Bởi vì số lượng Chúng Nhân Bang có hạn, Tài Lang chia một phần ba Doanh Châu cho những bang hội đồng minh.
Diệp Ly Ly nhìn thoáng qua quyết định này của Tài Lang, không cần nghĩ ngợi nhiều liền đồng ý.
Vì vậy phía tây đảo Doanh Châu, mơ hồ một “mạch nước ngầm” đang bắt đầu khởi động.
Hai chữ U Linh vốn có chút kỳ dị, nhưng thêm hai chữ Tử Sắc thì có vài phần khí tức mỹ nhân. Nhất là thành viên trong bang hội Tử Sắc U Linh đều là nữ, đương nhiên sẽ rất nổi tiếng trong giới bang hội đồng minh.
Một dược sư mặc trên người bộ bạch y đứng sau lưng bang chủ bang hội Tử Sắc U Linh, lo lắng nhíu mày nói:
[Mật âm] Bạch Vân Phiêu Phiêu: Tử Sắc, làm như vậy thật sự tốt sao?
[Mật âm] Tử Sắc: Hừ! Có cái gì không tốt? Cậu quên chúng ta bị giết rớt một cấp như thế nào sao?
[Mật âm] Bạch Vân Phiêu Phiêu: Nhưng mà bây giờ chúng ta đã hơn vài cấp so với trước kia rồi. Hơn nữa, do sự trợ giúp của Không Phải Dược Sư, kỹ năng của chúng ta cũng thăng cấp, chúng ta...
[Mật âm] Tử Sắc: Bạch Vân, cậu muốn rút lui phải không?
[Mật âm] Bạch Vân Phiêu Phiêu:... Không phải.
Bạch y dược sư thở dài lắc đầu. Ngoài đời bọn họ là bạn thân, làm sao có thể phản bội nhau chỉ vì một chút chuyện vặt trong thế giới ảo. Dù sao chết vài lần trong game cũng không phải là chuyện lớn lao gì, cô cũng chỉ là hết sức khuyên nhủ mà thôi.
[Mật âm] Tử Sắc: Vậy được rồi, chúng ta liên hệ với cô ta trước đã.
Diệp Ly Ly cứ đúng giờ liền logout nghỉ ngơi. Sáng sớm tỉnh lại thì làn da lại đỏ bừng lên, mắt nhắm mắt mở nhìn ánh dương chói lọi bên ngoài rèm cửa khiến cho cô cứ muốn nằm ỳ ra.
Điện thoại bên gối bỗng nhiên vang lên, cô miễn cưỡng bấm nghe, nhưng lại là thanh âm của em trai nhà mình: “Chị ~~ đã dậy chưa?”
“Sao lại gọi cho chị?” Nghe thấy thanh âm của em trai, Diệp Ly Ly cũng tỉnh lại một chút, nhịn không được mà mỉm cười.
“Chị mau login đi, đã xảy ra chuyện rồi. Chị ~~ đừng có lề mề nha!”
Chịu không được âm điệu làm nũng của cậu em họ Diệp, Diệp Ly Ly lập tức cúp điện thoại, tung mền, tranh thủ thời gian khởi động máy đi rửa mặt, thuận tiện hâm nóng bữa sáng, sau đó lại pha một cốc cà phê nâng cao tinh thần. Đang nghĩ xem có nên cho thêm đường vào hay không thì điện thoại reo lên tiếng chuông nhá máy.
Diệp Ly Ly ngồi vào trước máy vi tính, đăng nhập trò chơi.
Em trai đã login rồi, lại không có thời gian lên án sự chậm chạp của cô.
Tài Lang không có gì khác thường, chỉ nói với cô:
[Bang hội] Tài Lang: Mau mở hệ thống phòng ngự.
Hệ thống phòng ngự trong bang phái được điều khiển với bang chủ. Bình thường tốn quá nhiều năng lượng cho nên phải tắt đi, không ngờ lại bị người khác bắt được điểm yếu.
