"Chị của tôi đã sớm đã không ở trong nhà...... Nàng, nàng sinh hoạt cá nhân ở bên ngoài, tôi quản không được, cũng không biết với thành tích của nàng, vì cái gì có thể chuyển trường đến Trí Học, vừa chuyển tới lớp chúng ta......"

Nguyễn Kiều Kiều cắn môi dưới, trên mặt lộ ra biểu tình áy náy.

"Thực xin lỗi, tôi không nghĩ tới bạn trai của chị ấy sẽ lợi hại như vậy, thực xin lỗi......" Trong mắt Nguyễn Kiều Kiều toàn bộ là áy náy đối với bạn học.

Nhưng bàn tay trong tay áo giáo phục lại tức giận nắm chặt lại, các đốt ngón tay bởi vì dùng quá nhiều lực mà trở trắng bệch.

Nguyễn Kiều Kiều bên ngoài biểu hiện có bao nhiêu áy náy, nội tâm liền có bao nhiêu phẫn nộ.

......

Ngày hôm qua nam nhân kia xuất hiện cư nhiên có bản lĩnh đem Nguyễn Manh Manh đưa vào ban 1 Trí Học Nguyễn Manh Manh, cô ta dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì bị đuổi ra Nguyễn gia còn có thể gặp may mắn, có được ưu tiên mọi chuyện tốt nhất hết thảy!

Nam nhân tuấn mỹ bất phàm, đi siêu xe toàn cầu chỉ có một chiếc, còn có quyền thế có thể tùy ý xếp lớp.

Trí Học bọn họ là trường cao tam tốt nhất thành phố S thậm chí là toàn bộ S quốc, có thể đem loại phế vật Nguyễn Manh Manh chuyển tới Trí Học, còn có thể chuyển tới ban 1 có thể thấy được nam nhân kia có bao nhiêu đại quyền thế.

Nghĩ đến Nguyễn Manh Manh có được thịnh thế mỹ nhan, cho dù không muốn thừa nhận, Nguyễn Kiều Kiều cũng biết chính mình so với Nguyễn Manh Manh thua kém biết bao nhiêu.

Nguyễn Manh Manh, mày nhất định là dùng gương mặt kia câu dẫn nam nhân!

Hừ, bất quá không quan trọng, Nguyễn Manh Manh chỉ được vẻ bề ngoài, bên trong lại không biết cách giữ nam nhân. Mặc kệ kết giao bao nhiêu bạn trai, sớm hay muộn cũng có một ngày sẽ bị Nguyễn Kiều Kiều cô cướp đi.

Tựa như Cố Huyễn giống nhau.

"Kiều Kiều.....Cô, cô đừng khóc. Kỳ thật chuyện này cùng cô không quan hệ, chúng ta không phải đang trách cô!".

Bị âm thanh đồng học khuyên bảo, đánh gãy suy nghĩ của Nguyễn Kiều Kiều.

Diệp Phong thấy Nguyễn Kiều Kiều nước mắt lưng tròng, không nhịn được đau lòng nói: "Kiều Kiều, cậu chính là quá thiện lương. Nguyễn Manh Manh kết giao với người ta, chắc gì đã là bạn trai? Ai không biết nam nhân kia kỳ thật chính là kim chủ bao dưỡng cô ta Một nữ sinh chỉ mới mười mấy tuổi đã bị lão nam nhân bao dưỡng, thật là không biết liêm sỉ!"

Diệp Phong tối hôm qua trở về, suốt đêm ở Tieba tìm thuỷ quân tạo thế.

Hắn mở miệng, lập tức liền có người phụ họa.

"Đúng vậy, tôi cũng nghe nói, tối hôm qua ở trường học chúng ta có người tung tin nóng, người đàn ông nam khu đào than đá là lão bản bao dưỡng Nguyễn Manh Manh, họ Hoàng."

"Nga, Hoàng lão bản! Ta biết, có mặt rỗ còn què chân đúng không? Nghe nói hắn với hiệu trưởng chúng ta quan hệ thực hảo......"

Bởi vì những lời này, tất cả mọi người đều thảo luận từ chuyện trường học Tieba tới những chuyện bát quái khác.

Chỉ chốc lát sau, liền lan truyền tin đồn cho rằng Nguyễn Manh Manh thật sự bị Hoàng lão bản đào than đá bao dưỡng

Thậm chí có người nói, "Tôi và các người phân tích xem, thời điểm sơ trung điểm số của Nguyễn Manh Manh rất lang thang. Tôi phát hiện, lúc cô ta học sơ trung, hằng ngày đều mong Cố học trưởng đi qua phía sau núi rừng cây nhỏ thổ lộ. Kết quả, cô ta đột nhiên làm trò trước mặt Cố học trưởng, cởi áo khoác ra, các ngươi biết như thế nào không, bên trong của nó cái gì cũng chưa mặc!".

"Nha, không phải chứ?!". Tất cả mọi người đều là người trẻ tuổi, nghe tin bát quái như vậy tức khắc cười thành một đoàn.

"Đương nhiên là thật sự. Nghe nói cô ta còn hỏi Cố học trưởng, dáng người thế nào, đẹp hay không đẹp!".

"Ha ha ha ha ——" mọi người ồn ào cất tiếng cười vang.

"Bạn học ngươi biết rõ ràng như vậy, hẳn là lúc ấy đang đứng trốn nhìn lén nha?" Đúng lúc này, một đạo âm thanh mềm mại nhu nhu đột nhiên từ trong đám người truyền ra tới.

"Kia đương nhiên không phải, bạn tôi cũng là nghe người khác nói." Nam sinh luôn mồm bát quái kia thực tùy ý vẫy vẫy tay.

"Nga, nói cho đồng học của ngươi đi, lúc ấy nhất định ở hiện trường bằng không như thế nào sẽ cái gì đều biết."

"Hẳn là không thể nào, loại sự tình này ai sẽ đến gần mà xem." Nam sinh kia còn không có giác ra vấn đề, ngược lại là đám người nghe bát quái chung quanh sôi nổi quay đầu nhìn về phía nơi phát ra thanh âm.

Thẳng đến lúc này, mọi người mới phát hiện.

Đề tài trung tâm, nữ chính Nguyễn Manh Manh, không biết khi nào cư nhiên đã đi vào phòng học.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play