Lần đầu gặp mặt, anh cho cô mượn một chiếc ô.

Lần thứ hai gặp mặt, cô lấy hết dũng khí, cùng anh che chung một chiếc ô.

Trên đường đưa nam sinh quay về ký túc xá, cô chỉ im lặng, bàn tay có khớp xương mảnh khảnh của nam sinh cầm cán ô, phong cảnh ven đường mang vẻ tinh khôi sau khi được nước mưa gột rửa.

“Lần trước… mình cho bạn mượn một cái ô phải không?”

Đứng dưới ký túc xá, cô nhìn anh đi vào, lưu luyến định quay người rời đi, chợt nghe nam sinh lên tiếng.

“Hở?” Cô dừng chân, nhìn thẳng vào gặp mắt trong veo của nam sinh, hơi ngượng ngập, “Ừm, cảm… cảm ơn, ngày mai… mình sẽ mang đến trả cậu.”

“… Ừ.” Hình như nét mặt của nam sinh không phong phú lắm, trầm mặc một lúc rồi đột nhiên lên tiếng, “Cậu định cảm ơn mình thế nào?”

“… Hả?”

“Không phải cậu nói muốn cảm ơn mình sao?” Vẻ mặt nam sinh rất thản nhiên, có phần ngoan cố và mặt dày, ánh mắt hơi dao động, “Có thể… làm bạn gái của mình không?”

Cô không phản ứng kịp, che ô đứng nghệt ra trong mưa, ngẩng đầu nhìn nam sinh trông có vẻ căng thẳng kia, anh đang đứng trên bậc thang, gấu quần bị mưa hắt ướt, hai tay nắm chặt.

Cô bỗng nhiên nghĩ tới, trong phim truyền hình võ hiệp, thường có cảnh thiếu nữ đòi lấy thân báo đáp cho hiệp khách.

Có điều, tình huống cô gặp đại hiệp này cũng chẳng phải thông thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play