Ko kịp phòng bị Tịnh Yên đứng yên chịu trận, đối mặt với bà cô hung ác, uy quyền, cô ko hề tỏ ra sợ hãi vì căn bản cô đã nhận ra mẹ của Anh Kiệt là ai. Bà chính là Mạnh Quân là kẻ thù mà mẹ cô thường nhắc tới. Nếu ko nhầm thì Mạnh Quân là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Bây giờ bà đã được công nhận nên giờ chắc hạnh phúc lắm.

Tịnh Yên liếc nhìn những người xung quanh, đa số họ đều là người đã hỏi cô có mang thai hay ko? Cô liền ôm chặt cánh tay của Anh Kiệt, giả vờ rơi lệ và tỏ ra như mình bị oan ức lắm: " Anh ơi, mẹ anh làm mẹ con em sợ "

Nhắc tới hai từ " mẹ con " Mạnh Quân dường như thay đổi sắc mặt, vội vàng chất vấn Anh Kiệt: " Cái gì? Cô ta đang mang thai con của con? " Anh nhìn Tịnh Yên đầy trìu mến, xoa đầu cô nhẹ nhàng rồi nhìn thẳng vào mắt mẹ: " Đúng cô ấy đã mang thai được hai tháng rồi "

Nghe xong đôi chân của Mạnh Quân như rã rời, ko thể đứng vững. Hữu Tuệ nhanh chóng chạy tới đỡ bà. Thấy Hữu Tuệ, Tịnh Yên lại càng sục sôi, nước mắt mà cứ thế đầm đìa vạt áo: " Mẹ anh chắc chắn sẽ bắt em phải phá thai, em ko muốn, đứa trẻ vô tội "

Người người xung quanh càng xì xầm bàn tán, mấy bà mẹ bỉm sữa tốt bụng chạy tới trước mặt Tịnh Yên động viên, an ủi cô rồi họ lại khuyên bảo Mạnh Quân hãy suy nghĩ lại. Xem ra màn kịch này cô thắng chắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play