– Lúc đó mui xe để mở, chị còn chụp được ảnh nữa- Vương Hân nói- Chị
gửi vào điện thoại của Đoạn Ngũ, em xem thử có quen không, không còn
chuyện gì nữa, chị cúp máy trước, em nói với Đoạn Ngũ không cần lo đâu,
xong việc hẳn về.
– Cám ơn chị dâu.
– Em xem ảnh đi, đừng để lỡ chuyện gì, chị cúp đây.
– Dạ, em xem ngay.
Cúp máy, Lăng Tuyết vội vàng mở mục tin nhắn ra xem, tin đầu tiên chính là ảnh Vương Hân gửi đến.
Ảnh chụp từ xa, phải phóng lớn nhiều lần mới có thể nhìn rõ, Lăng
Tuyết nhìn thật kỹ, quả thật là Thân Đồ Dạ, anh mặc bộ veston màu đen
phẳng phiu, lái Bugatti, nhíu mày, đôi mắt sâu thẳm ấy thấm đẫm u buồn…
Đầu xe Bugatti gắn hoa cưới tinh tế, chính giữa đế hoa ấy có một
khung hình, đó là hình cưới của hai người, tuy rằng khá mờ, nhưng cô
biết, đó là anh và cô, hình cưới của Thân Đồ Dạ và Lăng Tuyết!!!
Thấy vậy, sống mũi Lăng Tuyết cay xè, nước mắt liền rơi xuống…
Cô bỗng nhiên cảm thấy mình rất bất công với anh, lừa dối anh, làm anh động lòng, rồi sau đó lại biến mất dạng.
Anh nhất định rất hận cô?
Nhất định là vậy!!!
Đang nghĩ ngợi, điện thoại bỗng nhiên reo lên, lúc này, lại là số của Tần Tuệ.
Lăng Tuyết tuy rằng không cố gắng ghi nhớ số điện thoại của chị ta, nhưng nhìn riết cũng quen, cô nghe máy:
– A lô!
– Lăng Tuyết?- Tần Tuệ có chút bất ngờ- Không ngờ gọi đến lại là cô nhận máy, vậy cũng tốt, bớt được khối việc.
– Chị đã nắm hết số điện thoại của bạn tôi rồi chứ gì?- Lăng Tuyết lạnh lùng nói- Ngay cả số của Ngũ Ca cũng biết.
– Trong đăng ký ở bệnh viện có số này. Điện thoại của Hàn Bắc đang
bận máy, nên tôi gọi số này thử xem- Tần Tuệ nghiêm túc nói- Trở lại
chuyện chính, cô Cung có chuyện cần nói với cô!
Nghe vậy, Lăng Tuyết ngẩn người:
– Chị nói gì???
– Cô không nghe nhầm, chính là cô Cung Thiên Long!- Tần Tuệ nhấn mạnh từng chữ- Bây giờ cô đến một chỗ im lặng hơn đi, việc này rất hệ trọng!
Sau khi đổi lại thân phận, thái độ của Tần Tuệ không còn cung kính với Lăng Tuyết như trước nữa, lúc nào cũng sẵn giọng ra lệnh.
Nếu đổi lại bình thường, Lăng Tuyết nhất định sẽ cãi nhau với chị ta, nhưng hiện tại thì không, cô bị chấn động rồi, cô chưa từng nghĩ, có
một ngày, cô có thể tiếp xúc trực tiếp với Cung Thiên Long.
– Tần quản gia, chị vô lễ quá rồi- Bên kia vang lên tiếng quát khẽ.
– Vâng, cô Cung- Tần Tuệ luống cuống giải thích- Xin lỗi, cô Lăng, vì sự tình khẩn cấp, cho nên tôi đã không dùng kính ngữ với cô, tôi xin
nhận lỗi! Giờ tôi giao điện thoại cho cô Cung!
Ngay sau đó, bên kia truyền tới một giọng nói quen thuộc:
– Chào Lăng Tuyết, tôi là Cung Thiên Long!
Lăng Tuyết toàn thân kinh ngạc, như đang nghe bản thân nói chuyện, cô sững sờ tại chỗ.
– Xin lỗi, tôi đường đột quá, có phải đã làm cô sợ rồi không?- Bên kia, Cung Thiên Long hỏi.
– Hóa ra…- Lăng Tuyết căng thẳng- Giọng của chúng ta cũng giống hệt nhau.
– Thật sự rất giống!- Cung Thiên Long cũng giật mình, lần đầu tiên trực tiếp nghe Lăng Tuyết nói chuyện, cô cũng hết hồn.
– Khó trách lúc tôi giả thành cô chẳng có ai nhận ra, hóa ra chúng ta giống nhau đến vậy.
Không biết tại sao, Lăng Tuyết có một cảm giác đặc biệt thân thiết với cô gái trông giống mình như đúc này.
