Thời gian chớp mắt cái lại đã đi qua một tháng. Hôm nay lại đã đến ngày phải tham gia nhiệm vụ vượt ải bắt buộc. Ngoại trừ Xuân Đức ra thì tất cả những người khác bao gồm cả Mộng Vận cùng Mộng tước trong đó, nét mặt của bọn họ đều lộ vẻ sự lo lắng cùng bất an.
Trong một tháng này thì Xuân Đức cũng có giao tiếp qua với những người nơi đây vài lần. Dưới sự giúp đỡ của Mộng Vân thì đám người kia cũng đã bớt đi một ít sợ hãi đối với Xuân Đức.
……
Thời gian vừa điểm thì tất cả mọi người liền bị truyền tống đến nơi làm nhiệm vụ. Lần này Cửu Đầu Hoàng Kim Xà kia cũng không có xuất hiện lấy một lần.
Quang mang ánh sáng truyền tống liên tục chớp động, từng bóng người từ bên trong đi ra. Không qua bao lâu thì 99 người liền xuất hiện tại trên một đài cao. Từ trên đài cao này có thể quan sát được một bộ phận địa hình nơi đây.
Nơi đây khắp nơi là những dãy núi trập trùng nối liền san sát với nhau, phía bên trên những đỉnh ngọn núi được bao phủ bởi từng đám mây đen, cây cối ở nơi đây thì mọc um tùm, đâu đâu cũng thấy,không những thế nơi này còn có rất nhiều hồ nước lớn nhỏ, nước trong hồ thì đều có một màu đỏ như máu,nhìn khá là kinh dị.
Không khí ở nơi đây cũng khá ẩm ướt,sương mù dày đặc rất hạn chế tầm nhìn, nhất là cái mùi tanh nồng cùng mùi hôi thối bên trong không khí càng làm cho người ta cảm thấy có phần khó chịu.
Đánh giá qua một lượt địa hình nơi đây thì Xuân Đức không khỏi nhăn mày nói:
“ Thập Vạn Đại Sơn là nơi này sao? Làm sao ta cảm thấy nơi này giống như….”
“ Ầm.. gào.”
Khi Xuân Đức còn chưa nói hết câu thì bất ngờ có một con vật lớn như con trăn, có rất nhiều chi với đôi mắt đỏ lòm từ lòng đất bò ra cắn về phía hắn. Xuân Đức vốn không ưa mấy con dài dài mềm mềm nhìn thấy cái thứ tởm tởm kia cắn về phía mình thì hắn liền đá cho một phát.
“ Thịch… Rầm rầm rầm.”
Một cước của Xuân Đức rất nhanh, khi con quái vật dài dài ghê tởm kia còn chưa cắn được đến hắn thì liền bị hắn đá cho một cái trúng ngay đầu.
Ngay lập tức cả cái đầu con quái vật nổ tung, cùng lúc đó cả cái thân thể con quái vật kia bay ngược về phía sau, vốn nghĩ con quái vật này chỉ dài vài mét nhưng không ngờ thân thể của nó dài đến vài trăm mét.
Bị Xuân Đức đá cho một cái thì cả thân thể to lớn đang ẩn bên dưới lúc này cũng lộ ra ngoài. Thân thể to lớn không đầu lúc này ầm ầm đụng xuống mặt đất. Nhưng lúc nó rơi xuống mặt đất cũng không có chết mà một lần nữa bò dậy.
Cái đầu bị Xuân Đức đá nát lúc này lại mọc ra,con quái vật lúc này há to miệng hướng về phía Xuân Đức gầm thét.
“ Rít rít..”
Thấy con quái vật kia vẫn còn chưa có chết lại còn hướng về phía mình gầm thét thì Xuân Đức tiện tay liền tạo ra một cây Huyễn Diệt Ma Mâu sau đó ném thẳng vào miệng con quái vật kia.
Cây Huyên Diệt Ma Mâu lấy một tốc độ khó có thể hình dung phi thẳng vào trong miệng con quái vật kia. Con quái vật giống con trăn lai rết kia đang gào rú trong nháy mắt liền câm miệng.
Tiếp sau đó cả người con quái vật bốc lên hắc khí, từng tấc cơ thể của nó nhanh chóng bị hoại tử, chỉ sau vài cái hô hấp thì nó hoàn toàn biến thành một vũng máu đen.
Nhìn qua Mộng Vân, Mộng Tước hai người, Xuân Đức bình đạm nói:
“ Nơi này có vẻ không phải rất an toàn, muốn sống thì tốt nhất theo sát ta. Ta không thể phân tâm bảo vệ cả hai cùng lúc.”
Mộng Vân cùng Mộng Tước lúc này nhẹ gật đầu,khi gật đầu vẻ mặt của hai người cũng cực nghiêm túc, hiển nhiên bọn họ cũng đã nhìn ra nơi này cực kỳ nguy hiểm, còn nguy hiểm hơn rất nhiều so với tính toán ban đầu của bọn họ.
