Độc Thiếp

Chương 97: Bắt gian


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ah…………

Trời vừa tảng sáng, một âm thanh bén nhọn vang lên, phá tan bầu không khí yên tĩnh của Phổ Tế tự.

Trong phòng chứa củi đơn sơ, Cao Vân Bình đẩy nam nhân trên người ra, run rẩy cuộn tròn thân thể, cả người nàng trần truồng không một tấm vải, trên da thịt trắng mịn hiện đầy vết cắn bầm tím, thậm chí còn có vết máu do bị thanh củi cắt trúng.

Cả người giống như bị nghiền nát, đau nhức khó chịu, trong không khí tràn ngập mùi hôi thối, ánh mắt khô khốc đau đớn, ngờ ngợ nhìn về nam nhân trước mặt.

“Ha ha, tiểu mỹ nhân, thế nào? Tối qua gia có khiến ngươi thoải mái không?” Thân thể trần truồng của Lý Tam thản nhiên ngồi đó, đồ vật xấu xí ở thân dưới vừa nhìn thấy dáng vẻ bất lực của Cao Vân Bình liền kiêu ngạo đứng lên.

Hai mắt Cao Vân Bình trợn trừng lên, một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân lan tỏa toàn thân, người như bị rút mất linh hồn.

“Ngươi? Ngươi là kẻ nào? Ngươi…” Nàng cấp tốc nhìn xuống thân mình, tựa hồ lúc này mới xác định mọi chuyện trước mắt là thật, nước mắt ào ra như vỡ đê.

Sao lại như vậy? Tại sao lại như vậy?

Lý Tam thuận thế bò về phía nàng, lấy thân thể ép sát vào nàng: “Tiểu mỹ nhân, gia là Lý Tam,” Nói xong, đôi bàn tay hắn lại sờ soạng ngực nàng một cái, miệng cười khẩy: “Tối qua ngươi hôn mê bất tỉnh, sợ là còn chưa hưởng được mùi vị gì, bây giờ gia sẽ bồi thường cho ngươi, được không?”

Bàn tay mạnh mẽ sờ một cái, trực tiếp nắn bóp cho ngực Cao Vân Bình thay đổi hình dạng, Cao Vân Bình đau đến kêu to, hai tay đánh vào hắn nhưng hoàn toàn không có sức.

“Hu hu, thả ta ra, người đâu, cứu mạng, hu hu…” Nàng như một con thú nhỏ bị bắt, dù trốn thế nào cũng không thoát khỏi tay nam nhân này.

“Tiểu mỹ nhân, ngươi gọi đi, ngươi gọi càng lớn tiếng thì gia càng hưng phấn, ha ha…” Lý Tam ngạo nghễ nhìn thân thể Cao Vân Bình trốn ở trong góc, ánh mắt dâm tà, không để ý đến sự giãy dụa của nàng, hai tay nắm chặt mắt cá chân Cao Vân Bình, dùng sức xông vào một cái.

Da thịt mềm mại bị ép xuống mặt đất gồ ghề, như bị lột đi một lớp da.

Cao Vân Bình rít gào vặn vẹo cơ thể, nhưng lại càng kích thích Lý Tam, hai mắt hắn như phun ra lửa, cũng không thèm nghĩ là sắp sửa có người đến, chỉ muốn thừa dịp còn ít thời gian, có thể sảng khoái thêm chút nào hay chút đó.

Thân dưới đột nhiên bị vật lạ xâm lấn, cảm giác sưng tê lại truyền khắp thân thể một cách rõ ràng, thậm chí Cao Vân Bình đã muốn tự tử. Nhưng mà giờ khắc này nàng không có khả năng chống cự trốn tránh, cả người giống như một con rối tàn tạ, mặc cho nam nhân chơi đùa, chỉ có thể khóc lóc mà thôi.

Thân thể phát ra âm thanh va chạm kịch liệt, hơi thở thô lỗ của nam nhân, tiếng khóc lóc rưng rức của nữ nhân, còn có mùi vị gay mũi kia, toàn bộ tràn ngập trong phòng.

Đang giữa lúc tràn trề sảng khoái, một tiểu sa di chừng mười tuổi mang theo một sọt rau xanh đẩy cửa đi vào, bị một màn kia đập vào mắt, kinh sợ đến mức phải hét to một tiếng, cái sọt rau trong tay bị bị ném xuống đất, xoay người lại vừa chạy vừa hét to như gặp quỷ: “Không xong rồi, không xong rồi…”

“Cái gì không xong rồi?” Kim Yến và đám nha đầu đi theo phía sau muốn chặn hắn lại để hỏi cho rõ, lại bị tiểu sa di này đẩy ra như phát điên, bất đắc dĩ cũng chỉ có thể tự mình đến phòng chứa củi để xem.

Cao Vân Bình ở bên trong nghe thấy bên ngoài có người, trái tim nhất thời nhảy lên tới cuống họng, trong đầu loạn cực kỳ, thân thể nàng bị chà đạp muốn vỡ nát rồi, nàng rất muốn ngất xỉu để quên đi. Nhưng mà, nam nhân kia như kẻ phát điên, từng cú va chạm lại làm cho nàng có cảm giác khuây khỏa xưa nay chưa từng có, trước mắt như có tia sáng lóe qua, thân thể mềm nhũn như bùn, ngay cả ngất xỉu cũng không làm được.