– Cô tỉnh lại lúc nào vậy? Sức khỏe ổn chưa? Vết thương đã khôi phục hẳn chưa?
– Ừ, cũng tạm…
Hiện tại đến phiên Cung Thiên Long căng thẳng, khi chưa nghe Lăng
Tuyết nói chuyện, cô chỉ xem Lăng Tuyết như một thế thân của mình, một
nhân vật nhỏ bé không mấy quan trọng, chỉ là hiện tại khi nghe được
giọng nói của Lăng Tuyết, cô lại có chút bất an.
– Không sao thì tốt rồi- Lăng Tuyết cười- Vậy, cô tìm tôi có chuyện gì không?
– Tôi…- Với sự quan tâm của Lăng Tuyết, những lời Cung Thiên Long vốn chuẩn bị tốt lại có chút nói không nên lời.
– Sao vậy?- Lăng Tuyết mơ hồ đoán được có chỗ nào đó kỳ lạ, hỏi dò-
Có phải xảy ra chuyện gì rồi không? Tôi đi khỏi, hôn lễ hôm nay không có cách gì tiến hành, cho nên Thân Đồ Dạ nổi giận, muốn truy cứu trách
nhiệm với mọi người đúng không?
– Tình hình đại khái là như vậy- Cung Thiên Long tránh nặng tìm nhẹ-
Xem ra cô cũng là một người hiểu chuyện, cô đã hiểu lý lẽ như vậy, tôi
cũng không cần che giấu thêm. Thân Đồ Dạ đã biết được sự thật rồi, anh
ấy rất tức giận, hiện tại Thanh Mặc vẫn còn ở nhà anh ấy chờ nhận phạt,
tôi không dám nghĩ sẽ có hậu quả gì, hiện tại tôi không có tư cách lên
tiếng, cho nên… Tôi muốn nhờ cô cầu xin Thân Đồ giúp, để anh ấy đừng
phạt Thanh Mặc quá nặng.
– Biết sự thật rồi?- Trong lòng Lăng Tuyết lẩm bẩm mấy chữ này- Anh ấy đã biết được gì? Là thân phận của tôi ư?
– Chắc là vậy, nhưng mà anh ấy chưa nói rõ đã đi rồi- Cung Thiên Long thở dài- Hiện tại tôi rất lo cho Thanh Mặc, với tính tình của Thân Đồ,
giết anh ấy luôn cũng không chừng!!!
Nghe vậy, lòng Lăng Tuyết như thắt lại, Thân Đồ Dạ thật sự sẽ giết Lãnh Thanh Mặc sao?
Vụ này rất nghiêm trọng!!!
– Haizzz, đều do tôi- Tần Tuệ bên cạnh áy náy nói- Nếu không phải vì
tình thế cấp bách nhất thời dùng sai cách thức tìm kiếm Lăng Ngạo, sẽ
không chọc giận đến cô Lăng, nếu cô Lăng không giận, sẽ không rời khỏi
thành phố Hải, nếu cô ấy còn ở đây, hôn lễ sẽ cử hành như bình thường,
hết thảy chuyện hôm nay cũng sẽ không xảy ra. Nói đến cùng vẫn bởi vì
anh Lãnh không muốn cô Lăng khó xử, chuyện gì cũng nghĩ cho cô ấy, ngay
cả hậu quả cũng không màng, nếu anh Lãnh xảy ra bất trắc, tôi… tôi đúng
là không còn mặt mũi sống tiếp nữa.
– Tần quản gia, lui ra!- Cung Thiên Long quát.
– Xin lỗi, tôi lại lắm mồm rồi- Tần Tuệ cúi đầu dịch ra.
– Xin lỗi cô, Tần quản gia lớn tuổi, nói hơi nhiều, cô đừng để ý đến
chị ấy- Cung Thiên Long nói tiếp- Tôi biết, sau khi tôi xảy ra tai nạn,
nếu không phải có cô giúp đỡ, nhà họ Cung đã sớm xảy ra chuyện rồi,
chúng tôi rất biết ơn cô, sự việc lần này vốn không định phiền cô, chỉ
là quá lo cho an nguy của Thanh Mặc, chúng tôi lại bất lực, cho nên đành phải tìm đến cô, xem cô có cách gì không.
– Tôi biết rồi- Lăng Tuyết nhớ đến Lãnh Thanh Mặc, trong lòng không
khỏi áy náy- Anh Lãnh giúp tôi nhiều như vậy, giải quyết mọi khó khăn
cho tôi, vì tự do của tôi, không tiếc dấn thân mạo hiểm, tôi không thể
bỏ mặc anh ấy không lo được!
– Tôi nhìn ra được, Thân Đồ cũng có tình cảm với cô- Cung Thiên Long
ám chỉ bóng gió- Có lẽ cô xin anh ấy, anh ấy sẽ thay đổi chủ ý! Nhưng
đừng để bản thân khó xử. Ừ, đúng rồi, còn có bà Thân Đồ nữa, hình như bà ấy rất tốt với cô, cô có thể tìm bà ấy giúp đỡ.