Diệp Ly Ly vội vàng mở hệ thống phòng ngự, lúc này mới có cơ hội nhìn kỹ tình hình chiến đấu.
Liễu Nhứ Phi Phi đưa vài thành viên đến phía tây chặn giết người xâm nhập.
Cậu em họ Diệp sử dụng tài khoản Không Phải Pháp Sư, dẫn theo một nửa bang chúng quấn chặt một đám cao thủ level cao.
Tài Lang rất ít khi ra tay. Hắn mặc trên người một bộ giáp màu bạc, tản ra tia sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng giữa bầu trời sớm mai. Trường kiếm trong tay tuy nhỏ nhưng sắc bén, giống như một nhành liễu mềm dẻo dễ dàng miểu sát một cao thủ cấp cao.
Bằng chứng chính là bang chủ của Tử Sắc U Linh nhanh chóng hóa thành bạch quang tử vong.
[Phụ cận] Tài Lang: Bọn ta có thể giúp các người thăng cấp đến không ai theo không kịp, đồng thời cũng có thể giết các người đến một cấp cũng không còn!
[Phụ cận] Tài Lang: Cô ta thì sao? Chúng Nhân Bang bọn ta kết đồng minh cùng Tử Sắc U Linh các người, trước kia cho dù là đối địch thì bọn ta tự nhận cũng đã đền bù tổn thất cả rồi. Lần này các người cấu kết với người ngoài chống lại bọn ta, thế có phải trả giá một chút hay không?
[Phụ cận] Bạch Vân Phiêu Phiêu: …
[Phụ cận] Tài Lang: Mặc dù có một bang chủ là tân thủ, nhưng Chúng Nhân Bang bọn ta cũng từng chút từng chút lớn mạnh. Bọn ta tự nhận ngay thẳng, đối với loại hành vi này của các người quả thật là làm bẩn Thế Giới Giang Hồ!
Diệp Ly Ly ngây ngốc. Cô chưa từng thấy bộ dạng khí khái chính nghĩa như vậy của Tài Lang bao giờ.
[Phụ cận] Bạch Vân Phiêu Phiêu: Bọn tôi... chỉ trách bên Thiết Huyết đưa ra điều kiện quá hấp dẫn, bọn tôi mới đáp ứng! Vì sinh tồn mà chết thì cũng là điều bình thường. Tài lão bản rất có thủ đoạn trong việc buôn bán, làm sao lại không hiểu đạo lý này chứ?
Thì ra là Thiết Huyết Quân Đoàn.
Sau khi Liễu Nhược Ngu rời khỏi Thiết Huyết Quân Đoàn, bên trong bang hội này đã bị mất đi một đám cao thủ lâu năm, sau lại mời chào rất nhiều người lạ mặt, thậm chí là các cao thủ thâm tàng bất lộ. Khó trách cậu em họ Diệp khi online trở lại cũng không nhận ra vài người trong bang hội của mình.
Tài Lang nháy mắt mấy cái với Diệp Ly Ly, nói:
[Mật âm] Tài Lang: Bị dọa ngốc à?
[Mật âm] Không Phải Dược Sư: …
Mấy loại chuyện thấy lợi quên nghĩa hắn cũng đã làm không ít, làm sao có thể chính khí nghiêm nghị nói mấy lời nói đó chứ.
[Phụ cận] Tài Lang: Chúng Nhân Bang cũng không phải để người khác ăn hiếp dễ dàng như vậy.
Diệp Ly Ly nhìn quanh Doanh Châu không ngừng hiện lên bạch quang tử vong, cũng rất nhanh gia nhập cuộc chiến giúp đỡ thành viên Chúng Nhân Bang.
Liễu Nhứ Phi Phi không ngừng đánh những khẩu hiệu kêu gọi đầu hàng trên kênh phụ cận và thế giới, Tài Lang triệu hồi Hỏa Kỳ Lân đứng giữa không trung khiển trận, còn có…
[Phụ cận] Không Phải Pháp Sư: Đồ sát a~! Miểu sát a~! Hội đồng a~!
