Sau khi đi ra khỏi tòa nhà thực nghiệm, cô mới phát hiện ngoài trời bắt đầu đổ mưa.

Mưa cũng không lớn, nhưng tí tách lộp độp, kiểu gì cũng sẽ đẫm người.

Một chàng trai từ xa đi đến, cầm một chiếc ô cán dài rất lớn màu nâu, dừng lại bên cạnh cô.

Ánh mắt tùy ý lướt qua cô.

Cô cũng nhìn thẳng vào nam sinh, bên tai vang lên tiếng mưa rơi rả rích lanh lảnh, không khí ẩm ướt, ngỡ như đã trải qua mấy kiếp.

“Cần ô không?”

Đột nhiên, nam sinh nhướng lông mày, thản nhiên hỏi.

Cô sửng sốt, ngây người vài giây rồi mới gật đầu, hai má ửng hồng cúi đầu, “Cám ơn.”

Khi nhận ô, sự lúng túng khiến bàn tay cô hơi run rẩy, nam sinh kia trước sau vẫn dửng dưng, đưa ô cho cô xong bèn quay người đi vào phòng thực nghiệm.

Dáng người anh ta cao cao gầy gầy, tình cờ cúi đầu, sẽ để lộ phần da cổ trắng mịn vốn bị mái tóc che khuất.

Cô say sưa nhìn, đợi đến lúc lấy lại tinh thần mới nghĩ ra, chiếc ô trong tay này, cô nên trả lại anh ta như thế nào?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play