Chương 55: Biến hóa

Tuy thân mật tiếp xúc lúc đó làm hai người xấu hổ trong chốc lát, nhưng một người đã hiểu được nguyên nhân, một người nghĩ rằng mình đã hiểu được nguyên nhân, cho nên quan hệ của hai người nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu, đương nhiên, không khí ngày hội cũng lấy đi một phần lực chú ý của bọn họ.

Tuy rằng năm nay Hagrid chuyên cung cấp bí đỏ chưa đến trường học, nhưng lễ hội Halloween không thể thiếu bí đỏ lớn, sau khi học xong, nhà Slytherin vui vẻ thưởng thức trà bánh, nhàn nhã nhìn nhóm Gryffindor vì hoạt bát quá độ mà bị phạt, phải chỉnh sửa một đống bí đỏ, theo phương diện nào đó mà nói, hiệu trưởng và giáo sư của Hogwarts thực hiểu đạo lí vật phải tận dụng hết.

Trải qua gần hai tháng học tập, hiếu kì của tân sinh với Hogwarts đã giảm bớt, nhiệt tình với ngày hội liền cao lên, hành lang, phòng sinh hoạt chung, thậm chí trên lớp, nơi nơi có thể thấy được các học sinh thảo luận về ngày hội, mà được chú ý nhiều nhất, là tiết mục đặc sắc của Halloween – dạ hội hóa trang.

Là tân sinh xuất sắc nhất của Slytherin, Harry và Voldemort tham dự thế nào cũng trở thành tiêu điểm chú ý, có không ít người nói bóng nói gió để tìm hiểu, nhưng hai đương sự kiên quyết giữ bí mật, càng khiến mọi người tò mò.

Đương nhiên, đó là người khác thấy thế.

Sự thật, chờ mong lễ hội Halloween chỉ có mình Harry, còn Voldemort, hắn luôn tỏ thái độ có cũng được không có cũng được, trong mắt hắn, lễ hội chỉ là công cụ để quý tộc thử nhau và dựa dẫm nhau, mà thực rõ ràng lễ hội này cũng không có bao nhiêu tác dụng, thậm chí còn kém câu lạc bộ của Horace Slughorn, cho nên hắn lười bỏ công sức. Nhưng thái độ nhiệt tình của Harry đối với lễ hội này quả thật khiến hắn chú ý.

Rất nhiều lần, hắn thấy Harry vui vẻ gặp mặt Septimus Weasley và Bryan Harald, mấy người dính lấy nhau tựa như anh em sinh ba khiến người chán ghét, mà Harry luôn không hứng thú với sách cổ của Slytherin lại chạy tới mật thất lật xem, Voldemort cẩn thận kiểm tra, phát hiện một số ma dược cũng bị động qua.

Hành động quỷ dị của Harry, rốt cục cũng lộ nguyên hình vào chiều ngày Halloween.

"Voldy."

Voldemort nghe được giọng nói trong trẻo, theo thói quen khiêu mi, buông quyển sách trên tay, tựa vào ghế phía sau bàn của Slytherin, hứng thú nhìn Harry đang đi tới.

"Có chuyện gì? Harry." Tay Voldemort gõ gõ mặt bàn, ánh mắt sắc bén như có thể nhìn thấy tất cả, làm Harry khá luống cuống.

Cố lên, Harry.

Harry âm thầm nói với bản thân, nở nụ cười sáng lạng, giơ cái khay trong tay lên: "Voldy, ta đưa điểm tâm."

"À? Nhưng ta không thấy đói." Tay Voldemort chậm rãi vuốt ve sách, quyển sách thích ý kêu lên, rồi lại nhìn thấy ánh mắt Harry phóng ra băng lãnh, hoảng sợ nhảy xuống bàn.

Harry vừa lòng gật đầu, đặt khay trong tay xuống bàn: "Ăn một chút tốt hơn, dạ hội tối nay hẳn rất mệt, nhất định có rất nhiều nữ sinh mời ngươi khiêu vũ."