Cậu em họ Diệp vung pháp trượng, mỉm cười lộ ra hai cái răng khểnh. Không biết rốt cuộc hắn làm sao có thể điều chỉnh ra được một hình thể nhân vật như thế.
[Phụ cận] Không Phải Pháp Sư: Đồ sát a~! Tập kích a~!
Má lúm đồng tiền đặc biệt đáng yêu.
[Phụ cận] Không Phải Pháp Sư: Đồ sát a~! Lấy cấp thấp chém chết cao thủ a~!
Cuối cùng, một hỏa cầu khổng lồ được phóng ra, cậu em họ Diệp yên lặng đứng đấy, mỉm cười đến ngây thơ như cún.
[Phụ cận] Không Phải Pháp Sư: Nhất Diệp Tri Thu, đừng tưởng rằng che mặt thì ta sẽ không nhận ra ngươi.
Cậu em họ Diệp dù sao cũng từng là bang chủ của Thiết Huyết Quân Đoàn. Tuy hôm nay Thiết Huyết Quân Đoàn đã thay máu, nhưng muốn tìm vài tay tâm phúc cũng không quá khó. Do đó, khi hắn vừa online thì đã có người thông báo trận tập kích lần này. Đáng tiếc hắn online quá trễ, công trình xây dựng ở Doanh Châu đã bị phá hủy hơn một nửa.
Vốn dĩ hắn có thể dùng tài khoản Nhất Kiếm Hoành Thiên đi vào Thiết Huyết Quân Đoàn, nhưng có thể là do đã lâu hắn không online, bị người khác tố cáo đến khu thương nghiệp Võng Xuyên bên kia. Tự ý rời khỏi cương vị công tác sẽ bị tước mất quyền lực trong nửa tháng, cho dù có là bang chủ của một bang hội lớn cũng khó mà trốn được. Đương nhiên, nếu như không có người tố cáo thì NPC chấp pháp ở khu thương nghiệp Võng Xuyên cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt.
Lần này, người dẫn đầu thành viên mới của Thiết Huyết Quân Đoàn tập kích Doanh Châu chính là người tiếp chưởng phó bang chủ Thiết Huyết Quân Đoàn – Nhất Diệp Tri Thu.
Nhất Diệp Tri Thu hoảng hốt nhìn cậu thiếu niên đang mỉm cười đến vô hại trước mặt, loại giọng điệu kiêu ngạo cùng tính cách vô lại này khiến cho hắn ta cảm thấy rất quen thuộc.
[Phụ cận] Nhất Diệp Tri Thu: Bang… Bang chủ?
[Phụ cận] Không Phải Pháp Sư: Không dám, không dám! Phó bang chủ thân yêu của ta~!
Tuy rằng cấp độ thua xa so với Nhất Diệp Tri Thu, nhưng dựa vào ưu thế về mặt thao tác tinh diệu, cậu em họ Diệp phóng ra một chuỗi ma pháp cuối cùng khiến cho lượng máu của Nhất Diệp Tri Thu giảm xuống gần hết.
[Phụ cận] Không Phải Pháp Sư: Không muốn tài khoản do mình tân tân khổ khổ luyện đến cấp độ này biến thành hư ảo thì ra lệnh rút lui đi nha ~!
Cậu em họ Diệp nhảy lên một nhánh cây, khoan thai ngồi xuống, pháp trượng trong tay di chuyển vài vòng giống như sẽ không ra tay đại khai sát giới, vẻ mặt lại ngây thơ đến khả ái.
Diệp Ly Ly vội vàng dời mắt. Biết rõ lần này em trai thật sự bị chọc giận cho nên cô không muốn đi đến tìm xui xẻo.
Kênh bang hội đang không ngừng bị Liễu Nhứ Phi Phi tấn công đột nhiên xuất hiện một câu: