Edit: Lam Ngôn Thiên Lăng
Beta:
EllieKashinaChương 21. Mạc Thiến khủng bố
Lưu Tiếu Tiếu nhìn Mạc Thiến liền biết là cô muốn đi kiếm chuyện Đỗ Ấu Tiệp, cũng đi theo nóng lòng muốn thử, lại chạy về phòng ngủ trước, giúp Mạc Thiến lấy giày ra, hơn nữa nói: " Tớ thấy cái thang đó chính xác là có động chạm vào, chẳng qua hai người bọn họ đều có lí do không có trong phòng ngủ. "
Mạc Thiến đi giày vào, khẽ gật đầu, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Huấn luyện quân sự kết thúc, các nữ sinh đều kêu nóng mà cũng thích sạch sẽ cho nên phòng tắm cho tới nửa đêm vẫn còn có người tắm, có lúc còn không giành được vòi nước. Cho tới hiện tại đã đến thời gian kiểm tra ngủ, một số người đã đi ngủ, trong phòng tắm cũng chỉ còn lại 3 - 4 người.
Lúc Mạc Thiến tiến vào phòng tắm, Đỗ Ấu Tiệp cùng Trương Sảng đang giặt tất, hẳn là sau khi Bạc Cách ngã xuống, 2 người cảm thấy không thể ở lại phòng ngủ được nữa nên mới chạy tới phòng tắm tránh nạn.
" Dọn sân khấu nào. " Mạc Thiến nói nhỏ vào tai Lưu Tiếu Tiếu, nói vậy là do cô biết Lưu Tiếu Tiếu am hiểu cái này, có thể hoàn hảo đem hai người kia ra khỏi phòng tắm.
Quả nhiên, Lưu Tiếu Tiếu lôi ra tới 302 tình huống, nào là một lát có thầy giáo tới đây, còn có chủ nhiệm, khuyên hai người nhanh chóng trở về phòng ngủ, hai người kia cũng không hoài nghi, đều rời đi.
Đỗ Ấu Tiệp cùng Trương Sảng cũng chú ý đến Mạc Thiến, sắc mặt liền khó coi, nhưng vẫn ưỡn ngực, một bộ dáng nghênh ngang tiếp nhận mọi tình huống.
Nhưng mà Mạc Thiến là loại người có thể động thủ thì tuyệt đối không động khẩu.
Mạc Thiến bước nhanh đi qua, trực tiếp đè lại cái ót Đỗ Ấu Tiệp, dìm đầu cô ta vào chậu nước, cũng chính là chậu nước mà cô ta vừa giặt tất, trong chậu vẫn ẩn hiện đôi tất màu vàng nhạt.
"Cô đang làm cái gì quái gì thế hả?" Trương Sảng lập tức tới đẩy Mạc Thiến, lại bị Lưu Tiếu Tiếu ngăn lại.
" Mày đem chậu nước này uống hết tao liền buông ra, thế nào?" Mạc Thiến hơi hơi cúi đầu, hỏi Đỗ Ấu Tiệp.
Đỗ Ấu Tiệp ra sức giãy giụa, cả người vặn vẹo, tay cũng liều mạng cào loạn về phía Mạc Thiến, muốn làm cho cô buông tay, lại bị Mạc Thiến đổi một cái tay ấn mạnh đầu cô ta, ngay sau đó dùng cánh tay còn lại bẻ quặt tay cô ta khiến cô ta khó có thể nhúc nhích.
"Uống!"
Đỗ Ấu Tiệp mặt ngập trong bồn nước, còn bị sặc nước, vô cùng khổ sở.
Mạc Thiến lại buông ra một chút cho Đỗ Ấu Tiệp có thể thở, tiếp nữa lại ấn mạnh đầu cô ta xuống chậu nước, nói bên tai cô ta:
"Trước giờ chỉ có tao bắt nạt người khác, vẫn chưa có người nào dám động người của tao, mày uống hay là không uống?"
Lúc này, Trương Sảng luôn đứng bên cạnh nhìn, nhưng vẫn là nhìn không thuận mắt, nói: " Mạc Thiến, cô như vậy là rất quá đáng."