Voldemort cảm thấy Harry nhấn mạnh hai chữ "Nữ sinh", hay là Harry muốn tìm bạn gái? Cho nên mới thích thú với dạ hội như thế? Voldemort nghĩ mình đã tìm được nguyên nhân.

"Được rồi." Voldemort gật gật đầu, nhìn điểm tâm tinh xảo, có chút bất đắc dĩ nâng cằm, "Nhưng ta không ăn nhiều như vậy, ngươi thấy cái gì ngon thì giới thiệu?"

"Đương nhiên." Harry ngẩn người, chuyện thuận lợi làm cậu cảm không thể tưởng tượng nổi, cậu cảm giác có âm mưu gì đó.

Từ từ, người lập mưu là cậu mới đúng, cậu không nên bị hù dọa như vậy.

Vì thế cậu rất bình tĩnh đưa một miếng bánh ngọt tới trước mặt Voldemort: "Cái này là món mới nhất của gia tinh, nghe nói ăn nó có thể thưởng thức hương vị hơn mười loại hoa quả khác biệt."

"Hơn mười loại?" Voldemort cầm lấy miếng bánh, có chút khó tin.

"Đương nhiên." Harry gật đầu, như sợ Voldemort không tin, cậu khom lưng, cắn bánh ngọt trong tay Voldemort, nhấm nháp.

Voldemort dở khóc dở cười nhìn đầu ngón tay chỉ còn lại bơ: "Harry, ngươi là con mèo tham ăn."

" Voldy, nếm thử chút." Harry lại cầm một khối bánh nhét vào trong miệng, khuyến khích hắn.

Voldemort khẽ nhếch khóe môi, như Harry mong muốn, cầm một miếng bánh ngọt, dưới đôi mắt mở to và vẻ mặt che dấu kích động của Harry, chậm rãi nuốt xuống, thậm chí con vươn đầu lưỡi liếm liếm bơ dính trên ngón tay mình: "Ừm, hương vị cũng được."

"Đương nhiên." Harry vội vàng đáp, hiện tại cậu đã hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, vì thế cậu buông đĩa trong tay, thoải mái chờ đợi biến hóa xảy ra.

"A, đạt thành mục đích, không còn ngụy trang nữa sao?" Voldemort đứng lên, vươn tay kéo Harry đến bên cạnh, một tay bắt lấy cằm cậu, thấp giọng cười lên, "Thật sự là quá trớn a."

Tiếng cười như rượu say lòng người của Voldemort khiến Harry rung động, nhưng cậu lập tức quay đầu thoát khỏi tay Voldemort, giọng nói mang theo buồn bã: "Ngươi biết?"

"Đương nhiên." Voldemort đắc ý nói, sau đó mặt nghiêm lại, "Nhưng ta không ngờ lá gan ngươi lớn như vậy, muốn cho ta ăn ma dược biến tính?"

"Sao ngươi biết?" Harry mở to mắt, vô cùng giật mình nhìn Voldemort, chẳng lẽ Voldemort nếm hương vị liền biết được chủng loại ma dược?

Không, loại ma dược này không mùi không vị mà.

Khóe miệng Voldemort khẽ cong, cười ác liệt: "Harry thân yêu của ta, ngươi nghĩ rằng động tác nhỏ của ngươi thoát được ánh mắt ta sao? Cố ý làm ta biết ngươi lật xem tàng thư và ma dược của Slytherin, còn để lại cách chế tạo ma dược ở phòng ngự, thậm chí ma dược cũng lấy ra, trước kia ta không biết, ngươi lại cẩn thận như thế."

"Vậy ngươi làm thế nào?" Harry nhíu mày, tiếp tục hỏi Voldemort.

