- Chúc mừng Kí Chủ hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, hiện tại bắt đầu phát phần thưởng của nhiệm vụ tạm thời...
Khi thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống vang lên bên tai Bộ Phương, Bộ Phương cũng ngây ngẩn cả người.
Hắn sững sờ, sau đó tròng mắt nhất thời sáng ngời, khóe miệng nhếch lên, tựa hồ lộ ra vẻ hưng phấn.
- Nhiệm vụ tạm thời hoàn thành rồi sao? Thì ra tiến vào Top 10 Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển là xem như hoàn thành nhiệm vụ tạm thời...!Như vậy cũng không quá khó.
Bộ Phương nhếch miệng, thì thầm nói.
Hắn vốn cho rằng phải đạt được vị trí vô địch của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển vô, nếu như muốn đạt được vô địch..., hắn thật sự không có mười phần nắm chắc, dù sao những Luyện Đan Sư này cũng không phải dễ chơi.
Thực lực của đám Luyện Đan Sư như ma nữ An Sênh, Hùng điên thật ra rất tốt, nếu muốn tranh đoạt vô địch..., những Luyện Đan Sư khác không chỉ mạnh hơn ma nữ An Sênh một bậc, khi đó khó khăn lớn vô cùng.
- Phần thưởng sao? Ta nhớ phần thưởng của nhiệm vụ lần này là cách làm gà Cung Bảo?
Bộ Phương nheo mắt, trong lòng nhớ đến.
Gà Cung Bảo là một món ăn rất nổi tiếng, nổi danh với hương vị cay nồng, được rất nhiều người biết đến.
Bộ Phương dĩ nhiên cũng biết nấu gà Cung Bảo, nhưng cách làm nhất định không giống với Hệ Thống, Hệ Thống sở dĩ lấy món ăn này làm phần thưởng, tuyệt đối có chỗ bất đồng.
Trầm tư hồi lâu, trên võ đài cũng chỉ còn lại một mình Bộ Phương.
Hùng điên bởi vì bi thương quá độ, che miệng chạy như điên xuống võ đài .
Bộ Phương nhìn chung quanh, cất tấm biển vào.
Hiện giờ hắn đã hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, không cần quảng cáo nữ, cho nên liền trực tiếp thu hồi, nếu không lúc nào cũng mang theo tấm biển, trông rất kỳ quái.
Chắp tay ra sau lưng, chậm rãi bước xuống võ đài, Bộ Phương băn khoăn có nên trực tiếp trở về tiểu điếm, mở cửa buôn bán.
So với lãng phí thời gian ở đây, Bộ Phương có khuynh hướng trở về mở cửa tiệm, dù sao nguyên tinh thu được từ buôn bán chính là cơ sở tu luyện của hắn.
Nói đến tu vi, Bộ Phương cũng có chút đau đầu, bởi vì cho tới bây giờ hắn vẫn không có cảm giác muốn đột phá, buôn bán lâu như vậy, nhưng không có cảm giác đột phá, điều này làm cho hắn không khỏi nóng ruột.
Nhưng hắn cũng hiểu, từ Chí Tôn đột phá đến Thần Cảnh, dù sao cũng là đột phá đại cảnh giới, chướng ngại này có thể sẽ vây khốn cả đời không ít người, còn hắn chỉ cần có đủ nguyên tinh là có thể đột phá, hắn còn oán trách cái gì?
Nhiệm vụ tạm thời hoàn thành, Bộ Phương cũng trở nên mệt mỏi và lười biếng, nói thật, hắn thậm chí cũng không muốn tiếp tục dự thi.
Dù sao mục đích dự thi của hắn chính là để hoàn thành nhiệm vụ, hiện giờ nhiệm vụ hoàn thành, hắn cũng muốn kết thúc công việc về nhà mở cửa tiệm.
Trong đầu nghĩ như vậy, Bộ Phương thật sự rất muốn thực hiện.
Đúng rồi, từ lúc dự thi cho tới bây giờ hắn còn không biết tham gia cuộc thi này có phần thưởng hay không?
Ban đầu làm sao hắn lại hồn nhiên đâm đầu tới tranh tài như vậy?
