Nguyên Lam Anh mới đến Hầu phủ được mấy bữa mà nàng đã mang làn gió mới đến cho cả phủ. Đặc biệt là Tam Tư Viện của Hàng Tư Nghiên. Nàng mau chóng trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của mọi người trong phủ.

Nhị lão Hầu gia: "Anh nhi đúng là phúc khí của nhà ta, nàng vừa đến đã làm Nghiên nhi nói chuyện được. Nghiên nhi có hi vọng rồi."

Lâm Vũ Vũ: "Tam đệ muội nghĩ ra mấy món thật ngon a, ngự trù ở trong cung cũng chưa chắc làm ngon như vậy."

Hàng Tư Thư: "Ta thấy tam đệ muội cũng là người tốt. Hi vọng nàng sẽ đối tốt với tam đệ."

Hạ nhân Tam Tư Viện: "Tam thiếu phu nhân thật tốt a, nàng ấy dậy đầu bếp nấu đồ ăn ngon và còn ban mỹ vị cho chúng ta nữa."

Hạ nhân Hầu phủ: "Nghe nói tam thiếu phu nhân tốt lắm, ta cũng muốn hầu hạ Tam Tư Viện, ở đó có đồ ăn ngon a."

Nguyên Lam Anh thật sự không biết chút nào về chuyện mình mới thành "nhân vật nổi tiếng", nàng còn bận nghĩ ra món mới để vỗ béo tướng công ngốc nhà nàng đây này, chàng gầy quá đi mất.

Mấy ngày trôi qua rất mau. Hôm nay, là ngày Nguyên Lam Anh về nhà mẹ đẻ lại mặt. Với một gia đình bình thường thì lễ lại mặt rất đơn giản, nhà nghèo thì mấy túi lương thực và mấy cân thịt, nhà giàu thì thêm ít lễ vật, còn nếu là quan lại bình thường thì thêm ít vàng bạc làm lễ vật. Nhưng Hầu phủ thì lại khác.

Lễ lại mặt của Nguyên Lam Anh được Hầu phu nhân và nhị tẩu Lâm Vũ Vũ đích thân lo liệu. Họ dù mới tiếp xúc với nàng không lâu nhưng ai cũng yêu quý nàng nha. Đặc biệt là nàng còn làm cho Hàng tam thiếu thốt ra "lời vàng tiếng ngọc", mặc dù chàng chỉ nói được hai từ "Anh nhi" nhưng cũng làm cho Hầu phủ vui vẻ không thôi. Cứ từ từ, ban đầu nói được hai chữ về sau có thể nói được hết cả câu, kẻ nào còn dám nói Hầu tam thiếu bị câm nữa? Ai nói? Giết không tha.

Phu thê son Nguyên Lam Anh và Hàng Tư Nghiên chào Hầu gia cùng Hầu phu nhân để về Nguyên gia lại mặt:

- Cha nương, chúng con xin phép ạ. - Thật ra thì có mỗi Nguyên Lam Anh nói, còn về phía vị Hàng tam thiếu kia? Chàng còn "chưa biết nói" đâu.

- Ừ! Các con đi đường cẩn thận, có gì thì cứ nói với Thất tiểu quản là được. - Hầu phu nhân từ ái dặn dò.

A, Thất tiểu quản? À đúng rồi, đó là vị quản lý công việc ở Tam Tư viện, nàng còn có việc thương lượng với ông ấy đó, thôi để sau đi. Nàng không dám nghĩ nhiều vội đáp:

- Vâng, con cảm ơn cha nương ạ!

Phu thê Nguyên Lam Anh cùng nhau ra cổng có xe ngựa đã đợi sẵn. Đến đây, nàng giật giật khóe miệng. Trời ạ! Chỉ là lại mặt thôi làm gì đến mức khoa trương vậy? Xe ngựa mang ký hiệu hoàng gia thì không nói rồi, dù gì tướng công ngốc nhà nàng cũng là hoàng thân quốc thích. Nhưng mà, nàng không muốn khác người làm tâm điểm chú ý của dân chúng trong thành đâu.

Có ai lại mặt mà mang nhiều lễ vật không khác gì ăn hỏi, thậm chí là hơn không?

Có ai lại mặt mà mang hộ vệ nhiều như đi đánh trận không?

Thôi kệ đi, Hầu phủ khác người là bình thường mà. Người ta là danh gia vọng tộc, quyền lực dưới một người trên vạn người, lại là hoàng thân quốc thích được Thái hậu, Hoàng đế sủng ái.

Hai người ngồi trong xe ngựa xa hoa đi trước một hàng xe lễ vật đi thẳng về hướng Nguyên phủ

Hôm nay, cả Nguyên phủ đều bận rộn chuẩn bị để tiếp đón Nguyên Đại tiểu thư lại mặt. Nguyên nhị lão dậy từ sáng sớm tinh mơ, chỉ đạo hạ nhân quét tước, trang hoàng lại phủ. Anh nhi xuất giá, ông bà không muốn đâu, mới không gặp ba ngày mà nhớ quá! Haizz, áo bông nhỏ nhỏ đáng yêu, nữ nhi của hai người giờ đã là thê tử người ta rồi.

Nguyên Lam Thiên và Nguyên Lam Ngọc cũng rất mong chờ muội muội về nhà. Không biết muội ấy có tốt không? Hầu phủ có đối xử tử tế với muội ấy không? Sức khỏe muội muội từ nhỏ không tốt, mấy tháng nay mới tốt lên chút, giờ mà muội ấy bạn chịu uất ức, haizz, huynh đệ bọn họ liều mạng với Hầu phủ.

Nguyên Lam Anh đi đến cổng Nguyên Phủ thì đã thấy cha nương và hai ca ca ra đón.

- Cha nương, Ca ca nữ nhi về thăm cả nhà ạ! – Nàng vui vẻ gọi cha nương cùng hai ca ca.

- Anh nhi, không cần đa lễ, người một nhà cả, nhanh vào nhà đi con, đi đường mệt mỏi không? - Nguyên gia nhị lão gia yêu thương nữ nhi, nói rồi cầm tay nàng, cùng nhau vào phủ.

Còn Thất tiểu quản thì được quản gia tiếp đón, cùng với mấy hạ nhân sắp xếp lại chỗ quà lại mặt Hầu phủ tặng. Hộ vệ Hầu phủ theo đi cũng được sắp xếp ổn thỏa, chỉ có hai người võ công cao cường nhất đi theo bảo vệ tam thiếu gia và tam thiếu phu nhân, còn lại ở nơi Nguyên phủ sắp xếp cho nghỉ ngơi để chờ lệnh.

Nguyên lão gia thật là vui khi nữ nhi về nhà, nhưng mà thấy tên hiền tế kia ông lại không vui nổi. Hiền tế gì mà gặp nhạc phụ, nhạc mẫu không chào một tiếng, nhưng thôi, hắn ngốc, ông bà thông cảm cho vậy. Nhưng mà hắn không thể chiếm Anh nhi như thế được. Nhìn kìa, suốt từ lúc gặp đến giờ, hắn nắm chạt lấy tay nữ nhi ông, buông một lúc cũng không thành ra hai người cầm tay nhau rất thân mật. Nhưng mà nhìn hai đứa phối hợp ăn ý thế kia cũng tốt, hẳn là "hiền tế ngốc" kia cũng có tình cảm với Anh nhi. Như thế nữ nhi của ông cũng có chỗ đứng trong Hầu phủ.

Nguyên Lam Anh vừa đi vừa nói chuyện với nương và ca ca, rất mau họ đã đến tiền viện. Theo quy củ khi lại mặt là nữ nhi với hiền tế cùng nhau kinh trà phụ, mẫu. Nguyên Lam Anh biết tướng công ngốc nhà nàng không hiểu mấy chuyện này, nên vừa ở trên xe nàng có nói qua cho chàng rồi. Hi vọng là chàng hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play