"A." Voldemort cười khẽ một tiếng, vuốt ve mái tóc hỗn độn mà mềm mại của Harry, "Hình như ta quên nói cho ngươi, mật thất của Slytherin tồn tại thần chú quay ngược thời gian, chỉ cần ta nghĩ, nó có thể cho ta thấy những chuyện xảy ra ở đây, đương nhiên, cũng kể cả ngươi, cẩn thận lấy đi một số ma dược, lại dùng thần chú xáo trộn ma dược khác bổ sung số lượng, cuối cùng, tiêu trừ dấu vết vẻ vang."

"Không công bằng." Người kế thừa sư tử đương nhiệm nhảy dựng lên, cậu lớn tiếng chỉ trích Voldemort, "Voldy, ngươi gian dối."

Voldemort nhíu mày, lười biếng dựa vào ghế: "Slytherin không có cái gọi là công bằng, chỉ có chân chính thắng thua."

Harry cúi đầu, một lúc sau, thẳng đến khi Voldemort nghĩ cậu vì không cam lòng mà khóc, rốt cục Harry ngẩng đầu lên, trên mặt lại là nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời: "Voldy, ta nghĩ ngươi nói đúng."

"Cái gì?" Trực giác Voldemort mách bảo có chuyện bất thường, nhưng không chờ hắn phản ứng, thân thể đã xảy ra biến hóa.

Tuy không có gương, hắn lại có thể thấy mái tóc dài đến eo đột nhiên bung khỏi dây buộc, tiếp tục dài ra, thẳng tới ghót chân mới dừng, mà hắn cũng cảm giác được bộ vị đặc thù nào đó trên thân thể biến đổi, điều này làm hắn tức giận đến muốn giết người.

Mà càng khiến hắn buồn bực chính là, hắn thấy được vẻ mặt sửng sốt của thiếu niên tóc đen, thậm chí Harry quên cả chạy trốn, chỉ ngây ngốc nhìn cô gái tóc đen trước mắt, hai má đỏ ửng.

"Ngươi..." Voldemort phẫn nộ mở miệng, lại phát hiện thanh âm của mình cũng trong trẻo như một cô gái.

"Đáng chết, sao lại thế này?" Giọng Voldemort càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng, hắn đành phải dùng ánh mắt tức giận nhìn Harry.

Harry đắc ý nhếch miệng cười: "Tiểu thư Voldemort, không biết ta có vinh hạnh mời ngươi trở thành bạn nhảy của ta tại dạ hội không?"

Ngoài dự kiến của Harry, Voldemort vốn lửa giận ngút trời, khi nghe xong những lời này, đột nhiên bình tĩnh lại, thậm chí hắn còn cười với Harry.

"Thật đáng tiếc, theo mọi phương diện mà nói, đề nghị của ngươi không thể thực hiện."

Nụ cười như anh túc tuyên bố ác mộng của Harry, cậu nuốt nước miếng, khô khan hỏi: "Vì cái gì?"

Voldemort thực vừa lòng biểu hiện khủng hoảng của cậu, miệng cười càng thêm sáng lạn, nói ra một câu hoàn toàn đẩy Harry xuống địa ngục: "Bởi vì, hai phụ nữ không thể cùng nhau khiêu vũ."

Như sét đánh bên tai, Harry chưa kịp ý thức, cơ thể cậu cũng xảy ra biến hóa.

Tóc ngắn nhanh chóng dài ra, thẳng đến đầu gối, mái tóc hỗn độn biến thành gợn sóng xinh đẹp, dung mạo thiếu niên vốn đã khó phân biệt giới tính giờ càng trở nên nhu hòa, mi càng thon dài, mũi càng khéo léo, môi càng đỏ thẫm, mà đôi mắt to xanh lá cũng càng thêm hấp dẫn, lấp lánh như một viên phỉ thúy.

Áo chùng khẽ biến hóa theo thân hình lả lướt phập phồng, tràn ngập hơi thở thanh xuân và quyến rũ.

Harry đang lâm vào sợ hãi không chú ý tới, Voldemort đứng đối diện cậu lộ ra vẻ mặt kinh diễm, thậm chí trong mắt lóe lên chiếm hữu.

