*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Ớt Hiểm
Tháng Chín, tháng cuối cùng của mùa Thu, hết tháng này là Đông tới. Đồng Giai thị thường xuyên tới Tịnh Tư cư mang theo cả đống trân phẩm được Dận Chân ban thưởng. Có lẽ vì đa phần nữ nhân trong phủ không ai thích nàng, nên lúc nào nàng cũng căng thẳng, giống hệt một chú nai con dễ bị giật mình, với lại, hình như sức khỏe của Đồng Giai thị cũng không được tốt cho lắm, có lần nàng ở bên ngoài ho khan, gọi nàng vào nhưng nàng không chịu, sợ sẽ lây bệnh cảm cho Lăng Nhã.
Mặc dù Lăng Nhã không mấy thích nàng, nhưng lòng dạ cũng chẳng phải sắt đá, dần dà cũng chịu nói chuyện thêm mấy câu, chỉ tiến triển một chút vậy thôi mà đã khiến Đồng Giai thị mừng đến phát khóc, thái độ càng thêm ân cần cẩn trọng.
Hôm đó, từ sáng sớm đã có mưa thu, còn kèm theo gió nhẹ khiến những hạt mưa xiêu vẹo, Dung Viễn đi từ trong cung tới Ung Quận vương phủ, dù có che dù nhưng vẫn bị mưa tạt ướt. Vừa vào Tịnh Tư cư đã nhận lấy khăn mềm Thủy Tú đưa, lau mặt qua loa xong liền lấy đệm ra, bắt đầu bắt mạch cho Lăng Nhã, Qua Nhĩ Giai thị tới sớm hơn Dung Viễn một chút, đang ngồi gần đó.
Một lát sau Dung Viễn mới thu tay, cúi đầu nghĩ ngợi gì đó, lâu lắm mới ngước lên hỏi Lăng Nhã: “Gần đây nhất Lăng phúc tấn cảm thấy cơ thể mình thế nào, có khó chịu ở đâu không?”
Nghe Dung Viễn hỏi vậy Lăng Nhã lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn, nghĩ kỹ một chút rồi mời trả lời: “Mấy ngày gần đây bắt đầu thấy đau lưng, bụng đôi khi bị trì nặng, Từ Thái y, hài tử có chuyện gì sao?”
Dung Viễn nhíu chặt mày, nét mặt nghiêm trọng: “Mạch tượng của Lăng phúc tấn còn kém hơn so với mấy ngày trước nữa, thuốc dưỡng thai mà vi thần đã kê hình như không có chút hiệu quả nào.”
Dù đã đoán trước nhưng khi nghe chính miệng Dung Viễn khẳng định, Lăng Nhã vẫn giật nẩy người, vội vã hỏi: “Tại sao lại như vậy? Mấy hôm nay ta đều nghe lời ngài dặn, cố gắng ổn định tâm trạng, không lo không buồn, thuốc dưỡng thai cũng uống đều đặn đúng giờ.”
“Vi thần nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao.” Trầm ngâm một lúc, Dung Viễn lại nói: “Phúc tấn xuất hiện tình trạng này, nguyên nhân lớn nhất chính là ngửi phải xạ hương, có thể dẫn đến sảy thai, nhưng vi thần đã kiểm tra toàn bộ đồ dùng ở Tịnh Tư cư rồi, không phát hiện được xạ hương, thật sự không hiểu nổi...”
Qua Nhĩ Giai thị gảy gảy móng tay, tỏ vẻ chẳng quan tâm nhiều: “Nếu vậy thì... Có khi nào là hoa hồng hay không? Dù sao phòng bếp cũng nhiều người ra vào phức tạp, không thiếu người lén lút bỏ thuốc vào thức ăn, trước đây Diệp thị cũng vì uống phải hoa hồng mới suýt sảy thai đó.”
Thủy Tú đứng hầu bên cạnh liền lên tiếng: “Mỗi ngày chủ tử ăn gì uống gì đều có Tiểu Lộ Tử và Thủy Nguyệt nhìn chằm chằm từ phòng bếp tới Tịnh Tư cư, chắc chắn không có cơ hội cho ai động tay động chân đâu.”
Dung Viễn cũng nói thêm: “Dược tính của hoa hồng rất mạnh, nêu hạ trong thức ăn thì tới hôm
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT