Diêu Dục, anh biết không, khi anh nói với em rằng anh thích Liêu Thiên Tuyết, tim em như bị dao cứa. Anh vì người mình thích nắm tay người khác mà khóc kể với em như một đứa nhỏ, nhưng nước mắt của anh chẳng khác nào axit ăn mòn trái tim em.

Trong hai tháng, chúng ta đều đau khổ giãy giụa, anh vì Liêu Thiên Tuyết, mà em là vì anh.

Cái gì gọi là họa đến dồn dập? Cái gì gọi là tàn nhẫn? Sau khi em chịu đựng nỗi khổ bị anh phản bội, bà ngoại thân thiết nhất với em lại qua đời. Trước khi đi, bà đưa em một ít tiền, nói đây là tiền học đại học mà cha mẹ để lại cho em.

Mang theo mười vạn tệ, em ở một mình trong căn nhà cũ của bà nội.

Bóng đêm bao phủ cả thành phố, em ôm gối cuộn mình trên giường. Nhìn sao sáng tô điểm bầu trời đêm, em đột nhiên nhớ ra: Ngày mai chính là sinh nhật 18 tuổi của em.

Diêu Dục, em vốn tưởng rằng anh quên sinh nhật em rồi, nhưng không ngờ, hóa ra anh vẫn nhớ rõ. Anh tặng em một con gấu bông. Em biết thật ra nó không đáng giá, nhưng trong lòng em, dù ngàn vàng cũng khó đổi. Không ai biết nó quý báu thế nào, không ai biết với em, nó quan trọng thế nào.

Em mời anh đi ăn tiệc sinh nhật, nhưng anh từ chối, anh nói đêm nay có việc bận.

Diêu Dục, em nghĩ anh thật sự đã quên, đã quên ước hẹn tuổi mười tám của chúng ta.

Diêu Dục, em tròn mười tám tuổi, nhưng anh lại đi rồi, anh trở nên xa lạ như vậy, chẳng còn là Diêu Dục em đã từng biết nữa.

Tối đó, em một mình đi ăn cơm Tây, đây là một việc thật ngu ngốc, bởi nếu em không bất chợt nảy ra ý đó, có lẽ em cũng không đau lòng như bây giờ.

Thì ra hôm đó là ngày anh chính thức hẹn hò với Liêu Thiên Tuyết, anh mời cô ấy đi ăn để chúc mừng mối quan hệ chớm nở của hai người.

Em sững sờ đứng nhìn anh giúp cô ấy cắt thịt bò thành miếng nhỏ, sau đó nhẹ nhàng đưa vào miệng cô ấy.

Cử chỉ thân mật của hai người là lưỡi dao găm vào tim em. Em ôm gấu bông anh tặng đi đến biển, nhìn mặt biển mà nhớ lại cảnh tượng trước đây. Tất cả hồi ức của chúng ta tựa như một bộ phim điện ảnh chiếu qua trong đầu. Em khóc thương tâm, nhưng thời khắc đó, anh lại đang thân mật ngồi ăn tối với một cô gái khác.

Diêu Dục à, anh có nhớ anh từng hứa hẹn với một cô gái không? Khi cô gái đó chưa trưởng thành, anh nói anh sẽ mang hạnh phúc đến cho cô ấy. Nhưng nay, câu chuyện lại đổi nữ nhân vật chính, anh trao hạnh phúc cho một cô gái khác, đã quên em.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play