Nguy hiểm mà híp híp mắt, Hoắc Tình bỗng chốc cười, gọi người phục vụ, nói: “Diệp Thu, ngươi thích ăn cái gì?”

Diệp Thu yên lặng ngẩng đầu nhìn Diệp Cẩn liếc mắt một cái, đối với đôi mắt ám trầm kia, lại yên lặng mà cúi đầu, không nói gì.

“Không cần.” Diệp Cẩn vừa lòng ngẩng đầu, “Hoắc tiểu thư, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi, chúng ta còn có việc.”

Keith trái phải nhìn nhìn, hắn tuy rằng không biết đã xảy ra cái gì, nhưng vẫn phát hiện ra được bầu không khí cổ quái giữa hai bên, là Diệp Cẩn lão đồng học, hắn nhất định phải đứng ở phía Diệp Cẩn a!

Cho nên nhất định phải vô điều kiện nghe hắn!

“Đúng vậy đúng vậy! Chúng ta còn có rất chuyện quan trọng!” Keith chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm đối diện Hoắc Tình.

“Ta……” Hoắc Tình muốn nói lại thôi, nàng tính cách trực tiếp, nhưng còn không đến mức trắng ra làm trò trước mặt mọi người, thông báo với nam nhân chưa gặp mặt tới vài lần đi?!

“Khụ!” Không quen nhìn Hoắc Tình do do dự dự, Trần Thần khoa trương mà nói, “Ngươi hảo, ta là Trần Thần, là đội trưởng Thái Bình Dương, vị này các ngươi hẳn là cũng nhận thức.” Nói, hắn duỗi tay chỉ chỉ vào Hoắc Tình đang lâm vào rối rắm, nói: “Nàng là đội trưởng của Hoa Hồng Lửa, lần này tới là có chuyện rất quan trọng muốn cùng các ngươi thương lượng.”

“Chuyện gì?” Diệp Thu ngẩng đầu, có chút nghi hoặc, người nọ thoạt nhìn thực nghiêm túc, không phải là thật sự có chuyện quan trọng đi?

Đồng dạng có chút nghi hoặc, Hoắc Tình cho một cái ánh mắt, Trần Thần nói tiếp: “Ta nghe nói các ngươi trước đây cả nhà rời đi căn cứ, lần này trở về là có cái nguyên nhân gì rất quan trọng?”

“Là về người Nhật Bản đi!” Trần Thần không có chờ Diệp Thu cho bọn họ đáp án, nói ra tin tức trước đó tra được, tuy là câu hỏi, ngữ khí lại thập phần khẳng định.

Diệp Thu đồng tử đột nhiên co rút lại, ngữ khí bất tri bất giác trở nên nghiêm túc: “Ngươi làm sao mà biết được?”

Câu môi cười cười, Trần Thần vẻ mặt vô hại, “Ngươi không cần khẩn trương, ta chỉ là tin tức linh hoạt mà thôi, không có ý gì khác”

Nói, Trần Thần đem ánh mắt xin giúp đỡ hướng về phía sau Thủy vẫn trước sau như một cười.

Thủy cười bất động thanh sắc mà dùng ánh mắt an ủi hắn, giải thích: “Chúng ta Thái Bình Dương một tài công chính nghiệp, chính là buôn bán tin tức a! Các ngươi về căn cứ liền yêu cầu cùng Bạch Phi tướng quân gặp mặt, đương nhiên sẽ trở thành đối tượng chú ý của chúng ta.”

“Hơn nữa.” Nói, thủy cười trong mắt xẹt qua một tia nghi vấn, “Tuy rằng chúng ta không biết đã xảy ra cái gì, nhưng sau khi các ngươi rời khỏi, Bạch Phi tướng quân liền rất cường thế mà đưa ra yêu cầu xuất binh, còn nghe nói trong tay nắm giữ chứng cứ mang tính tuyệt đối, cho nên, kết luận thực rõ ràng a!”

Diệp Cẩn ánh mắt chợt lóe: “Cho nên các ngươi hoài nghi, chúng ta cung cấp chứng cứ cho hắn?”

“Đương nhiên.” Thủy cười cười cười, “Đây là thực thuận lý thành chương kết luận không phải sao?”