Chương 56: Thay quần áo

"Ô, Merlin chết tiệt." Harry cầm lấy tóc mình mà thét lên, giọng nói trong trẻo của cô gái càng khiến tiếng thét của cậu trở nên chói tai.

Voldemort nhíu mày, thực hiển nhiên, hắn không có hứng thú với Merlin chết tiệt: "Đừng thét lên y hệt phụ nữ như thế."

"A." Voldemort thực vừa lòng thấy Harry đình chỉ, lại thêm một đao trí mạng, "Ta quên, hiện tại ngươi là phụ nữ."

Sắc mặt Harry từ trắng chuyển sang đỏ, lại từ đỏ chuyển sang xanh, sau khi biến hóa như tắc kè một hồi, cậu mới cố gắng bình tĩnh lại: "Sao ngươi làm được?"

Voldemort chán ghét mái tóc đột nhiên dài ra, lại không thể làm gì được, bị ma dược biến tính thay đổi một số bộ phận, trừ uống giải dược thì không còn cách khác, vì thế hắn đành cuộn mấy vòng, sau đó cầm bút lông trên bàn tạm thời cố định.

"Được rồi, ngậm miệng ngươi lại." Voldemort hung hăng liếc Harry đang há hốc mồm, lại phát hiện mình thực muốn cười bộ dáng phụ nữ của Harry, vì thế hắn mất hứng kéo ghế ngồi xuống, "Vừa rồi ngươi hỏi gì?"

"Ta hỏi, sao ngươi có thể khiến ta như vậy?" Harry đấu tranh hồi lâu, rốt cục kiềm chế được ham muốn vuốt tóc Voldemort.

"Hừ." Voldemort hừ lạnh một tiếng, khinh bỉ nhìn Harry, "Một khi ta đã biết việc ngươi làm, thì ngươi còn thấy khó hiểu cái gì. Mấy thứ kia." Ánh mắt Voldemort đảo qua điểm tâm và trà trên bàn, "Đô trong dự đoán."

"Ha ha." Harry có chút xấu hổ cười lên, lặng lẽ lui ra sau vài bước.

"Vì để ta tin, chắc chắn ngươi cũng ăn." Voldemort đứng lên, vừa lòng thấy Harry co rúm lại, khẽ cong khóe miệng, "Cho nên ngươi sẽ uống ma dược làm mất hiệu quả của ma dược biến tính trước, đúng chứ?"

"Ngươi." Harry mở to mắt, "Ngươi thay đổi ma dược của ta?"

Voldemort nhíu mày: "Đúng vậy."

"Hơn nữa, ma dược lúc nãy ngươi uống còn tăng thêm tác dụng của ma dược biến tính, ta nghĩ, ma dược vốn chỉ kéo dài một buổi tối, hiện tại ước chừng sẽ duy trì ba ngày." Voldemort dùng ánh mắt đầy xấu xa quét qua thân hình lả lướt của Harry, chậc chậc vài tiếng, "Kỳ thật ngươi làm phụ nữ cũng không tệ."

Mặt Harry vốn tái nhợt không biết là vì tức giận hay thẹn thùng mà trở nên đỏ ửng: "Voldy, ngươi cũng giống thế thôi?"

Mặt Voldemort vốn đầy đùa cợt đột nhiên tái mét, hắn hung hăng trừng mắt Harry: "Còn dám nói, rốt cuộc ngươi làm cái gì?"

"Ta?" Harry rụt cổ, có chút không tình nguyện nói, "Kỳ thật cũng không có gì, ta đem ma dược chia thành mấy bộ phận mà thôi."

"Bộ phận?" Voldemort nhíu mày, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó.

Harry gật đầu: "Đúng vậy, kỳ thật đồ ăn mấy ngày nay của ngươi ta đều thêm ma dược."

Ô, ánh mắt của Voldy thật là khủng khiếp.