Nam nhân thô lỗ rống lên một tiếng, giờ khắc cuối cùng đã hoàn toàn bộc phát bên trong người nàng, nụ cười dâm tà toát ra vẻ thỏa mãn hoàn toàn.

Hắn chậm rãi rút lui khỏi thân thể nàng, đối mặt với đôi mắt đỏ chót đầy thù hận của Cao Vân Bình, chỉ tàn nhẫn nở nụ cười: “Tiểu mỹ nhân đừng trách ta, đây là số kiếp của ngươi, hừ, nhưng mà tư vị của ngươi cũng được lắm, so với Xuân Hoa của Vạn Xuân Lâu còn khiến ta hứng thú hơn nhiều, ha ha…”

“Ngươi sẽ gặp báo ứng, ta nhất định sẽ giết ngươi, giết ngươi.” Cao Vân Bình run rẩy thối lui vào chân tường, mỗi một cử động đều khiến xương cốt toàn thân đau đớn.

“Ah….” Kim Yến vào cửa trước, liền nhìn thấy phần lưng lõa lồ của Lý Tam, sợ hãi đến thất thần hét ầm lên.

Tiểu Thúy, Tiểu Liên đi sau, cũng nhìn thấy tình cảnh bên trong, còn chưa kip hét lên thì đã quay người ra bên ngoài kêu to: “Không xong rồi, người đâu, người đâu…”

Dung ma ma đi theo ngay phía sau, dĩ nhiên là biết bên trong xảy ra chuyện gì, nghe thấy tiếng kêu thì cười lạnh, rồi lại dặn dò mấy ma ma đi bên cạnh vài câu, sau đó cũng đi về phía phòng chứa củi.

Nhưng còn chưa đi đến nơi đã lại nghe bên trong truyền ra âm thanh khàn khàn: “Người đâu, người đâu rồi…”

Trong lòng Dung ma ma kinh hoảng, âm thanh này khàn vô cùng, nghe không được rõ lắm… nhưng ngờ ngợ là nhị tiểu thư Cao Vân Bình.

Đúng là đồ lẳng lơ không biết xấu hổ, hôm qua thì bỏ chạy trước, hôm nay thì giỏi lắm, sáng sớm chạy đến đây, cướp công sao?

Chưa kịp hồi phục tinh thần lại liền nghe thấy Kim Yến rít lên một tiếng, sau đó bụm mặt chạy ra, hoảng hốt nói: “Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư.”

“Sao vậy? Sao vậy? Đứa nào đứa nấy mới sáng ra đã kêu la như sói tru, để người ta nghe được thì còn ra gì nữa?” Cho dù cục diện này đã nằm trong dự liệu, nhưng Dung ma ma vẫn nghiêm mặt, cố ý lên giọng dạy đời.

“Dung ma ma, bà mau qua đó nhìn một cái đi, có chuyện rồi, có chuyện rồi…” Kim Yến quay đầu thấy Dung ma ma chậm rãi đi tới, vội vàng tiến lên bắt lấy cánh tay bà: “Nhanh lên một chút, Nhị tiểu thư…” Tình cảnh dâm tà bên trong phòng, nàng không thể nói ra miệng được, chỉ đỏ mặt lên dùng tay chỉ chỉ về phía đó.

Những nha hoàn khác cũng vội vàng nhào tới, kéo Dung ma ma qua xử lý.

Dung ma ma cười gằn, ả lẳng lơ Cao Vân Bình cũng thật không biết xấu hổ? Bắt gian bắt đến nghiện sao? Các nha hoàn khác đều ngượng ngùng chạy ra rồi, chỉ có nàng ta còn ở bên trong.

“Được rồi được rồi, tránh sang một bên, có chuyện gì to tát hả? Đứa nào đứa nấy như là gặp quỷ.” Ngoài miệng Dung ma ma thì mắng, bước chân cũng đã nhanh chóng chạy về phòng chứa củi.

Mới vừa bước đến ngưỡng cửa, đụng phải một bóng dáng trước mặt làm bà hết hồn, cả người ngã về phái sau, may mà có Kim Yến và Tiểu Thúy đỡ lấy.

“Mẹ nó, ai dám chặn đường của gia?” Lý Tam nhìn thấy Dung ma ma, lúc này liền chửi lên theo kế hoạch ban đầu.

Dung ma ma ổn định thân thể, chăm chú nhìn lại, chỉ thấy thân dưới Lý Tam mặc quần lót, thân trên lõa lồ, không khỏi kêu lên: “Dã nam nhân từ đâu tới lại dám xông vào đây? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”

“Nữ nhân của gia ở đây, ngươi nói gia có thể làm gì hả? Dĩ nhiên là làm chuyện giường chiếu rồi.” Lý Tam một miệng thô tục, khiến cho các nha hoàn trẻ tuổi đi phía sau đỏ mặt, không dám tiến lên, chỉ trốn ở sau lưng Dung ma ma.

Dung ma ma nghe nói thì giả vờ kinh ngạc, giật mình chỉ vào hắn: 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp