Sau khi hoàn thành nghi thức bái sư, Thủy Dao quả nhiên ở lại Đan Tiên Đông Điện theo Nhậm Thương Khung tu luyện. Theo lý niệm của Nhậm Thương Khung, treo bảng tế thế, chữa bệnh cứu người.

Mà Tiểu Kỳ, thì đi theo Thủy Dao, hai người chênh lệch chừng mười tuổi, lại giống như một đôi tỷ muội, chung đụng rất tốt.

Nếu Thủy Dao muốn thay mặt ân sư ngồi chẩn, Nhậm Thương Khung ngược lại có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Kế tiếp một đoạn thời gian, Nhậm Thương Khung ban ngày ở Đan Tiên Đông Điện, buổi tối liền thông qua cửa không gian, tiến vào Đế Hào không gian tu luyện.

Mắt thấy mười vạn năm đại kiếp càng đến gần, khát vọng của Nhậm Thương Khung đối với lực lượng, là càng ngày càng khẩn cấp. Nhất là cùng Hình Thiên đánh một trận, làm cho Nhậm Thương Khung biết được tầm quan trọng của lực lượng.

Nếu như trận chiến ấy, mình là Thần Thông tam trọng, rất có thể nuốt hận trong Đại Đạo khí tràng.

Mà Hình Thiên, nếu như không phải là khinh địch, mù quáng tin tưởng Đại Đạo uy năng, ở thời điểm căn cơ bất ổn liền hướng Nhậm Thương Khung xuất thủ, ai chết vào tay ai thật đúng là khó mà nói.

Ít nhất, nếu như căn cơ Đại Đạo của Hình Thiên vững chắc, lần nữa cùng Nhậm Thương Khung giao chiến, không nói giết chết Nhậm Thương Khung, nhưng cũng tuyệt đối không bị Nhậm Thương Khung giết chết.

Mới vừa vào Đại Đạo cảnh liền ra mặt, đây là căn nguyên Hình Thiên mất mạng.

Nhậm Thương Khung cũng biết, nếu gặp phải những Đại Đạo cấp khác, cho dù là Đại Đạo nhất trọng, cũng tuyệt đối không dễ đối phó như Hình Thiên.

Chỉ cần cảnh giới Đại Đạo vững chắc, lấy thực lực Thần Thông tứ trọng của Nhậm Thương Khung, nhiều lắm là cùng đối phương chính diện chống lại, muốn giết chết đối phương, thật là khó khăn vô cùng.

Nhậm Thương Khung bây giờ làm Đan Tiên Đông Điện Thái thượng trưởng lão, ngược lại cũng có chỗ tốt, phương diện Linh dược không còn phát sầu nữa, nhất là Ngân Nguyệt Thảo, Đan Tiên Đông Điện là có rất nhiều linh dược này. Có Ngân Nguyệt Thảo sung túc, Đạm Nguyệt Đề Hồn thú cũng nhanh chóng phát triển, không sai biệt lắm đã thoát khỏi kỳ ấu thú.

Nhậm Thương Khung rất có kiên nhẫn, mỗi ngày cho Đạm Nguyệt Đề Hồn thú ăn, bồi dưỡng tình cảm. Mặc dù Đạm Nguyệt Đề Hồn này bị Nhậm Thương Khung khống chế, nhưng Nhậm Thương Khung thích đem nó trở thành đồng bạn, mà không phải nô dịch.

Như vậy, tiểu tử kia thời gian lâu dài, đối với Nhậm Thương Khung cũng sinh ra lệ thuộc và tín nhiệm.

Nhậm Thương Khung đối với tiểu tử này, cũng là mười phần mong đợi, hắn biết, Đạm Nguyệt Đề Hồn này một khi thành niên, đối với hắn mà nói, tuyệt đối là một cánh tay đắc lực.

Cuộc sống như thế, lại qua chừng nửa tháng. Hôm nay Nhậm Thương Khung vừa tới Đan Tiên Đông Điện, liền thấy Tô Thần cười híp mắt đứng ở cửa, tựa hồ là chờ hắn.