Harry lại lặng yên lui về phía sau, mới tiếp tục nói: "Ma dược tách ra ăn, dùng lá cam dữu cùng nước đắng điều chế thành ma dược thúc đẩy, sẽ tạm thời thay đổi giới tính. Điểm tâm vừa rồi chỉ là ngụy trang." Ánh mắt Harry lặng lẽ nhìn hướng cửa, "Trên khay ta đưa tới có ma dược thúc đẩy, chỉ cần ngửi được hương vị này, ma dược trong cơ thể ngươi sẽ phát huy tác dụng."

Tiếng nói vừa dứt, Harry lập tức xoay người, chạy tới cửa.

Ba bước, hai bước...... Chỉ chút nữa là thành công, Harry thầm cổ vũ chính mình.

Nhưng " Phanh" một tiếng, cửa vô tình đóng lại, đánh Harry xuống địa ngục.

"Muốn chạy đi đâu?" Voldemort từng bước tới gần Harry, cười lạnh, nụ cười thường ngày làm Harry run sợ, giờ lại lạnh lùng xinh đẹp.

Điều này khiến Harry quên hết sợ hãi, tim nhảy lên, mặt càng thêm đỏ.

Đương nhiên phản ứng của cậu không thể lấy lòng Voldemort, thậm chí càng khiến hắn thêm giận giữ, cựu chúa tể hắc ám vĩ đại, không bao giờ muốn dùng bộ dáng nữ nhân khiêu khích một tên ngu ngốc.

"Chẳng lẽ ngươi không biết sao?" Hai tay Voldemort đặt lên cửa, vây Harry bên trong, đôi mắt đỏ híp lại, bạc thần khẽ mở, "Mật thất có cảm ứng với người kế thừa, chỉ cần ta nghĩ, mọi thứ ở đây đều làm theo ý ta."

Cậu sợ đến độ muốn chết, làm sao còn tâm tình lo lắng mấy cái này.

Trong lòng Harry khinh bỉ, đột nhiên dâng lên một ý tưởng kỳ quái, vì thế cậu không nghĩ liền hỏi, "Voldy, một khi đã ngươi đã đổi giải dược của ta, vì sao còn biến thành như vậy?"

Động tác của Voldemort thoáng dừng, tức giận càng tăng thêm, hắn nghiến răng nghiến lợi nói: "Cái này ta cũng muốn hỏi ngươi."

"Ực......" Harry mở to mắt, liếm liếm đôi môi có chút khô ráo, thử hỏi, "Ý ngươi là, ngươi uống giải dược rồi biến thành như vậy?"

Voldemort sửng sốt, ánh mắt không tự giác bị động tác liếm môi của cô gái trước mặt hấp dẫn, chiếc lưỡi khéo léo nhẹ nhàng đảo qua đôi môi, mang theo ngây ngô cùng quyến rũ.

Đáng chết!

Voldemort nhắm mắt, cố gắng kiềm chế ham muốn hôn lên đôi môi đó, chẳng lẽ ma dược biến tính còn gia tăng lực hấp dẫn ư? Vì sao hắn cảm thấy Harry trước mắt quyến rũ như vậy?

"Voldy?" Harry thấy Voldemort nhắm mắt lại, lớn mật làm ra một suy đoán, "Voldy, chẳng lẽ ngươi uống nhầm ma dược?"

"Ngươi mới nhầm." Voldemort mở to mắt, trán nổi gân xanh, rống giận một tiếng.

Harry rụt cổ, chớp chớp đôi mắt xanh lá to tròn, thực vô tội nói: "Nhưng, nếu ngươi không uống nhầm, sao cũng biến thành như vậy?"

Từ từ, có thể là.

Harry đột nhiên nhớ tới lần cuối cùng gặp Septimus và Bryan vào tối qua, khóe miệng bọn họ nở cụ cười quỷ dị.

"Đáng chết, bọn họ lừa ta." Harry oán hận ra tiếng, trong nháy mắt hiểu được mọi thứ.