Nhìn qua những người khác Xuân Đức nói:
“ Bây giờ tên nào thích thì có thể đi theo ta, không thích thì có thể tự do hành động, ta cũng không có ngăn cản. Đi theo ta thì các ngươi tuy vẫn có thể chết như thường nhưng ít ra thì tỷ lệ sống vẫn cao hơn một ít.”
Những người khác nghe Xuân Đức nói vậy thì hai mặt nhìn nhau, cả đám bắt đầu truyền âm thảo luận với nhau. Trên nét mặt của bọn họ xuất hiện thần sắc do dự.
Nhưng vào lúc này ở bên trong đám người, một thanh niên tuấn dật, ánh mắt có phần âm nhu, toàn thân mặc bạch y nhìn những người nơi đây dõng dạc nói:
“ Đi theo hắn chắc chắn chúng ta đều sẽ bị biến thành con cờ thí mạng mà thôi, vậy đi theo hắn để làm cái gì, điều này ta cũng đã nói cho mọi người từ trước, tất cả chúng ta đều cũng hiểu điều đó. Vì sao lúc này còn do dự?”
“ Các vị phải biết tính mạng chỉ có một nếu quyết định sai thì sẽ không có cơ hội quyết định lần 2.”
Nghe được những lời tên kia nói thì sắc mặt của Xuân Đức không khỏi trầm xuống. Nhưng trong lòng thì hắn lại không ngừng cười lạnh. Thực tế thì hắn muốn cho đám nơi này chết sạch, có như vậy thì số điểm công trạng mà đám kia đang có mới thuộc về hắn. Đó cũng là biện pháp tăng điểm công trạng nhanh nhất.
Có điều chặng đường phía trước còn dài, hắn cũng muốn có một vài thân tin giúp sức, có như vậy thì mọi việc mới có thể đơn giản hơn. Nhưng nếu như không có tên nào nguyện ý thì hắn cũng không cần. Dù sao thì hắn vẫn còn cách khác nữa mà.
…….
Thấy tất cả những người khác đều nguyện ý đi theo tên thanh niên Bạch y kia thì Xuân Đức cũng không có ý định dừng lại nơi đây lâu. Nhìn qua hai người bạn đồng hành của mình một cái, hai người kia cũng hiểu ý gật gật đầu.
Tiếp theo đó ba người đi xuống đài cao men theo lối mòn có sẵn đi vào trong rừng sâu.
Nhưng đúng vào lúc này hai âm thanh, một nam, một nữ cùng lúc vang lên.
“ Đợi hữu đợi đã.”
Cùng lúc đó hai thân ảnh chạy nhanh đến phía bên này. Xuân Đức cùng với hai người khác lúc này cũng dừng lại đợi bọn họ. Không qua bao lâu thì hai người kia liền đã đến trước mặt ba người.
Lúc này đây cả hai người kia lại đồng thời nói:
“Ta muốn gia nhập đội ngũ của mọi người. Được chứ.”
Mộng Tước cùng Mộng Vân thấy có người muốn gia nhập đội ngũ của bọn họ thì rất vui mừng. Mộng Vân nở nụ cười ôn nhu nói:
“ Chào mừng hai vị đạo hữu gia nhập đội ngũ chúng ta.”
Nói xong thì nàng liền nhìn qua Xuân Đức hỏi:
“ Đội trưởng, hai người bọn họ gia nhập đội ngũ chúng ta không có vấn đề chứ.”
Xuân Đức lúc này như cười như không nhìn hai người, sau khi suy nghĩ một chút liền nói:
“ Đương nhiên là có thể, không thành vấn đề. Có điều ta cũng không hi vọng hai vị đây giống như hai đồng bạn trước kia của ta.”
Nam tử mới gia nhập nghe được Xuân Đức nói vậy thì rất là nghiêm túc hỏi:
“ Xin hỏi hai vị đồng bạn mà đạo hữu nói là có chuyện gì?”
Xuân Đức chỉ cười nhạt nói:
“ Cũng không có chuyện gì to tát cả. Chẳng qua hai người bọn họ phản bội lại ta mà thôi. Sau đó thì bọn họ bị ta giết chết rồi. Ha ha.”
Nói xong thì Xuân Đức liền dẫn đầu đi trước không có để ý đến bốn người ở phía sau. Hai người mới gia nhập nghe vậy thì hơi ngây ra một chút nhưng vào lúc này Mộng Vân ở bên cạnh lại nói:
“ Chuyện đó có thời gian ta sẽ kể cho hai người nghe, bây giờ thì nhanh đuổi theo đội trưởng thôi. Nên nhớ chỉ khi ở gần đội trưởng thì chúng ta mới được an toàn. Nhanh đuổi theo thôi.”
Nói xong thì nàng liền nhanh chân chạy theo Xuân Đức, Mộng Tước lúc này cũng như vậy, hai thành viên mới gia nhập lúc này cũng nhìn nhau một cái sau đó thì cũng nhanh chóng đuổi theo.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT