Kỹ xảo nấu nướng làm cho người ta hoa mắt, khống chế chân khí tinh tế, tất cả đều biểu hiện thực lực và tài nghệ làm người ta kinh ngạc của tiểu đầu bếp.
Thông qua trận pháp truyền tin, bọn họ phát hiện thì ra nấu nướng cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Ít nhất...!Từ trên người Bộ Phương thấy được, các loại kỹ xảo trong nấu nướng, nếu không trải qua luyện tập nhất định căn bản không làm được.
...
Một đĩa chân gấu om cuối cùng cũng bị ăn sạch sẽ, ngay cả nước súp đặc sệt cũng bị liếm sạch.
Năm vị luyện đan đại sư mặt đầy thỏa mãn nhìn Bộ Phương.
- Tài nghệ đầu bếp của ngươi quả nhiên không tệ, phải cố gắng nhiều hơn, trận này ngươi thắng.
Huyền Minh đại sư cười nói.
Hắn phát hiện hắn càng nhìn Bộ Phương càng thấy thuận mắt, tiểu tử này là người của Thiên Lam Thành, chính là đại biểu Thiên Lam Thành tham gia Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển.
Có thể lấy cường thế hắc mã xông vào Top 10, Huyền Minh đại sư hắn cũng thấy vinh dự.
- Các vị đại sư...!Các ngươi còn chưa xem qua đan dược của tuyển thủ Hùng Thực.
Vị trọng tài thấy Huyền Minh đại sư trực tiếp phán quyết Bộ Phương chiến thắng, mở miệng nói giúp Hùng Thực.
Huyền Minh đại sư sửng sốt, chậm rãi xoay người, bình thản nhìn vị trọng tài.
- Ngươi không phải kiểm tra đo lường sao? Mức độ linh khí của đan dược đạt đến Nhị Văn linh đan, nhưng...!Ngươi thử qua hiệu quả chưa?
Vị trọng tài sửng sốt, lắc đầu.
- Vậy ngươi nếm thử cũng biết tại sao ta trực tiếp phán tiểu đầu bếp chiến thắng rồi.
Huyền Minh đại sư lười nói nhiều, gật đầu với Bộ Phương, năm vị luyện đan đại sư sau khi ăn uống no say, lại chuồn đi.
Vị trọng tài nhíu nhíu mày, nhìn theo bóng lưng Huyền Minh đại sư, lại nhìn Hùng Thực đang trợn tròn mắt.
Chẳng lẽ đan dược này có thiếu sót gì?
Cắn răng, vị trọng tài lấy đan dược đút vào trong miệng.
Trong đan dược màu đỏ linh khí vô cùng nồng đậm, dù sao cũng là Nhị Văn linh đan, đều sử dụng dược liệu cao cấp.
Vừa vào miệng, vị trọng tài liền cảm giác đan dược này đã điều động chân khí trong cơ thể hắn.
Mái tóc của hắn cũng tung bay, trong con mắt phóng ra tinh mang, lỗ chân lông mở ra, mái tóc của hắn dựng ngược lên.
Sau lưng hắn, ba đạo gông xiềng Chí Tôn chập chờn vọt lên cao, uy áp Thiên Địa tràn ngập khắp cơ thể hắn.
Không nghi ngờ gì, đây là một viên đan dược tăng cường lực chiến đấu.
Nhưng...
Sắc mặt vị trọng tài có chút cổ quái, bởi vì hắn cảm giác, có cái gì không đúng.
Nếu có cái gì không đúng...!Hắn cảm giác trong lòng bất giác hiện lên một cổ bi thương, bi thương bỗng nhiên xuất hiện không có lý do.
Tựa hồ là vì buổi sáng ra cửa luyện hư một lò đan dược.
Đôi môi vị trọng tài run rẩy, ánh mắt ướt át, nội tâm bị bi thương phủ kín, tại sao lại bi thương như vậy...!Chẳng qua là buổi sáng ra cửa luyện hư một lò đan dược mà thôi!
- Ô ô...!Khó chịu, muốn khóc, tại sao buồn như vậy? ! Xảy ra chuyện gì...
Vị trọng tài che miệng bắt đầu khóc, nước mắt to như hạt đậu ào ào chảy ra.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì… bi thương của ta đến từ đâu?
Vị trọng tài nức nở thở dốc, cả người khổ sở, làm khán giả cũng nhìn ngây người.
Hùng Thực sững sờ ...!Tại sao có thể như vậy?
Vị trọng tài nghiêm túc như vậy làm sao lại khóc?
Bỗng nhiên...!cả người Hùng Thực như bị sét đánh, chẳng lẽ bởi vì Bi Tâm Lan?
Trời ơi..! Chẳng phải ta đã xử lý Bi Tâm Lan sao?
Thân thể cao lớn của Hùng Thực cũng run rẩy, sau một khắc mới nhớ tới, khi đó hắn đã thổi bay khói của Bi Tâm Lan, nhưng...!bởi vì chuyện của Đại Hùng kích thích, cộng thêm Bi Tâm Lan khuếch tán...!Hắn thật sự quên xử lý Bi Tâm Lan còn lưu lại trong lò đan.
Kết quả, hỗn hợp Bi Tâm Lan với đan dược được luyện chế với nhau.
Mặc dù không có ảnh hưởng gì với dược hiệu, nhưng...!người ăn đan dược sẽ bi thương.
- Ta...!Ta thật sự không cố ý.
Hùng Thực sắp khóc, hắn thật sự không phải cố ý, lúc ấy hắn không khống chế được bản thân!
Vị trọng tài vừa khóc vừa trợn mắt nhìn Hùng Thực, hắn rốt cục biết tại sao Huyền Minh đại sư lại khẳng định Bộ Phương là người chiến thắng, Hùng Thực đã xuất hiện sai sót cực lớn.
Quả thực muốn chết!
Vị trọng tài oán hận trợn mắt nhìn Hùng Thực, nước mắt lại tiếp tục rơi xuống.
Sau khi hắn đứt quãng tuyên bố người thắng trận, che miệng, bi thương đi xuống võ đài, tiếng khóc vẫn nức nở, khiến người nghe thấy cũng thấy đau lòng.
Bộ Phương sững sờ nhìn vị trọng tài chạy nhanh xuống võ đài, lại ngẩng đầu nhìn Hùng Thực, nhếch khóe miệng, gật đầu.
Giờ phút này trong lòng Hùng Thực cũng có chút bi thương, hắn thua, hắn lại thua.
Với ánh mắt của Bộ Phương, bi thương trong lòng Hùng Thực không thể ức chế lại sinh ra.
- Nhìn thấy ngươi ta lại nhớ đến con gấu của ta!
Hùng Thực che miệng khóc, cũng chạy nhanh xuống võ đài .
Chỉ để lại Bộ Phương vẻ mặt sững sờ, có ai có thể nói cho hắn biết xảy ra chuyện gì không?
Ông...
Bỗng nhiên, trong đầu Bộ Phương vang lên một thanh âm nghiêm túc mà chân thực.
Chính là thanh âm đã lâu không nghe của Hệ Thống.
- Chúc mừng Kí Chủ hoàn thành nhiệm vụ tạm thời: trong vòng ba tháng truyền bá danh khí của quán ăn Vân Lam đến khắp Thiên Lam Thành, hiện tại bắt đầu phát phần thưởng...