- Tô trưởng lão, thấy ngươi tươi cười như thế, có chuyện tốt gì sao?

Nhậm Thương Khung cùng Tô Thần, đã thành thói quen đùa giỡn.

Tô Thần cười ha hả nói:

- Là điện chủ đại nhân bảo ta ở chỗ này chờ ngươi. Mau theo ta, điện chủ đại nhân nói lần này có chuyện khẩn yếu tìm ngươi.

- Nga?

Nhậm Thương Khung đối với Xích Hằng Vũ vẫn rất cảm kích, nếu không phải Xích Hằng Vũ dung hắn, tình cảnh hôm nay của hắn có thể không tốt lắm.

Mặc dù hắn không sợ, nhưng cả gia tộc, còn có nhiều thủ hạ như vậy, đều phải có đất dung thân, Đan Tiên Đông Điện này đối với hắn mà nói, đúng là giải quyết đại phiền toái.

Nghe điện chủ chờ hắn, Nhậm Thương Khung bước nhanh hơn.

Xích Hằng Vũ gần đây tâm tình rất tốt, đối với bên trong, giải quyết Thái thượng trưởng lão làm loạn, Kính Nguyệt Thành bây giờ từ trên xuống dưới, đồng tâm hiệp lực, mặc dù nhân thủ Trưởng lão hội ít một chút, nhưng lại hết sức đoàn kết. Một thịnh thế đã mở ra.

Mà bên ngoài, Đan Tiên Đông Điện so với phân điện khác, năm nay thành tích cũng rất tốt. Nhất là Nhậm Thương Khung là Dược Thánh đại sư xuất hiện, rót vào Đan Tiên Đông Điện càng nhiều sức sống hơn.

Hôm nay, thấy Nhậm Thương Khung, trong lòng Xích Hằng Vũ liền cảm giác vô cùng vui vẻ.

Mà Tô Thần cùng Đường Dục cũng không ghen tỵ, bọn họ cũng biết, Nhậm Thương Khung này ngày sau tất nhiên sẽ là lương trụ của Đan Tiên Điện, nếu như Nhậm Thương Khung đi tổng điện nhậm chức, đối với bọn họ mà nói, có lẽ tiền đồ càng thêm vững chắc.

- Điện chủ đại nhân, ngươi có chuyện khẩn yếu tìm ta?

Xích Hằng Vũ ha ha cười một tiếng:

- Thương Khung, tới tới tới, ngồi đi. Là như vầy, ta chỗ này mới vừa lấy được một nhiệm vụ mới nhất của tổng điện, bất quá nhiệm vụ này, là giao cho tất cả Dược Thánh của các phân điện.

- Nhiệm vụ gì?

Có thể làm cho Xích Hằng Vũ trịnh trọng như vậy, tất nhiên không phải nhiệm vụ bình thường, trong đầu Nhậm Thương Khung cũng có mấy phần tò mò.

- Hắc hắc, nhiệm vụ này không bình thường a.

Xích Hằng Vũ cười nói:

- Một, nhiệm vụ này giải thưởng vô cùng cao, cao đến Dược Thánh cũng không khỏi động tâm; hai, nhiệm vụ này không tới từ tứ đại châu, mà tới từ Man Hoang thánh địa.

- Man Hoang thánh địa?

Nhâm Thương Khung có chút ngoài ý muốn:

- Man Hoang cùng tứ đại châu không phải là không lui tới sao?

- Ha ha ha, Thương Khung, ngươi chỉ biết một, mà không biết hai. Quan hệ giữa Man Hoang cùng tứ đại châu, rắc rối phức tạp. Mặc dù đối kháng rất nhiều, nhưng giữa hai bên, lại chưa có chiến tranh quy mô lớn. Chưa bao giờ có đối kháng thế bất lưỡng lập.

