tức ngất trời, sau lưng năm đạo gông xiềng tựa hồ cũng dây dưa với nhau, phát ra tiếng loảng xoảng của xiềng xích va chạm.
Một màn này xuyên qua trận pháp đưa tới cả Đan Phủ, tất cả mọi người đều không khỏi kinh hãi, đây là thủ đoạn gì chứ? Hắn lại có thể cải lão hoàn đồng?
- Trời ơi.
.
! Năm vị đại sư cũng thua sao?
- Lão này làm sao lợi hại như vậy! Cây côn đen kia quả thực xuất thần nhập hóa!
- Không ngờ lão đầu này lại là Thần Thể Cảnh đỉnh phong, năm đạo gông xiềng Chí Tôn tựa hồ đều muốn hợp nhất làm một rồi, quả thực đáng sợ!
!
Người của Đan Phủ líu ríu, không ngừng nghị luận, bọn họ kinh hãi, nhưng bọn họ đồng dạng cũng hưng phấn.
Có thể gặp được đại chiến cường giả mạnh mẽ như vậy, quả thực là phúc của bọn hắn.
Lần này Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển thật sự thú vị, đầu tiên là xuất hiện hắc mã đầu bếp, một đường quét ngang thiên tài Luyện Đan Sư, hôm nay lại xuất hiện biến cố như vậy.
Lại có cường giả Thần Thể Cảnh đỉnh phong đến đây cướp người, đây quả thực là chuyện không thể tin được!
Nhưng người của Đan Phủ cũng không phải người ngu, Thiên Lam Thành là một trong những Đan Thành, lực lượng thủ vệ dĩ nhiên không tầm thường, rất nhiều cường giả đã chạy tới Thiên Lam Thành.
Nhưng đối mặt với một vị cường giả Thần Thể Cảnh đỉnh phong, bức đứt năm đạo gông xiềng Chí Tôn, bọn họ cũng không dám tuỳ tiện lộn xộn.
Chưa nói đến có thể đánh thắng được hay không, chỉ riêng lực phá hoại của một cường giả Thần Thể Cảnh đỉnh phong cũng khiến Thiên Lam Thành bọn họ phải hết sức cẩn thận.
Năm vị luyện đan đại sư được đỡ dậy, sau khi đút linh đan chữa thương vào miệng, khí tức cũng trở về vững vàng.
Sắc mặt bọn họ có chút khó coi, gặp phải chuyện như vậy, trên mặt bọn họ cũng không còn ánh sáng.
- Không ngờ người của Tu La cổ thành lại phát rồ như vậy!
Huyền Minh đại sư cắn răng, đôi mắt chằm chằm nhìn Lão Yêu trong hư không đã trở nên trẻ tuổi hơn rất nhiều.
Bỗng nhiên, đôi mắt bọn hắn ngưng tụ, nhìn về phía xa.
Chỗ này, có một thân ảnh duyên dáng chậm rãi đi đến.
Nam Cung Vô Khuyết bị bao quanh như bánh chưng, nhìn thấy thân ảnh của Tiểu U, con ngươi cũng trợn to, kích động đến mức thiếu chút nữa chảy nước mắt.
Hắn chỉ có thể hét lên ô ô….
Di Tát và Đồng Hoà đang chiến đấu với đám người Tiêu Hà, nhìn thấy thân hình của Tiểu U, hai người cũng trở nên cứng đờ, hoảng sợ.
-! Là người đàn bà kia! !
Di Tát và Đồng Hoà cùng hét lên, bỏ qua đối thủ, bay thẳng đến nơi xa bỏ chạy, rời xa chỗ này.
Tiêu Hà và Tây Môn Hiên cũng sững sờ, quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Tiểu U.
- Đây không phải mỹ nữ phục vụ trong tiểu điếm của Bộ lão bản sao?
Tiêu Hà sửng sốt, hắn nhớ lại hình ảnh Tiểu U nói hắn hèn mọn!
Tây Môn Hiên thu hồi trọng kiếm, nghiêm túc gật đầu.
Nữ nhân này! quả nhiên không tầm thường.
Loại khí tức này, Tây Môn Hiên và Tiêu Hà đều hít vào một hơi, nhìn hắc vân kéo tới đầy trời, trong lòng giống như đang dấy lên sóng to gió lớn.
Sắc mặt Tiểu U không chút thay đổi, ánh mắt của nàng bay như tên bắn, từ từ hóa thành màu đen thâm thúy, đen như mực, khí tức đáng sợ cuốn đến, mái tóc đen tung bay.
Nàng dừng lại, bởi ở trước mặt nàng có một thanh niên khiêng côn đen đứng ngạo nghễ, khí tức trên người có chút kinh khủng.
Thanh niên kia ném ánh mắt cuồng nhiệt nhìn nàng, ánh mắt làm cho nàng khẽ nhíu mày.
- Bộ Phương đâu?
Tiểu U lạnh lùng hỏi.
Ánh mắt của nàng vừa chuyển, rơi xuống tấm lụa đỏ cuồn cuộn, ở bên trong, nàng cảm ứng được khí tức của Bộ Phương.
Không để ý đến thanh niên kia, Tiểu U phiêu đãng lướt đi.
Mục đích của nàng chính là cứu Bộ Phương về.
Tấm lụa đỏ quay cuồng.
Tu La Thánh Nữ ung dung nhìn U Minh nữ chậm rãi đi đến, tròng mắt nhíu lại, tinh mang hiện lên.
Bộ Phương nhìn Tiểu U bay đến, khóe miệng thoáng nhếch lên.
Ầm!
Trong hư không truyền đến một thanh âm muộn hưởng.
Một côn ảnh màu đen cuốn tới, quét ngang, nện xuống hướng Tiểu U, hư không tựa hồ cũng bị đập vỡ đến phát ra tiếng kêu rên, giống như bị đè sụp.
Kình phong đáng sợ kéo tới, Tiểu U nhướng mày, thân hình nhất thời biến mất.
Lão Yêu mỉm cười, xuất hiện ở vị trí ban đầu của Tiểu U, trong ánh mắt mang theo cuồng bạo.
- U Minh nữ, đừng chạy! Đánh với ta một trận! Tới đi!
Xì xì xì!
Chân khí mãnh liệt, trường côn màu đen nhất thời được vô số đường vân bao trùm, phảng phất trong nháy mắt có tồn tại kinh khủng thức tỉnh.
Vào giờ khắc này, trường côn màu đen đã biến thành trường côn huyết sắc.
Rầm rầm!
Lão Yêu tròng mắt mở lớn, sững sờ, ngẩn người nhìn U Minh nữ phóng đi.
Phảng phất như dấy lên cuồng phong huyết sắc, côn ảnh che khuất bầu trời.
- Mạnh quá!
Trong lòng Tiêu Hà và Tây Môn Hiên kinh hãi, Tu La Lão Yêu này thật sự quá cường hãn!
Không hổ là tồn tại bức đứt năm đạo gông xiềng Chí Tôn!
Nữ phục vụ đó thật sự có thể đánh thắng được sao? Trong lòng bọn họ bỗng nhiên có chút dao động.
Ba động kinh thiên động địa khiến để cho tâm thần mọi người cũng lay động.
Khán giả nhất thời cũng trầm mặc không nói.
Uy thế như vậy, năm vị luyện đan đại sư thất bại cũng không oan.
Bên trong tấm lụa màu đỏ, Tu La Thánh Nữ khẽ nhếch miệng:
- Thực lực của Lão Yêu vẫn cường hãn như vậy! Đối mặt với U Minh nữ uy danh hiển hách cũng không có bất kỳ lùi bước! Có lẽ, hắn thật sự có thể chiến đấu một trận với U Minh nữ.
- Có lẽ vậy.
Bộ Phương thản nhiên nói, hắn xoa đầu Tiểu Bát, còn Tiểu Bát lại trừng mắt, kêu lên oang oác.
- Con gà này thú vị!
Thánh Nữ mỉm cười, ánh mắt rơi xuống vị trí của Tiểu Bát đang nằm trong tay Bộ Phương.