"Bọn họ?" Voldemort nhanh chóng bắt lấy trọng điểm, "Ý ngươi là, ngay cả ma dược của ngươi bị đổi ngươi cũng không biết?"

Voldemort không thể tin nhìn Harry, nhận được khẳng định, ngay cả sức lực mắng Harry hắn cũng không có, ngu ngốc đáng chết, sao có thể ngốc đến vậy?

"Hiện giờ phải làm gì?" Harry yếu ớt nhìn Voldemort, "Giải dược ta còn vài bình, nhưng có lẽ đều bị đổi."

"A." Voldemort giận dữ cười, "Phải làm gì? Ngươi nói xem?"

"Ta không biết." Harry suy sụp cúi đầu, kéo kéo mái tóc xoăn dài của mình, rồi lại kéo lỗ tai, bộ dáng đáng thương.

"Hừ." Voldemort hừ lạnh một tiếng, đẩy Harry ngồi xuống sofa, "Ta sẽ cẩn thận tính sổ với ngươi sau."

Nói một câu như vậy, thời gian kế tiếp, Harry chỉ có thể tựa vào sofa nhìn Voldemort tìm tòi sách và ma dược trong mật thất của Slytherin, sau đó gọi gia tinh Mouth, lại sau đó, hắn thậm chí bảo Mouth lấy váy dài của phụ nữ tới.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Harry thấy Voldemort đến gần, chẳng biết vì sao lạnh cả người.

"Thay y phục a." Voldemort khiêu mi, khóe miệng nở một nụ cười xinh đẹp, "Ngươi muốn tham gia lễ hội mà? Không thay y phục sao có thể đi."

Ta đã thay ngươi chuẩn bị lễ phục rồi. Những lời này, đương nhiên Harry không có gan nói ra miệng.

"Một khi ngươi đã thích làm phụ nữ như vậy." Voldemort ném y phục vào người Harry, "Liền mặc đì."

Harry ngạc nhiên phát hiện, y phục chiết eo, cậu từng thấy nó trên sách của Muggle, còn cảm khái thứ này đúng là hành hạ con người, lại không ngờ có ngày cậu cũng phải mặc.

"Không..." Harry thì thào mở miệng, cậu chết cũng không mặc thứ làm người ta khó thở này.

"Tốt lắm, thời gian không còn nhiều, chúng ta bắt đầu đi."

Voldemort lấy đũa phép ra, dưới ánh mắt hoảng sợ của Harry, cho áo chùng của cậu một câu thần chú nổ tung.

"Ngươi làm gì?" Harry cầm lấy y phục trên sofa che thân thể, tuy cậu cùng Voldemort tắm chung nhiều lần, nhưng lúc này thân thể cậu là nữ, hơn nữa, cậu đã xác định tình cảm của mình với Voldemort, cho nên càng thêm thẹn thùng.

Voldemort nhíu mày, cái gọi là ma dược biến tính không chỉ làm thân thể mà tính cách cũng thay đổi sao, khiến cậu ta y hệt phụ nữ trong khoảng thời gian ngắn ư.

Harry trước mặt, eo vốn mảnh khảnh giờ càng thêm nhỏ bé, tay chân vốn mang theo chút sức mạnh giờ trở nên trắng nõn mềm mại, bộ ngực tuy biến hóa, nhưng vẫn khéo léo như trước, Voldemort nghĩ vậy là được rồi, ít nhất hắn không thể tưởng tượng Harry biến thành một phụ nữ ngực lớn, đương nhiên cậu giống hắn, cho nên, tuy trò đùa của Harry hơi quá mức, nhưng vẫn trong phạm vi hắn có thể nhẫn nại.

"Được rồi." Voldemort cúi người, ngón tay chạm vào vòng eo mảnh khảnh của Harry, cảm giác mềm mại trơn nhẵn khiến hắn dừng không được, "Ngươi muốn tự mình thay, hay muốn ta giúp ngươi?"

"Ta... Ta tự mình thay." Harry nuốt nước mắt, đau khổ mà bi phẫn đáp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play