- Hơn nữa, Man Hoang cùng tông môn thế lực của tứ đại châu có đối lập, đó là Man Hoang đối với ngoại giới không tín nhiệm, một loại đề phòng bản năng. Nhưng mà, Man Hoang cùng Đan Tiên Điện, vẫn có lui tới.

- Nga?

Nhậm Thương Khung có chút ngạc nhiên, hắn đối với Man Hoang không hiểu nhiều lắm. Điển tịch của Vạn Dược Tôn liên quan tới Man Hoang, hắn cũng đọc không nhiều lắm.

- Man Hoang thánh địa, cùng Đan Tiên Đông Điện có chút lui tới, có chút giao dịch. Dĩ nhiên, lui tới này cũng không coi là nhiều, cũng có đề phòng nhất định. Nhắc tới, thật ra cũng là lui tới thử dò xét. Man Hoang có một đặc điểm rõ rệt nhất, chính là thủ tín. Cho nên, cùng các tộc Man Hoang giao thiệp, nhất định phải có kiên nhẫn, có thành ý.

Nhậm Thương Khung khẽ gật đầu, cười hỏi:

- Không biết nhiệm vụ kia, rốt cuộc là nhiệm vụ như thế nào?

- Nhiệm vụ này, cũng không có gì rắc rối. Nhưng mà, giải thưởng nhiệm vụ này lại rất phong phú.

- Nga? Giải thưởng gì đây?

- Rất phong phú, huyền linh nhất phẩm linh thạch hai mươi vạn, Huyền cấp Linh dược từ nhất phẩm đến cửu phẩm mười gốc, Man Hoang Đại Đạo cấp Đồ Đằng trang bị một bộ! Còn có một nhân tình.

- Nhân tình?

Nhậm Thương Khung có chút không hiểu.

- Đúng, nếu như có thể hoàn thành nhiệm vụ này, ngoài giải thưởng còn thiếu một cái nhân tình. Vô luận yêu cầu gì, chỉ cần không bảo bọn họ hủy diệt bộ lạc, đều được thực hiện. Mọi người đều biết, Man Hoang thánh địa mặc dù bài xích ngoại nhân, nhưng lại cực kỳ thủ tín. Điểm này, so với võ giả tứ đại châu thì tốt hơn nhiều.

- Nga, nghe quả thật lực hút rất lớn. Nghĩ đến, tổng bộ Đan Tiên Điện cùng các phân điện, cũng đều nôn nóng đi? Bất quá giải thưởng cao như thế, nhiệm vụ tất nhiên không dễ đi?

- Cụ thể là nhiệm vụ gì, khi khác hãy nói. Bất quá ta lần này gọi ngươi tới, là có chuyện thú vị muốn nói, nhiệm vụ này, tổng bộ điểm danh một ít Dược Thánh danh tiếng, tổng cộng có sáu người. Chia ra đến từ các phân điện, cùng với tổng bộ. Một người trong đó, chính là Thương Khung trưởng lão ngươi.

- Ta? Chỉ mặt gọi tên ta?

- Không sai, hắc hắc, Thương Khung trưởng lão, ngươi bây giờ danh tiếng lan xa. Chính ngươi cũng không biết, nhưng mà ngoại giới cũng đã đem ngươi tạo thành Linh dược giới truyền kỳ, tương lai có hy vọng trùng kích Dược Tổ nhất, thậm chí có khi còn tiến vào cảnh giới Đan Tiên.

Nhậm Thương Khung sờ mũi, hắn thật không nghĩ tới mình được hoan nghênh như vậy.

A a cười một tiếng, hỏi:

- Điện chủ đại nhân, Man Hoang tầng thứ bảy này, đều là hoàng tộc quý tộc, là chính thống của Man Hoang. Nhưng không biết, nhiệm vụ này, có liên quan tới hoàng tộc của Man Hoang không? Hay là bộ lạc quý tộc nào?

- Ân, nhiệm vụ này, đúng là Man Hoang đệ nhất quý tộc, Thần Phượng bộ lạc! Ngươi đã từng nghe nói chưa?