Diệp Thu cùng Diệp Cẩn liếc nhau, nói: “Vậy các ngươi muốn cùng chúng ta nói chuyện gì?”

“Hợp tác.” Thủy cười rất là tự tin mà phun ra hai chữ, nhìn về phía Trần Thần.

“Lý do.” Diệp Cẩn nhàn nhạt giương mắt, nhìn qua không hề uy hiếp, lại làm đối phương không tự giác địa tâm phát lạnh.

Trần Thần không được tự nhiên mà sờ sờ cằm, nói: “Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, chỉ cần không có đại ý ngoại, yêu cầu xuất binh của bạch tướng quân khẳng định là có thể thông qua, đến lúc đó mọi người cùng người Nhật Bản đối nghịch, đường xá xa xôi, tang thi biến dị động thực vật vô số, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, chúng ta không có tâm hại người, nhưng là cũng không muốn bị người hại.”

“Các ngươi hai đại tiểu đội dị năng giả, còn sợ cái gì? ” Diệp Thu nhướng mày, tầm mắt đảo qua Trần Thần cùng Hoắc Tình đầy mặt nghiêm túc.

“Kiến nhiều cắn chết voi.” Thủy cười lắc lắc đầu, “Hơn nữa chúng ta còn không tính là voi, lại nói tiếp là căn cứ mấy đại tiểu đội dị năng giả, nhưng đây chỉ thế lực bên ngoài, gần đây căn cứ thủy thâm đâu! Chỉ cần không cẩn thận chúng ta đều thua. Không có lời!”

“Diệp Thu.” Hoắc Tình thành công làm mình toàn bộ lực chú ý chuyển dời đến công sự, nói: “Mọi người cùng nhau không phải thực tốt sao? Dọc theo đường đi cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau a!”

Keith nghe xong nửa ngày, đột nhiên mở miệng: “Các ngươi đáng giá để tín nhiệm sao?”

Cùng thủy cười liếc nhau, Trần Thần nói: “Chúng ta mục tiêu chỉ là tồn tại, ta biết các ngươi có dị năng đều phi thường cường đại, nhưng là, nếu đoán không nói, các ngươi đã sớm thành mục tiêu của Bạch Tùng Chi.”

“Bạch Tùng Chi?!” Diệp Thu trong mắt nháy mắt hiện lên một tia phức tạp, sao lại nhắc tới hắn?

“Trước đó có nhiệm vụ dùng trúc chế phẩm đổi lương thực là các ngươi phát đi? Bạch Tùng Chi ngầm đã sớm muốn tìm kẻ coi tiền như rác, các ngươi vừa lúc đánh vào họng súng, thành mục tiêu của hắn, bất quá các ngươi vận khí tốt, trước khi hắn về căn cứ đã rời đi. Hiện tại……”

“……” Diệp Thu không biết nói gì, đây là, như thế nào cũng tránh không khỏi?

“Chúng ta có thể hợp tác.” Diệp Cẩn chợt mở miệng, “Bất quá ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện.”

“Cái gì?” Trần Thần nhìn thoáng qua thủy cười, có chút thấp thỏm, sợ là cái điều kiện gì khó có thể tiếp thu.

“Ta muốn tư liệu Bạch Tùng Chi sở hữu.”

“!”Trần Thần chớp chớp mắt, yêu cầu này cũng không có lớn quá mức như hắn tưởng tượng, nhưng là……

“Chỉ có vậy?” Trần Thần bất mãn mà nhướng mày, cảm thấy thật là lãng phí nhân tài!

Thủy cười yên lặng đỡ trán, đội trưởng nhà hắn a…… Quả thực không biết nên nói cái gì cho phải……

Diệp Thu ngẩn ra, không nghĩ tới Trần Thần cư nhiên là cái dạng phản ứng này, có chút buồn cười mà theo hắn nói nói: “Ngô…… Về sau yêu cầu khác, chúng ta sẽ tìm ngươi!”

Thế còn được!

Trần Thần vừa lòng mà thu hồi bất mãn, đắc ý hướng thủy cười nhướng mày.

Nhìn đi! Lão công nhà ngươi giỏi chưa!