– Đúng vậy- Lăng Tuyết cũng nghĩ đến Thân Đồ Phong Hoa, bà ấy là
người có cá tính, cô cảm thấy chuyện này có thể tìm bà ấy giúp đỡ- Cô có cách thức liên hệ với bà ấy không? Tôi sẽ liên lạc.
– Có, tôi sẽ nói Tần Tuệ gửi cho cô ngay. Hy vọng cô có thể mau chóng liên lạc với họ, tôi lo rằng lát nữa Thân Đồ quay về sẽ ra tay với
Thanh Mặc ngay, thời gian bây giờ phải tranh thủ từng giây, chậm một
phút thôi cũng có thể mất đi một sinh mạng!
– Được, tôi sẽ liên lạc với họ ngay.
– Cám ơn cô!
Cúp máy, Tần Tuệ liền gửi số điện thoại của Thân Đồ Phong Hoa cho Lăng Tuyết.
Lăng Tuyết không biết phải đối mặt với Thân Đồ Dạ thế nào, nghĩ một
hồi, cô gọi qua cho Thân Đồ Phong Hoa, chỉ là điện thoại báo đang tắt
máy, cô nghĩ đến tính cấp thiết của vấn đề mà Cung Thiên Long nói, chậm
một phút cũng có thể đẩy Lãnh Thanh Mặc vào hiểm cảnh, vì thế lập tức
gọi thẳng cho Thân Đồ Dạ.
Trong điện thoại truyền đến âm chờ đợi, tim Lăng Tuyết thình thịch nhảy loạn, vô cùng căng thẳng.
Điện thoại reo thật lâu không có ai nghe, sắp đến lúc báo ngắt, một giọng nói quen thuộc rốt cuộc truyền đến:
– A lô!
Lăng Tuyết tức khắc ngạt thở, lời nói như mắc kẹt ở nơi nào, trái tim thì sắp nhảy ra ngoài.
– Lăng Tuyết???
Thân Đồ Dạ hỏi thăm dò, ngoại trừ cô, còn có ai ngay thời khắc mấu
chốt này gọi điện cho anh lại không dám lên tiếng? Thậm chí anh còn nghe được đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít thở hồi hộp.
Lăng Tuyết kinh ngạc trợn mắt, anh lại có thể biết được tên thật của cô!!!
– Nói đi!!!- Thân Đồ Dạ đột ngột quát lên.
Lăng Tuyết đánh cái rùng mình, sợ đến mức ruột gan muốn nhảy ra ngoài, cuống quít định tắt máy…
Lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói:
– Lăng Tuyết, bọn anh về rồi!
Hàn Bắc, Hàn Giai dẫn theo Mao Mao và Đậu Đậu bước vào nhà.
– Quả nhiên là em!!!- Thân Đồ Dạ nổi trận lôi đình- Lăng Tuyết, em chán sống rồi, lại dám chơi tôi???
– Tôi…
– Em lập tức cút về đây nhận lỗi cho tôi, giải thích rõ ràng mọi
chuyện, có lẽ tôi còn cân nhắc về em, nếu không, em chết chắc rồi!!!
Tiếng gầm của Thân Đồ Dạ gần như làm thủng màng nhĩ của Lăng Tuyết.
Lăng Tuyết sợ đến mức bịt tai lại, ra hiệu bằng tay với Hàn Bắc Hàn Giai, sau đó cầm điện thoại vào phòng trong nói chuyện:
– Thân Đồ Dạ, anh đừng kích động, sự việc rất phức tạp, trong thời
gian ngắn, tôi không biết nên giải thích thế nào với anh, tóm lại ngàn
sai vạn sai đều là tôi sai, anh đừng nên trách tội Lãnh Thanh Mặc, anh
ấy vô tội.
– Vô tội???- Giọng Thân Đồ Dạ trầm xuống- Em nói anh ta vô tội, như
vậy, giả mạo Cung Thiên Long tiếp cận tôi, lừa dối tôi, tất cả đều là
chủ ý của em?
– Đúng vậy!- Lăng Tuyết thừa nhận không chút nghĩ ngợi- Đúng, là chủ ý của tôi!
Dù sao cô cũng đang ở nước Mỹ xa xôi, Thân Đồ Dạ tìm không được cô,
cũng chẳng thể làm gì cô, nhưng hiện tại Lãnh Thanh Mặc đang nằm trong
tay anh, không cẩn thận là mất mạng như chơi.
Giải quyết vấn đề trước mắt đã rồi tính!
– Lý do!- Thân Đồ Dạ hoài nghi hỏi- Tại sao em phải làm vậy???
– Tôi…- Lăng Tuyết ngập ngừng giây lát, buột miệng- Đơn giản thôi! Vì tôi muốn trả thù anh!