Ai ngờ nhìn qua có vẻ rất ôn hòa Mạc Thiến đột nhiên giận rống lên: "Nói lời thừa thãi vừa thôi, tao cũng cho mày thử chút thế nào là quá đáng. "
Bạn tốt của cô bị đứa con gái ngu xuẩn này hại phải vào bệnh viện, cô liền cho Đỗ Ấu Tiệp uống nước giặt tất như vậy cũng tính là quá đáng?
Chờ đợi thầy Trương giải quyết?
Cô cũng không phải không biết tính cách của thầy, học sinh của mình, khẳng định bảo hộ, cuối cùng nói không chắc liền là chịu nhận lỗi, cảnh cáo, xử lý nhẹ nhàng, Đỗ Ấu Tiệp có thể nhận được dạy dỗ như thế nào?
Cho nên cô muốn trước khi thầy Trương trở về, chính mình giải quyết chuyện này.
Cô có thể vì đánh lộn mà xin lỗi Đỗ Ấu Tiệp nhưng không thể để cô ta quá thoải mái như vậy.
Đây chính là tính cách của Mạc Thiến.
" Người không phạm ta ta không phạm người, người nếu phạm ta, diệt cỏ tận gốc. " (*)
Câu này có nghĩa nôm na gần với kiểu " Nước sông không phạm nước giếng " còn nếu đã đạt tới giới hạn nào đó thì sẽ diệt sạch. Tính cách ngang ngược, không sợ trời, không sợ đất của Đỗ Ấu Tiệp là do được người nhà nuông chiều mà nên bằng không cũng không dám làm ra loại chuyện này. Thấy Bạc Cách từ trên giường ngã xuống, lòng cô ta vui sướng vì giải được hận, cho đến khi kinh động thầy Trương cùng xe cấp cứu cô ta mới nghĩ lại mà thấy sợ.
Chính là vì sĩ diện, Đỗ Ấu Tiệp có chết cũng không nhận tội, thật sự không được cô ta liền đổ cho Trương Sảng, liền nói là một mình Trương Sảng làm.
Nhưng mà Mạc Thiến mặc kệ điều này, bởi vì cô biết, Đỗ Ấu Tiệp mới là chủ mưu.
Đỗ Ấu Tiệp sĩ diện, cô liền cho cô ta mất mặt, uống nước giặt tất, thanh lọc ruột, cũng thuận tiện tẩy đi một chút kia nhân cách thối nát. Cô tự nhận là đánh nhau thì Trương Sảng cùng Đỗ Ấu Tiệp liên thủ cũng không phải đối thủ của cô, nhưng cô không đánh bởi sẽ lưu lại vết tích, bất lợi cho chính mình.
Lấy loại trả thù không lưu lại dấu vết này, có thể khiến Đỗ Ấu Tiệp ghi nhớ giáo huấn lại không tổn hại chính mình, cớ sao mà không làm?
"Đừng...Mạc Thiến..." Đỗ Ấu Tiệp trong lúc vùng vẫy chỉ có thể gọi tên Mạc Thiến.
"Đỗ Ấu Tiệp, tao nói cho mày biết, tao không sợ mày, nếu như Bạc Cách có chuyện gì, tao tuyệt đối không tha cho mày, cậu ấy ở trong viện một ngày, tao liền tìm mày một ngày, tao sẽ trở thành ác mộng trong ba năm cao trung của mày!"
Mạc Thiến nói, buông Đỗ Ấu Tiệp ra, cười lạnh đánh giá hai người này, hoạt động chút cổ tay, giơ ngón tay chỉ Trương Sảng: "Cô ta không uống... Cô muốn thay cô ta uống?"
Vừa rồi Mạc Thiến nói với Đỗ Áu Tiệp, Trương Sảng cũng nghe được, nhìn bộ dáng Mạc Thiến, lại nghĩ đến Mạc Thiến từng học qua TaeKwonDo, cũng sợ bị đánh, cuối cùng chỉ có thể thẳng thắn: "Là Đỗ Ấu Tiệp kêu tôi làm, cô ta nói là cùng lắm ngã xuống không gây hậu quả nghiệm trọng, không nghĩ tới lại thực sự gây ra, tôi đã biết sai."
"Được, đây là cô nói, ngày mai cũng ngoan ngoãn như vậy cùng giáo viên thẳng thắn, nếu không..."