Tần Hàm thật cẩn thận mà nhìn trái phải, kéo lại khăn trùm đầu, lặng lẽ từ cửa nhỏ cô nhi viện bước nhanh ra.

Gần đây người đi theo bên người nàng càng ngày càng nhiều, làm nàng nhìn cũng càng ngày càng gấp, nếu còn không có vấn đề gì, nàng tuyệt đối không tin!

Một khi đã như vậy……

Tần Hàm cho tới nay ánh mắt luôn dịu dàng rốt cuộc có một chút biến hóa, mặc kệ điều tra ra kết quả là ai, mình đều sẽ không bỏ qua cho hắn!

Làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ, đối với chuyện có thể uy hiếp đến an toàn của nàng cùng hài tử, nàng sẽ không trốn tránh!

Nàng biết thói quen phụ thân nhà mình, hôm nay chủ nhật, hắn khẳng định ở nhà.

Không kinh động bất luận kẻ nào mà thông qua cửa vệ binh thẩm tra, Tần Hàm đi ngang qua phòng khách đi hướng thư phòng, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, vấn đề rốt cuộc có thể giải quyết!

Gõ gõ cửa, Tần Hàm không có chờ phụ thân đáp lại liền duỗi tay đẩy cửa, tựa như nàng ngày thường.

Ngoại lệ trong phòng lại không phải là thân ảnh phụ thân dựa bàn xem văn kiện mà cho tới nay nàng vẫn nhìn thấy.

Tần Trường An có chút xấu hổ mà cầm lấy áo khoác che khuất Phương Phỉ nửa lộ thân thể, ngữ khí không tự giác chỉ trích: “Tần Hàm! Ai cho ngươi vào!”

Tần Hàm trong đầu trống rỗng, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn trên sô pha giao điệp hai khối thân thể, bị lời nói của Tần Trường An làm bừng tỉnh, trên mặt bỗng chốc đỏ lên, vội xoay người lui ra ngoài.

Đây là…… Tình huống như thế nào?!

Ba ba hắn…… Nữ nhân kia là bạn gái hắn?

Trong nháy mắt, các loại đồng thoại thư tiểu thuyết phim truyền hình nàng từng xem từ nhỏ tới lớn về mẹ kế ngược đãi kế nữ chuyện xưa tràn ngập ở trong đầu nàng.

Lắc lắc đầu, Tần Hàm có chút buồn cười mà lắc lắc đầu, mình lớn rồi, gả chồng còn sắp làm mẹ, cư nhiên còn sẽ sợ hãi mẹ kế, thật là……

Bất quá là ba ba tìm bạn gái thôi, mình nghĩ như thế nào nhiều như vậy?

Lại nói tiếp mẫu thân đã rời đi nhiều năm như vậy, phụ thân lại tìm mùa xuân thứ hai cũng được, mình gả ra ngoài, hắn một người ở nhà cũng sẽ cô độc tịch mịch a! Có một người chiếu cố hắn cũng không tồi.

Tần Hàm đứng thẳng thân thể, nhìn về phía cửa phòng đóng chặt, áp xuống trong lòng mất mát.

Cho tới nay, nàng tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng là trong lòng đối với tình yêu giữa cha mẹ vẫn là rất là cảm động tự hào.

Mẫu thân qua đời như vậy nhiều năm, phụ thân kiên trì không cưới, nhất sinh nhất thế nhất song nhân, đây là mộng tưởng trong lòng nữ hài tử a! Như thế nào sẽ thay đổi?

Hơn nữa……

Hôm nay là ngày kỷ niệm bọn họ kết hôn a! Ba ba hắn…… Đã quên sao?

Tần Trường An cau mày gài nút thắt, bị nữ nhi cho tới nay phủng ở lòng bàn tay bắt gặp được loại sự tình này……

Quá mất mặt!

Phương Phỉ trên mặt đỏ bừng mà mặc quần áo, nhìn qua thẹn thùng không thôi, buông xuống trong mắt lại xẹt qua một tia ám mang.

Mình cũng không thu được tin Tần Hàm muốn tới, xảy ra chuyện gì?