- Thần Phượng bộ lạc?

Nhậm Thương Khung thất kinh, vốn là, hắn đối với nhiệm vụ này rất hời hợt.

Nhưng mà, nghe được bốn chữ “Thần Phượng bộ lạc” này, Nhậm Thương Khung không khỏi chấn động, trong mắt bắn ra ánh sáng kích động, hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có một nhân tình?

- Không sai. Thế nào, Thương Khung trưởng lão động tâm?

Xích Hằng Vũ khẽ mỉm cười, hắn cảm thấy tò mò, giải thưởng cao như vậy hắn không động tâm, sao đối với một cái nhân tình lại động tâm?

Nhậm Thương Khung trong lòng trực nhảy, lần trước, hắn từ kho tài liệu của Đan Tiên Đông Điện, truy tìm tin tức ngũ đại thần quả, liền tra được Phượng Tê Mộc Linh Quả, là tới từ Thần Phượng bộ lạc!

Phượng Tê Mộc Linh Quả, sinh ở nhất phẩm Phượng Tê Thần Thụ. Hôm nay Thiên Trạch thế giới này, có lẽ cũng chỉ có Thần Phượng bộ lạc là có cây này!

Mà Phượng Tê Mộc Linh Quả này, lại là hy vọng duy nhất để sư tôn cứu sống sư mẫu. Nhậm Thương Khung biết, lấy mặt mũi của sư tôn, mặc dù là Đại Đạo cường giả, nhưng muốn Thần Phượng bộ lạc ra hàng, cơ hồ là không thể nào.

Dù sao, Thần Phượng bộ lạc còn chưa bao giờ đem Phượng Tê Mộc Linh Quả lấy ra trao đổi. Lấy tính tình bài xích của Man Hoang, đừng nói Lý Dật Phong, coi như là người mạnh nhất tứ đại châu, chỉ sợ mặt mũi cũng không dùng được.

Đây là một cơ hội!

Nhậm Thương Khung mơ hồ ý thức được, đây tuyệt đối là một cơ hội, hơn nữa cơ hồ này bỏ lỡ là không thể có lại.

- Điện chủ, nhiệm vụ này, ta muốn đi làm.

Nhậm Thương Khung không do dự nói.

- Ha ha, trong danh sách vốn là có tên của ngươi. Ngươi không đi, chẳng phải là nói Đan Tiên Đông Điện chúng ta không cho mặt mũi sao?

Xích Hằng Vũ vốn còn lo lắng Nhậm Thương Khung không muốn đi, mới đầu thấy Nhậm Thương Khung không thèm để ý, đang suy nghĩ khuyên hắn như thế nào đây.

Không nghĩ tới, thái độ Nhậm Thương Khung chợt biến đổi, lại chủ động muốn đi, Xích Hằng Vũ dĩ nhiên là mừng rỡ.

- Thương Khung, ngươi nhất định phải đi, việc này không nên chậm trễ, nên sớm khởi hành. Chớ để cho những người khác chiếm được tiên cơ.

Xích Hằng Vũ thật ra cũng hy vọng Nhậm Thương Khung lập công, nếu như lần này, Nhậm Thương Khung có thể thay Đan Tiên Đông Điện lập được công lớn này, ở tổng bộ Đan Tiên Điện danh vọng sẽ tăng cao!

Xích Hằng Vũ làm điện chủ Đan Tiên Đông Điện, tự nhiên hy vọng Đan Tiên Đông Điện lực áp những phân điện khác, đây cũng là thường tình.

- Hảo, ta chuẩn bị một chút, trong ba ngày, nhất định sẽ khởi hành.

Việc này không nên chậm trễ, Nhậm Thương Khung tính một chút, đi chuyến này, ít nhất cũng phải năm ba tháng.

Hắn cũng không hy vọng trì hoãn quá lâu, hôm nay yêu tộc đại kiếp không ngừng tới gần, một tấc thời gian một tấc vàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play