Có vẻ đến hiện tại, Bộ Phương vẫn không biết rõ phần thưởng của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển, chẳng lẽ không có phần thưởng sao? Hắn không nghe thấy tin tức gì.
Nếu như không có phần thưởng...!vậy Bộ Phương cảm giác mình lại càng không cần thiết dự thi, hiện tại có thể xách nồi trở về.
Lãng phí thời gian làm gì.
Bộ Phương nghiêm túc gật đầu, quyết định như vậy, sắc mặt trầm tư tiêu sái xuống võ đài.
Khán giả cũng thấy khó hiểu, không rõ làm sao hắc mã đầu bếp này đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Chẳng lẽ hắn biết lên cấp vào Top 10, sẽ phải đối mặt với đối thủ rất mạnh sao?
Đối thủ cường đại rốt cục cũng khiến đầu bếp nghiêm túc rồi?
Khán giả bỗng nhiên có chút cảm động, đầu bếp này rốt cục cũng có cảm giác áp lực tranh tài.
Chẳng qua nếu như bọn họ biết, Bộ Phương chẳng qua đang nghiêm túc suy nghĩ có nên xách nồi trở về..., bọn họ có thể sẽ buồn bực đến hộc máu.
Đi xuống võ đài, những võ đài khác còn đang sôi nổi so đấu.
Đủ loại đan hỏa mãnh liệt mênh mông.
Luyện Đan Sư có thể chống đỡ đến thời khắc này đều là Luyện Đan Sư có thực lực, kỹ xảo luyện đan của bọn họ ở Đan Phủ cũng có danh khí, thi triển ra, huyễn khốc mê người, dẫn tới cả sảnh đường ủng hộ.
Đây mới là phương thức mở ra chính xác của Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển...!con ngựa đen Bộ Phương hoàn toàn là ngoại tộc.
Nam Cung Vô Khuyết cũng đã kết thúc thi đấu, cả người hắn tràn ngập chân khí nồng đậm, khí tức nhấp nhô, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Bộ Phương có chút kinh ngạc nhìn Nam Cung Vô Khuyết, nếu hắn không nhớ lầm, đối thủ của tên này là Dương Mỹ Cát?
- A? Lão Bộ, làm sao ngươi kết thúc trận đấu nhanh như vậy? Thắng chứ?
Nam Cung Vô Khuyết nhìn thấy Bộ Phương, nhất thời sửng sốt, kinh ngạc mở miệng hỏi.
Bộ Phương không nói gì, vẫn lãnh đạm nhìn Nam Cung Vô Khuyết .
Được rồi, nhìn ánh mắt bình tĩnh của Bộ Phương là biết, Bộ Phương có lẽ đã giành được thắng lợi.
Nam Cung Vô Khuyết vuốt vuốt mái tóc, đi tới bên cạnh Bộ Phương, tìm vị trí ngồi xuống, có chút lúng túng nói:
- Thật ra ta cũng thắng.
Nam Cung Vô Khuyết thắng Dương Mỹ Cát? Bộ Phương kinh ngạc nhìn Nam Cung Vô Khuyết.
Tên này không phải sử dụng sắc đẹp chứ?
- Ánh mắt ngươi có ý gì vậy! Nữ nhân Dương Mỹ Cát kia...!đấu được một nửa, đột nhiên vứt lò không luyện, còn nói sẽ trả lại Thiên Địa Huyền Hỏa cho ta...
Nam Cung Vô Khuyết có chút nhức đầu nói.
Tranh tài vừa rồi quả thực quá bất ngờ, khiến Nam Cung Vô Khuyết cũng sững sờ .
- Vậy ngươi đón nhận? Dù sao Thiên Địa Huyền Hỏa...!vẫn rất hữu dụng.
- Ta là loại người như vậy sao? Ta đương nhiên khẳng khái cự tuyệt!
Nam Cung Vô Khuyết trợn mắt nói:
- Cửu U Vương Viêm đã không thuộc về ta, thứ không phải của ta, ta sẽ không lấy, đó là nguyên tắc của ta.
Sắc mặt Bộ Phương không chút thay đổi liếc nhìn hắn, tiểu tử này lại nghĩa khí như vậy?