*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Thấy một màn như vậy, người tu luyện bên ngoài đều quá sợ hãi.

"Hắn muốn thu phục tiên thiên thanh khí." Có người la hét một tiếng.

"Hắn" này, mọi người đều theo bản năng cho rằng là Phong Chiếu, nhưng rất nhanh, bọn họ lại cảm giác được không thích hợp, bởi vì tiên thiên thanh khí cùng sát khí cắn nuốt lẫn nhau, rõ ràng chính là lấy hai cái này làm chủ, Phong Chiếu cũng không phải tà sát gì, trên người cũng không có sát khí, sát khí này tồn tại, liền trở nên vô cùng khả nghi.

Tiếng gào thét thật lâu không nghỉ.

Tiên thiên thanh khí cùng sát khí như hai con mãnh thú, hiện ra xu thế long tranh hổ đấu, ai cũng không nhường ai.

Mọi người đều nhìn ra đúng là lúc mấu chốt, chỉ phải xem là tiên thiên thanh khí đào thoát áp chế của sát khí, hay là sát khí vây khốn tiên thiên thanh khí, bị người thu phục.

Mọi người liếc mắt nhìn nhau một cái, liền có một người hét lớn một tiếng, chấn đoàn tinh thần phấn bay vút đi.

Lúc này đúng là thời cơ nhân cơ hội cướp lấy.

Những người khác thấy thế, cũng không cam chịu yếu thế.

Một đám người tu luyện biết rõ trong khối không khí có Phong Chiếu ở, nhưng lúc này đã bị tham lam che mờ hai mắt cùng tâm trí, cho dù phía trước có thần hỏa ngăn cản, cũng muốn xông vào một lần.

Chỉ có Yến Nhã Chính và Phượng Lưu Thanh không nhúc nhích.

Người Phượng cốc vốn còn lo lắng thiếu chủ của bọn họ sẽ xúc động vào theo, nhưng thấy hắn không có ý tứ đi vào, đều âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

Phượng Lưu Thanh nhìn nhìn khối không khí đó, hỏi Yến Nhã Chính: "Yến huynh đệ, sao huynh không đi vào?"

Yến Nhã Chính mỉm cười nói: "Nếu người ở bên trong là Phong Chiếu, ta cũng đánh không lại." Cho nên hắn sẽ không tiến vào để chịu chết.

Phượng Lưu Thanh ngoài ý muốn liếc hắn một cái, không nghĩ tới còn có người nhìn hiểu rõ bản thân, hắn không biết ân oán giữa Yến Nhã Chính cùng Sở Chước, vô cùng tán thưởng đối với Yến Nhã Chính cẩn thận khắp nơi. Hắn tuy rằng kiêu ngạo, nhưng kiêu ngạo là thành lập ở trên cơ sở tính áp đảo thực lực, hiểu rõ chính mình không phải là đối thủ của con hổ con đó, Phượng Lưu Thanh có thích tiên thiên thanh khí đi nữa, cũng sẽ không mạo muội xông vào, tránh cho lại mất mặt ở trước mặt Sở Chước.

Thiếu chủ hắn đâu thể mất hết mặt mũi.

Cách đó không xa giữa vách núi, mấy con tiểu động vật ngồi ở nơi này, Bạch Hổ bày ra một đạo cấm chế ở chung quanh, không người nào phát hiện mấy con tiểu động vật.

Huyễn hồ ly thu nhỏ lại thành một con tiểu hồ ly nhìn nhìn khối không khí, lo lắng hỏi tiểu Bạch Hổ bên người:【Bạch Ly đại nhân, bọn họ có thật nhiều người, chúng ta không cần đi giúp lão đại và chủ nhân sao?】

Tiểu Huyền Vũ cũng nói:【Giúp chủ nhân đánh người xấu.】

Tiểu Bạch Hổ lắc lắc cái đuôi, thản nhiên nói:【Người trẻ tuổi cần nhiều kinh nghiệm từng trải, mọi chuyện dựa vào trưởng bối thì làm sao được?】Trọng yếu nhất là, loại chuyện này, nàng quả thật không nên ra tay, miễn cho phá hỏng quy củ, cho nên để cho con nàng đi dày vò là tốt nhất.

Dị chuột lông đỏ nhìn bọn họ, vẻ mặt mờ mịt.

Huyễn Ngu và Huyền Uyên nghe được mơ hồ, còn tưởng rằng Bạch Ly đại nhân thật sự chính là muốn cho Phong Chiếu cùng Sở Chước kinh nghiệm từng trải một phen, vì thế cũng không lo lắng nữa. Dù sao chỉ cần có nguy hiểm, Bạch Ly đại nhân nhất định sẽ không ngồi xem mặc kệ đâu.

Đúng lúc này, người tiến vào trong khối không khí lại bị đánh bay ra.

Lần này trên người bọn họ không chỉ có dấu vết thương tích có bị hỏa thiêu, còn có thương thế do kiếm khí lưu lại, vừa thấy liền biết là cao thủ kiếm tu đã từng sử dụng kiếm, tuy rằng người sử dụng kiếm tu vi không cao như những người này, nhưng bởi vì kiếm ý đã luyện tới cảnh giới, vẫn lưu lại dấu vết ở trên người mấy người này.

Phượng Lưu Thanh nhìn xem mà nhíu mày.

Yến Nhã Chính ánh mắt thâm thúy, hắn nhớ rõ Sở Chước chỉ dùng kiếm, hơn nữa tư chất rất không tệ, khi ở đại lục Tấn Thiên, tài năng đã có một lần thiếu chút nữa đã vượt qua Thân Đồ Hoàng thiên tài của Tẩy Kiếm Tông.

Khi một đám người bị đánh ra, vô cùng chật vật.

Cuối cùng là người tùy tùng của Yến Nhã Chính, bọn họ chật vật lăn ra, pháp bào trên người đồng dạng bị cháy sạch đông một lổ tây một lổ.

"Như thế nào, có nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong?" Yến Nhã Chính hỏi.

Những người khác có lắc đầu, có vẻ mặt sợ hãi, có như có chút suy nghĩ.

"Công tử, bên trong có ba người." Một người tu luyện Tây Cảnh Liệt Hỏa Đảo mặc kệ đau đớn, vội nói: "Trong đó một người là Phong Chiếu, một người khác vô cùng kỳ quái, diện mạo tà dị, sát khí nơi này là từ trên người hắn tràn ra, hắn hiển nhiên cũng không phải là người bình thường." Còn một người cuối cùng, tuy rằng là cao thủ sử dụng kiếm, nhưng tu vi rất thấp, vẫn chưa khiến cho bọn họ để vào mắt. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh}{|)[email protected]#@

"Người có khuôn mặt tà dị đó hẳn là một thân thể âm tà." Lúc trước mỹ phụ nhân nâng đỡ Bàn lão đột nhiên nói.

Một đám người nhìn về phía mỹ phụ nhân, giật mình hỏi: "Phòng nương tử, ngươi có thể xác định?"

Phòng nương tử tên là Phòng Nguyên Nương, chỉ có người thân cận mới kêu một tiếng là Phòng nương tử, nàng là một tán tu, chiếm cứ ở khu vực Bắc Minh, tiếp giáp cùng tộc Huyền Vũ, thực lực không tầm thường, mà lại là một nữ giới, tâm tư tinh tế, vừa rồi trở ra, không giống những người vẫn luôn hướng về phía tiên thiên thanh khí, nhân cơ hội thấy rõ ràng thế cục, tiếp theo không đợi người trong khối không khí phản ứng, liền mượn cơ hội đi theo mọi người rời khỏi, cho nên

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play