Tần Trường An sửa sang lại ống tay áo, nhìn đến Phương Phỉ cổ đều đỏ bừng, thanh thanh giọng nói, nói: “A phỉ, dù sao trước đây ta cũng quyết định nói cho bọn họ, chỉ là không tìm được cơ hội thôi, lần này là ngoài ý muốn, ngươi cũng đừng quá để ở trong lòng.”

Phương Phỉ nâng mắt, ánh mắt nhu nhược động lòng người: “Tần đại ca ~”

“Không có việc gì, yên tâm!” Tần Trường An vội duỗi tay ôm nàng an ủi, “Chúng ta ra ngoài thông tri Tiểu Hàm chuyện này, yên tâm! Nàng là người lớn, sẽ hiểu.”

Một bên an ủi giai nhân trong lòng ngực, Tần Trường An một bên ở trong lòng thở dài.

Cái này là chuyện gì a!

Xe ở cửa biệt thự dừng lại, Diệp Thu thấy rõ một nam nhân bộ dáng binh lính thẳng tắp đứng ở cửa, trong mắt hiện lên một tia ý cười.

Bạch Phi quả nhiên xem hiểu thanh đao kia!

Nhảy xuống xe, Diệp Thu đến gần binh lính kia, nói: “Ngươi hảo!”

Binh lính cúi chào, nói: “Diệp tiên sinh, bạch tướng quân mời các ngươi đi một chuyến.”

Hiểu rõ gật gật đầu, Diệp Thu hỏi: “Lúc nào? Ở đâu?”

Binh lính tầm mắt nhìn về phía xe điện cách đó không xa thập phần không thấy được, khuôn mặt nghiêm túc: “Hiện tại, ta sẽ mang các ngươi đi.”

“Hảo, mời!” Diệp Thu làm cái tư thế mời, hướng với Diệp Cẩn đánh cái thủ thế.

Ngầm hiểu gật gật đầu, Diệp Cẩn tầm mắt đảo qua hướng Diệp Thu cùng binh lính lái xe điện phía sau, lại hướng Keith cùng Andrey nói: “Chuẩn bị đi gặp Bạch Phi.”

Keith duỗi cổ nhìn nhìn nam nhân bên ngoài diện mạo thường thường vô kỳ, nghiêng mặt hướng Andrey nói: “Andrey, vì cái gì ta thực kích động?”

“Bởi vì ngươi……” Andrey đem Keith ngồi không thành thật kéo vào lòng mình trong lòng ngực, suy nghĩ nửa ngày mới nói tiếp: “E sợ cho thiên hạ không loạn!”

Phốc mà cười ra tiếng, mới vừa mở cửa xe Diệp Thu cười nhìn về phía Andrey, nói: “Andrey, ngươi tiếng Trung càng ngày càng tốt! Thành ngữ đều dùng!”

“Hắc hắc!” Andrey đắc ý mà hướng Keith nhướng mày, cố ý kích thích hắn nói: “Ta không giống Keith tiểu ngu ngốc.”

Không có quản đôi phu phu kia trêu đùa đùa giỡn, Diệp Thu nhìn về phía bên Diệp Cẩn, nỗ lực khiến mình nhìn qua thập phần tự nhiên: “Hắn ở phía trước dẫn đường, chúng ta đi theo đi liền hảo.”

“Ân.” Diệp Cẩn rất là bình đạm mà lên tiếng, nghe không giống như trả lời, càng như là có lệ.

Diệp Thu buồn bực, nhìn về phía phía trước ánh mắt tràn ngập oán niệm.

Đêm nay trở về nhất định phải tìm cơ hội giải thích a a a a a!!! Hắn thật sự không có ngoại tình QAQ……

( Edit: Candy thấy không phải vấn đề là anh ngoại tình hay không mà là Cẩn ca có lí do ăn mặn rồi a!:))))

Diệp Cẩn bình đạm không gợn sóng trong mắt xẹt qua một tia ý cười thực hiện được ý đồ, đêm nay……

Tác giả có điều muốn nói:

Đêm nay……

Khổ bức Diệp Tiểu Thu sẽ gặp "trừng phạt" thảm như thế nào?

Edit cũng có lời muốn nói: Candy dùng máy tính bảng để viết nên chậm như rùa, mà thỉnh thoảng wattpad bị lỗi nó xóa hết phần vừa viết *Lật bàn*

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play