Đêm đó là sinh nhật Minh Nhất Hạ, cô bằng tuổi với Minh Nhất Hạ, nhỏ hơn cô ta một ngày mà thôi.
Sinh nhật mười tám tuổi của Minh Nhất Hạ, tổ chức party rất lớn ở Minh gia, mời một đám bạn bè tham gia. Khi đó Mậu Hinh đã ở phòng người hầu dưới lầu, mà ngày hôm sau cũng là sinh nhật cô.
"Hôm nay là sinh nhật tôi, cô tốt nhất ngoan ngoãn làm người hầu, hầu hạ nhóm người bạn tôi.". Minh Nhất Hạ cảnh cáo cô như vậy.
Mậu Hinh trầm mặc không lên tiếng, cô cũng không có hứng thú với party sinh nhật Minh Nhất Hạ.
Cô định một mực làm đầu bếp nữ trong phòng bếp, hỗ trợ bưng bàn là được.
Party sinh nhật Minh Nhất Hạ trưởng thành, tất cả mọi người Minh gia đều có mặt, đặc biệt long trọng. Ngoại trừ Minh Ý, khi đó anh ở bộ đội cũng chưa về.
Sau khi chuẩn bị xong, cô trở lại trong phòng nhỏ của mình đọc sách, ai biết chỉ chốc lát sau người hầu đã gọi cô, nói muốn hát bài hát sinh nhật, phu nhân gọi cô ra ngoài cùng nhau hát sinh nhật.
"Cô nói với phu nhân, tôi không thoải mái.". Mậu Hinh không muốn đi.
"Tất cả mọi người Minh gia đều đã về, lão gia nói còn thiếu mỗi cô thôi.". Người hầu nhìn Mậu Hinh có vài phần khinh thường.
"Mọi người? Minh Nhất cũng quay lại sao?". Mậu Hinh không nhịn được hỏi.
"Đại thiếu gia vừa về, cũng đang đợi cô.". Người hầu không kiên nhẫn nói.
Mậu Hinh nghĩ nghĩ, liền ra ngoài.
Lúc này Minh Nhất Hạ như chúng tinh phủng nguyệt - sao quanh trăng sáng, không chỉ có người Minh gia, một đám bạn học của cô, ngay cả Giang Nguyệt Đình đều đến đây. Nhìn thấy cô xuất hiện, Minh Văn Hiên nói: "Hinh Hinh, tới nhanh, còn đợi cháu tới hát bài hát sinh nhật thôi.".
Ánh mắt của cô không dấu vết nhìn về phía Minh Ý, anh cắt đầu húi cua quá ngắn, làn da cực kỳ đen, ánh mắt thâm trầm, mặc quần đen, áo jacket màu xanh đậm, thân hình thẳng tắp đứng một bên, lộ vẻ không hợp với người Minh gia.
Tựa hồ chú ý tới ánh mắt của cô, mắt của anh cũng đảo qua, cô lập tức né tránh.
Hình như Minh Nhất Hạ rất không vừa lòng Mậu Hinh ra đây, nhưng Giang Nguyệt Đình đưa một ly rượu đỏ cho cô: "Hôm nay là sinh nhật Tiểu Hạ, Hinh Hinh, em cũng uống một chút để chúc mừng.".
Mậu Hinh chưa từng uống rượu, ngại ở đây quá đông người, nên nhận chén rượu.
"Chúng ta cùng nhau hát bài hát sinh nhật Tiểu Hạ.". Lâm Văn hi lớn tiếng nói.
Vì thế mọi người bắt đầu hát bài hát sinh nhật cho Minh Nhất Hạ. Hát xong bài hát sinh nhật thì bắt đầu thổi nến cầu nguyện. Minh Văn Hiên đặt bánh ngọt cao tầng cho con gái cưng, phía trên cắm 18 ngọn nến.
"Tắt đèn.". Chờ thắp nến xong, Mậu Hinh nghe thấy có người nói như vậy.
Tất cả phòng khách lập tức an tĩnh, dưới ánh sáng yếu ớt, Minh Nhất Hạ thổi nến cầu nguyện.
Khẽ thổi nến, không tới năm giây, tất cả phòng khách liền sáng lên.
"Chúng ta cùng nhau nâng chén mời Tiểu Hạ, chúc cô sinh nhật vui vẻ.".
Về sau Minh Nhất Hạ nói rất nhiều cảm nghĩ, đơn giản là cảm ơn cha mẹ, cảm ơn bạn bè, sau đó tất cả mọi người cụng ly. Mậu Hinh uống một chén nhỏ, chuẩn bị trở về phòng, nghe được Minh Ý nói anh lập tức phải đi.
Nhưng mà không ai để ý, Minh Nhất Hạ có một đám bạn học vây chung quanh, Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình cũng sắp đi, trưởng bối Minh gia lại càng nhường không gian cho người trẻ tuổi chơi đùa.
Khi Minh Ý đi qua cạnh cô, ném một tờ giấy nhỏ vào túi áo cô, sau đó cô về phòng bếp liền lặng lẽ mở ra, phía trên viết: tám giờ tối ngày mai, dưới đu quay vòng tròn hoa viên Tân Hải.
Rồi sau đó, về sau đã xảy ra chuyện gì? Về sau cô cảm thấy đầu choáng váng, cả người mơ mơ màng màng. Cô cảm thấy không thoải mái, cho nên trở về phòng ngủ.
Cô mơ mơ màng màng ngủ, cảm giác thân thể của mình bị di chuyển. Về sau không biết qua bao lâu, cô cảm thấy khó chịu, có một đôi tay đụng vào thân thể cô, ngực giống như bị tảng đá đè nặng không thở nổi. Sau đó là đau, đau kịch liệt, đau khiến cô muốn tỉnh lại, muốn kêu to, nhưng làm thế nào cũng không tỉnh lại được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT