*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Bè trúc chậm rãi di chuyển trên mặt hồ.
Hồ nước trong suốt, gợn sóng đẩy ra một tầng lại một tầng, xuyên thấu qua mặt nước trong suốt, có thể nhìn thấy thủy quái ẩn núp ở đáy hồ, thân thể nửa trong suốt của chúng nó giống một dãy lụa mỏng, lay động ở trong nước, đuôi rắn thật dài phá lệ đẹp đẽ.
Nhưng mà, càng là sinh linh mỹ lệ, thì tính nguy hiểm càng khó mà đánh giá.
Khi bè trúc trúc do hổ phách tơ vàng chế thành lướt qua mặt nước, đám thủy quái đều tránh đi xa xa, trong trường hợp đó vẫn chưa buông bỏ, chúng nó theo sát ở phía sau, theo từ xa xa, đến từ bốn phương tám hướng, dùng một loại ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm bè trúc trên mặt hồ.
Huyễn Ngu cùng dị chuột lông đỏ nhìn đến thủy quái từ bốn phương tám hướng tụ tập đến, chen chúc ở dưới nước nhìn lên, một màn này phá lệ khiếp người, sợ tới mức đều chen chúc đến bên cạnh Sở Chước, vừa sợ lại hoảng, giống hai tiểu động vật xù lông.
Sở Chước vỗ vỗ tiểu loli, thấy nàng quả thật sợ hãi, hỏi: "Muội muốn tiến vào vạn pháp đỉnh hay không?"
Tiểu loli sợ hãi liếc mắt nhìn trong hồ một cái, lại nhìn nhìn hai huynh muội Thương thị, kiên định lắc đầu: "Muội muốn giúp tỷ tỷ!" Trong hồ có thủy quái ăn thịt người, trên mặt hồ còn có hai người ngoài, nếu nàng không giúp chủ nhân, một mình chủ nhân sẽ rất vất vả, điểm ấy Huyễn Ngu vẫn có thể kiên trì.
Nghe xong, Sở Chước cũng không miễn cưỡng nàng, đó là một cơ hội rèn luyện rất tốt, nàng ở lại cũng tốt.
Bên bờ đã dần dần đi xa, hóa thành một điểm bóng đen phía chân trời, bè trúc trôi dạt ở trên thuỷ vực mờ mịt, khắp nơi là một mảnh bình tĩnh.
Thủy quái dưới hồ chậm rãi tiếp cận.
Thương Chúc chống sào trúc, bè trúc đi tới tốc độ nhanh hơn, Sở Chước cùng Thương Sí cũng đứng lên, hai người một trước một sau đi đến hai đầu bè trúc, đứng ở đằng kia quan sát tình huống dưới nước.
Những thủy quái thân người đuôi rắn, tuy rằng chán ghét hơi thở trúc hổ phách tơ vàng, nhưng vẫn bám riết không buông muốn kéo người trên bè trúc vào trong nước, trở thành đồ ăn của chúng nó.
Rầm một tiếng, một con thủy quái phá nước lao ra.
Đuôi rắn thật dài đánh tới người trên bè trúc, trong tay Sở Chước xuất hiện một thanh kiếm trúc, kiếm trúc phủ lên một tầng dị thủy, vung qua cái đuôi rắn kia, đuôi rắn cắt thành hai đoạn, phun ra một cỗ chất lỏng màu xanh nhạt, một lần nữa rơi vào trong nước.
Càng ngày càng nhiều thủy quái từ trong nước nhảy ra, chúng nó cũng không công kích bè trúc, mà là lựa chọn công kích người trên bè trúc, lợi dụng đuôi rắn thật dài làm vũ khí, đến từ bốn phương tám hướng.
Sở Chước cùng Thương Sí trấn thủ ở hai đầu bè trúc, không ngừng mà đánh rớt đám thủy quái nhảy ra mặt nước.
Thương Chúc vừa tăng tốc độ đi tới nhanh hơn, một bên né tránh công kích của đuôi rắn, bên người hắn sáng lên mấy đoàn dị hỏa, dị hỏa giống như có linh, hóa thành hỏa long, cuốn lấy đuôi rắn.
Trong chốc lát sau, trong không khí vang lên tiếng xèo xèo, dị hỏa nướng khô hơi nước trên đuôi rắn, đuôi rắn không có phần nước, nhanh chóng khô quắt đi, thủy quái phát ra từng tiếng rít gào, một lần nữa trở xuống trong nước. Nhưng mà đợi chúng nó hấp đủ phần nước ở trong nước, đuôi rắn lại toả sáng sinh cơ một lần nữa, trở nên no đủ có lực, như cũ có thể nhảy ra mặt nước công kích bọn họ. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don=ChieuNinh
Thương Chúc phát hiện điểm ấy, sau đó không khỏi trầm thấp niệm chú một tiếng.
Lực sát thương của dị hỏa đối với đám quái vật còn chưa đủ sắc bén tới cắt đuôi rắn chúng nó thành hai đoạn.
Dị chuột lông đỏ sợ hãi quấn ở trên vai Sở Chước, mỗi khi có thủy quái nhân cơ hội đánh lén, đều sẽ phát ra cảnh báo, Huyễn Ngu tuy rằng cũng sợ hãi, nhưng trong tay nàng cũng cầm một cây gậy trúc, canh giữ ở bên người chủ nhân, đều đánh rơi đám thủy quái nhân cơ hội đánh lén vào trong nước, giảm bớt gánh nặng cho Sở Chước.
Tốc độ đi tới của bè trúc dần dần chậm lại.
Sở Chước tran thủ nhìn qua, phát hiện thủy quái công kích Thương Chúc cũng không ít, liền nói với Huyễn Ngu: "Huyễn Ngu, muội đi giúp hắn."
Huyễn Ngu hơi chu miệng, có chút không tình nguyện, nhưng mà vẫn nghe lời đi qua, cách Thương Chúc một khoảng cách thì dừng lại, giúp hắn cùng nhau đánh rơi đám thủy quái vây công hắn vào trong nước.
Có người hỗ trợ, làm cho Thương Chúc không cần mệt mỏi ứng phó đám thủy quái ùn ùn, nhanh chóng rảnh tay, bè trúc đi tới với tốc độ nhanh hơn, phá vỡ thủy quái phong tỏa ở trong nước.
Thủy quái số lượng rất nhiều, trong cái hồ rộng lớn này không biết sinh tồn bao nhiêu thủy quái, chúng nó bám riết truy kích bè trúc không tha, thậm chí từ đáy nước chế tạo thủy áp, muốn kéo bè trúc vào trong nước, hoặc là công phá.
Bè trúc lung lay sắp đổ, nhưng mà tốt xấugì cũng chống đỡ một đoạn thời gian.
Thẳng đến ba ngày sau, một thủy ép cực đại phá hồ mà ra, đánh tới bè trúc. Thủy áp có thủy quái không đếm được, hiển nhiên thủy áp này là từ chúng nó làm ra.
Bè trúc rốt cục không kiên trì được nữa mà vỡ tan.
Sở Chước, huynh muội Thương Chúc phản ứng cực nhanh nhảy lên trên gậy trúc trôi nổi ở trên mặt nước, lấy gậy trúc làm cơ sở, đứng ở phía trên mặt hồ. Huyễn Ngu và dị chuột lông đỏ cũng sớm dính lên Sở Chước, một đứa bám víu bả vai nàng, một đứa ôm thắt lưng nàng.
Thủy quái thấy bè trúc