*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Nghe xong Phong Chiếu nói, Sở Chước có chút cao hứng nói: "Thì ra Vũ Bá thúc là huynh cứu, vậy... tôn giả Hóa Thần cảnh đâu?"

"Ở trong không gian." Phong Chiếu cúi đầu nhìn nàng, giọng điệu ấm áp: "Nếu nàng muốn dày vò hắn, ta thả hắn ra." Nhưng mà trước khi thả hắn ra, phải nhét viên linh đan treo mệnh, tránh cho tra khảo thì chết luôn.

"Trước đừng!" Sở Chước vội ngăn cản hắn: "Người này là người Thần Giáng Điện, địa vị hẳn là rất cao... Đúng rồi, hắn là hậu duệ Thần tộc sao?"

"Ừ." Một tên ngụy thần thối quắc.

Sở Chước không biết một ngụy thần thối quắc là hương vị gì, nghe được lời hắn nói, thì tâm tư cân nhắc, nếu đây cũng là hậu duệ Thần tộc, xem ra những hậu duệ Thần tộc đó vì phục hưng Thần tộc thượng cổ, quả thực là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, trừ bỏ thần mộ chỗ này, ai biết bọn họ còn có âm mưu khác hay không?

Việc này phải nói một câu cùng đại tỷ bọn họ, tránh cho hậu nhân Bách tộc lại xui xẻo bị hậu duệ Thần tộc mang đi huyết tế gì nữa.

Hai người nói chuyện trong chốc lát, thấy tinh thần Sở Chước có chút không tốt, Phong Chiếu liền để cho nàng nghỉ ngơi.

Trong khoảng thời gian này chiến đấu ở trong thần mộ, vẫn luôn căng thẳng thần kinh, không dám có một chút lơ là, Sở Chước cũng mệt mỏi, không muốn ngồi xuống tu luyện, quyết định mà ngủ một giấc thật ngon. Nàng vừa nằm xuống, thì thấy nam nhân nào đó đã biến thành tiểu yêu thú, cong mông nhỏ lông xù tiến vào ổ chăn của nàng, oa ở trong lòng nàng, nhất thời có chút dở khóc dở cười.

Nàng còn tưởng rằng, người này hôm nay lại sẽ lấy hình người chui vào ổ chăn của nàng, không nghĩ tới vẫn là sợ như vậy.

Nàng chống mặt, nói với tiểu yêu thú chui trong ổ chăn: "Huynh không biến thành hình người sao? Trong liệt cốc Thiểm Kim Lâm, lúc ấy huynh..."

Một cái móng vuốt lông xù đặt ở trên môi nàng, tiểu yêu thú một đôi dị đồng tử tròn vo nhìn chằm chằm nàng, cái đuôi cứng còng, lắp bắp nói:【Chúng ta, chúng ta còn chưa có tổ chức đại lễ song tu đâu... 】

Lúc ấy không phải cảm giác được hơi thở tà ác trong thần mộ đó, lo lắng chủ nhân thần mộ phát hiện thân phận của nàng, mới gắt gao đi theo nàng sao? Tuy rằng biến thành khi hình người ôm nàng thực sự thoải mái, nhưng rời khỏi địa phương nguy hiểm rồi, còn ôm nữa mà nói, hắn sẽ suy nghĩ miên man, khống chế không được chính mình.

Sở Chước nắm móng vuốt đặt ở bên môi, à một tiếng, thanh âm kéo dài: "Thì ra muốn tổ chức đại lễ song tu à."

Ngữ khí nghi ngờ của nàng làm cho hắn thẹn quá thành giận, xù lông nói:【Đây là đương nhiên, tổ chức xong đại lễ song tu, chúng ta có thể song tu, đến lúc đó... đến lúc đó có thể sinh tiểu thần thú... 】

Nói xong lời cuối cùng, hắn ngược lại ngượng ngùng, một đầu chui vào trong lòng nàng, chỉ có một cái đuôi lắc lư ở bên ngoài.

Sở Chước: "......"

Sinh tiểu thần thú cái gì... Nàng nhìn chằm chằm cái cái đuôi lông xù kia, đầu óc chạy loạn trong chốc lát, sau đó bình tĩnh hất lên đi chăn ngủ.

Nghỉ ngơi một đêm thật tốt, mặt trời lên cao Sở Chước mới chậm rì rì mở cửa phòng ra.

Người Tuyết Thần Cung thấy con rùa nhỏ nằm úp sấp một bên bả vai của nàng, một bên bả vai kia thì một con tiểu yêu thú đang ngồi, bộ dạng có chút xinh đẹp đáng yêu, đều nhịn không được mỉm cười.

Ngược lại đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn thấy Phong Chiếu, vừa mừng vừa sợ.

"Lão đại, huynh đã về rồi! Thật tốt quá, huynh không sao chứ?"

Phong Chiếu liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, nâng cằm, lơ đễnh nói:【Bổn đại gia có thể có chuyện gì?】

Nhìn bộ dạng kiêu ngạo của hắn, mọi người hé miệng cười, cũng không đáp lời này, đỡ phải bị hắn cho rằng bọn họ nghi ngờ năng lực của hắn.

Mặc dù liền đã ích cốc, nhưng mà người Tuyết Thần Cung vẫn chuẩn bị bữa sáng phong phú cho bọn họ, đều là linh thực không có tạp chất, đặt ở trong hộp cơm vẽ bùa giữ ấm, khi mở ra vẫn còn nóng hầm hập, sắc hương vị đủ cả.

Người Tuyết Thần Cung rất tri kỷ, làm cho một đám người rất cảm động.

Nhưng mà Sở Chước cảm thấy, có lẽ là nhị ca tiện nghi của nàng lén nói qua cho người Tuyết Thần Cung, đámnày đều là ham ăn, cho dù ích cốc cũng không ảnh hưởng bọn họ thưởng thức đồ ăn mỹ vị, mới có thể riêng biệt chuẩn bị cho bọn họ.

Ăn qua bữa sáng, Sở Chước hỏi một gã đệ tử Tuyết Thần Cung: "Tỷ tỷ ta đâu?"

"Cung chủ đang thẩm vấn mấy người kia, tiểu thư có muốn đi qua?"

Sở Chước nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: "Để cho đại tỷ làm việc đi, ta sẽ không đi, chúng ta ra ngoài đi dạo." Chắc chắn sẽ không rời đi trong lúc này, ở trong động phủ cũng không thú vị, không bằng đi dạo trên đường.

Lập tức một đám người chậm rãi đến trên đường du ngoạn.

Ngửi được hương vị thức ăn trên đường bay tới, bé rùa không chút do dự vứt bỏ chủ nhân, bổ nhào vào tiểu trên đầu loli, tiểu loli thì lại theo sát sau Hỏa Lân và Huyền Ảnh cùng nhau chạy đi. Mà Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Bích Tầm Châu thì lại kết bạn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play