Mạc Thiến nói, hướng cô ta vươn tay, ngón tay nhỏ nhắn trắng noãn mở ra, bắt lấy gương mặt trước mắt, dùng sức đẩy về phía sau: "Tôi khiến cho cô cả đời khó quên. "
Mạc Thiến nói xong, mang Lưu Tiếu Tiếu rời khỏi phòng tắm.
Ra khỏi phòng tắm, Đỗ Ấu Tiệp bụm mặt, ngồi tại hồ nước nôn, không nói câu nào.
Trương Sảng vẫn đứng tại phòng tắm, nhìn 2 người Mạc Thiến rời đi, lại nhìn qua Đỗ Ấu Tiệp ngồi chồm hỗm trên mặt đất, đột nhiên khóc lên, hơn phân nửa là bị dọa.
Lưu Tiếu Tiếu quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó đến bên Mạc Thiến, nhỏ giọng hỏi: "Như vậy thôi sao? "
"Trước cho bọn họ cùng giáo viên thẳng thắn, cấp ba có quãng thời gian ba năm, có nhiều thời gian trị bọn họ"
"Mạc Thiến, cậu thật là khiến mình được mở rộng tầm mắt, xem bộ dạng cậu bình thường là một đóa bạch liên hoa ai ngờ tới khi ác lên lại đáng sợ như đại ma vương trong phim hoạt hình vậy."
" Thật sao?" Mạc Thiến có chút lờ mờ.
"Thật, đặc biệt dọa người, côn đồ xem qua còn không ngoan độc bằng cậu ấy."
Mạc Thiến bắt đầu tỉnh táo, cô kiếp trước là diễn quá nhiều vai thiện lương cùng Mary Sue nữ chủ mới khiến quần chúng mắng, nếu như cô diễn vai phản diện không phải hiệu quả sẽ càng cao sao?
Như Mạc Nhan nói. Hình tượng của cô không phải là mụ phù thủy trong chuyện cổ tích ư?
Chính là... Cô rõ ràng rất thanh thuần nha!
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tô Lương Ngữ liền gọi điện cho Mạc Thiến, nói cô cùng Lưu Tiếu Tiếu, Đỗ Ấu Tiệp, Trương Sảng lên phòng nghỉ giáo viên ở lầu trên, giáo viên muốn nói chuyện riêng với họ.
Mạc Thiến nói với Đỗ Ấu Tiệp và Trương Sảng một tiếng liền cùng Lưu Tiếu Tiếu lên lầu, bọn cô rất quan tâm đến thương thể của Bạc Cách.
"Phía sau lưng Bạc Cách bị một mảng bầm tím cũng may xương cổ không có gì nghiêm trọng, bởi vì tại thời điểm ngã xuống có dùng tay chống đỡ một chút khiến xương cánh tay bị gãy cùng một vài vết xước nhỏ, ngoài ra không có gì trở ngại. " Thầy Trương nói.
Hai người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc này cô mới phát hiện bố Bạc Cách cũng có mặt ở đây, hơn nữa còn đang nói chuyện cùng lãnh đạo ở ngoài hành lang.
Bố Bạc Cách vóc dáng rất cao, ngoại hình giống Bạc Cách tới mấy phần, lúc còn trẻ khẳng định là một soái ca, bởi vì xảy ra chuyện lớn, tức giận không nhẹ nên nói chuyện cũng kèm theo chút phẫn nộ, như chất vấn lãnh đạo nhà trường.
Bạc Cách bị bạn học hại thành như vậy, bố tức giận cũng không có gì kì quái.
Thầy Trương, Mạc Thiến, Lưu Tiếu Tiếu biết rõ một ít tình huống liền để bọn họ đi huấn luyện quân sự, ngược lại Đỗ Ấu Tiệp cùng Trương Sảng lại chưa hề đi ra, đến buổi trưa, lúc trở về phòng ngủ liền thấy trên giường Trương Sảng đã thu thập xong, không còn cái gì.
Đồ vật của Đỗ Ấu Tiệp thì vẫn ở đó nhưng lại không thấy người.
Đến buổi tối, Tô Lương Ngữ lại gọi điện cho Mạc Thiến, nói cho cô biết kết quả xử lý: " Anh vừa đi hỏi thầy giáo một chút, thầy nói, Trương Sảng bị đuổi học, Đỗ Ấu Tiệp không bị đuổi nhưng cũng bị khai trừ khỏi lớp chuyên, chuyển qua lớp thường, ban 8. "
Mạc Thiến vừa nghe liền ngây ngốc: "Bị đuổi học? Mình còn chưa có đập qua Trương Sảng đâu!"
"Vừa khai giảng đã bị đuổi học, muốn tìm trường mới cũng không dễ đâu, nghe nói nhà Trương Sảng cũng không quá khá giả, thậm chí là khó khăn, muốn xử lí cũng không dễ dàng, em tiết kiệm sức lực đi."
"Nhưng mà khó chịu nha"
" Em đã lớn chưa vậy, anh còn cho là en sẽ thở phì phì chạy trở về phòng ngủ, đập đồ đánh người chứ."
"Dừng, không có chuyện đó đâu."
Tuy rằng không đánh người nhưng cũng khiến bọn họ cả đời khó quên.
"Được được được, tiểu công chúa của anh rất hiểu chuyện, như vậy em có thể an tâm rồi đi?"
"Về sau đừng gọi em như thế."
"Như vậy không tốt sao, vậy kêu cái gì, tiểu thiên sứ? Tiểu khả ái?"
" Em có thấy buồn nôn không?"
Tô Lương Ngữ lại thấp giọng cười một lát, âm thanh truyền qua điện thoại.
Mạc Thiến không muốn tiếp tục cùng anh nói chuyện, nói thẳng: "Tạm biệt" liền cúp điện thoại.
Ngay sau đó Bạc Cách liền gọi điện tới, âm thanh vừa bực mình vừa buồn cười, hỏi: "Tớ bảo này, đại tiểu thư, cậu thế nào lại nói cho em trai cậu biết làm cậu ta khóc nháo chạy vào bệnh viện như thể không phải tớ bị thương mà sắp chết tới nơi ấy."
Mạc Thiến nghe Bạc Cách còn tâm tình nói giỡn, lúc này mới yên lòng lại, nói: "Không được sao, tớ nói cậu ngã bị thương, phải vào viện, tớ không thể trở về liền để nó giúp đỡ cậu một chút."
"Nó một tên nhóc con, có thể giúp cái gì đây?"
Nhắc tới mới nhớ, Mạc Nhan bây giờ còn chưa tới 14 tuổi đâu.
"Bạc Cách, thật xin lỗi." Cô đột nhiên trầm thấp nói một câu.
"Cậu xin lỗi tớ làm cái gì? "
"Nếu không phải tớ chiếm giường cũng sẽ không xảy ra mấy chuyện này, làm hại cậu đền tiền, còn bị thương phải nhập viện."
"Cậu chiếm giường cũng là vì tớ và Tiếu Tiếu, sao có thể trách cậu, lại nói, ai có thể đoán được sự tình sẽ phát triển thành ra như vậy? Bố tớ nói Trương Sảng đã bị khai trừ, tớ không sao, cánh tay cũng không việc gì, nẹp tấm gỗ một chút, vài ngày sau liền có thể dỡ bỏ."
"Cậu rời đi một ngày, hôm nay tớ ngủ liền mơ thấy cậu."
"Nếu cậu thật sự nhớ tớ thì khai giảng liền chép bài giúp tớ đi, còn nữa bài tập về sau nữa, tớ bị thương tay phải."
"Ồ, tớ còn có việc, rất gấp, cậu ngủ đi nhé, buổi tối tốt lành."
Bạc Cách cười nhẹ, cũng nói một câu: "Buổi tối tốt lành."
"Ừ, tên nhóc Mạc Nhan kia tùy cậu sai khiến"
"Làm ấm giường cũng được?"
"Tên nhóc kia lúc ngủ không ngoan, nhưng làm ấm giường chắc là có thể."
Bạc Cách lại cười to một trận, cũng không nói gì liền cúp điện thoại.
Tác giả có lời muốn nói: Sắp kết thúc huấn luyện quân sự, bắt đầu làm kịch bản, viết tiểu thuyết, đi lên đỉnh cao của đời người!
-----
- Hôm nay là ngày 20-10, team đã làm chương mới dành tặng các bạn nè <333333 Chúc các bạn ngày một ngày 20-10 vui vẻ nha =))