Quay lại quá khứ của quá khứ.
Ngôi trường mẫu giáo của nó có hai lớp học, gần một công ty chế biến hải sản bình châu, mỗi lớp có khoảng 20 học sinh. Trước phòng học hai lớp là khu vườn cây cối để học các tiết ngoại khóa về trồng cây, có cả khu vui chơi dành đám học sinh chúng nó. Hôm nay là ngày đầu nó nhận lớp học, khá nhiều gương mặt lạ lẫm trong đó có một cô bé rất dễ thương, nhìn xinh nhất trong đám nữ, cô bé mặc một chiếc váy màu trắng điểm lên một cái nơ đỏ ngay eo trông rất duyên dáng và xinh đẹp. Cô bé đó có nàn da trắng như tuyết vậy như trong câu chuyện về cô bạch tuyết và bảy chú lùn vậy. Nụ cười của cô bé làm chết đi biết chàng trai như nó, mọi ánh mắt đang nhìn về cô bé, cô bé vẫy tay nó thì phải, à không phải mà là ba cô bé. Trời ơi đẹp quá đi thôi, nó quên hẳng là mẹ nó bên cạnh nó luôn, cái thằng thấy gái là quên hết mà thứ, chẳng nghe mẹ nó nói gì cả (hihi). Như là cả thế giờ là của em nó vậy.
- Tèo! Tèo!tèo
Phải ba lần mẹ nói kêu, nó mới quay lại chính nó được.
- Mẹ kêu con hả
- Ùm, đang nhìn cô bé đó hả
- Dạ, àh không con đang nhìn cô giáo, đẹp quá ha mẹ
- Cái thằng này.
Nó chỉ cười, mẹ nó đâu biết là nó đang nói xạo nhỉ.
…………………................................................................................................................................
Cô giáo bước đến nhận nó vào lớp, cô tên Công năm nay cô 19 tuổi như một người chị của nó vậy. Mỗi lần cô cười là má có hai đồng tiền trông thật dễ thương, giọng nói là tiếng miền trung không biết tỉnh nào nhưng nghe rất lạ và dịu dàng. Nó học lớp 1B có 25 học sinh trong đó có 10 nam và 15 nữ, trong số đám học sinh nữ có một cô bé xinh đẹp vừa học lại vô tình học chung lớp, người con gái đó tên là Diệu Phương ngồi phía trên hàng đầu còn nó ngồi phía bên dưới, bên cạnh là người bạn tên C. Rồi cô giáo bước lên bảng tiếp mục giới thiệu bắt đầu:
- Cô chào các em, cô tên Công cô chủ nhiệm các em.
Tiếp đến lần lượt từng đứa bạn của nó giới thiệu, nó đều bỏ ngoài tai hết nhưng đến phần giới thiệu của Diệu Phương nó chăm chú nghe từng chi tiết một, ánh mắt nó không hề chớp cứ nhìn thẳng vào ánh mắt của Phương, một thiên thần áo trắng đang nói thì phải:
- Chào các bạn mình tên Diệu Phương nhà mình ở ngã ba chợ cũ.
- Ôi người gì đâu tên cũng dễ thương và người cũng đẹp nữa.
Nó cứ ngây ngất nhìn Phương quên mất đi là sau đó đến lượt mình, Phương đã về chỗ rồi mà nó cứ ngồi mơ mộng đến khi cô giáo đến gần bàn của nó.
- Tèo đến lượt em rồi.
- Ủa ai vậy, em hả,hihi
Cả lớp cười nhìn cái mặt ngơ của nó, trời ơi quê ơi là quê, lại quê trước mặt người nó thích nữa chứ. Hình như Phương đangn nhìn nó bằng ánh mắt tươi cười thì phải, nó có nhìn lẫm không nhỉ thôi lên giới thiệu cái đã.
- Em tên Tèo nhà em ở ven biển gần Hồ Cốc.
Cả ngày hôm đó, nó chỉ ngồi học cách đếm các que tre và cuối giờ có học cách nặn đất sét, đây là sở trưởng của nó, vì cứ trời mưa là nó hay lấy đất sét để lặn các con vật, nó giả vở không biết nặn để đến gần Phương, hình như Phương nặn rất đẹp có ngôi nhà con vật và hoa nữa, nó đang chăm chú nhìn Phương mà không biết Cô Công đang ở sau.
- Tèo sao em không ngồi ở vị trí của mình mà lên trên đây.
- Dạ em không biết nặn tính tìm cô chỉ mà em không thấy cô nên…
Vô tình Phương cũng quay đầu lại nhìn nó, liếc nó cái vì cái tội nhìn lén con gái, nó phải tránh ánh mắt của cô bạn gái đó. Vội cúi đầu đi về bàn mình, lúc đó thằng C bên cạnh nói.
- Mày xạo nhé, tao thấy mày nặn con vật đẹp quá trời
- Ùm, thì tại tao không biết nặn nhà nên tìm cô.
- Mày nhìn con Phương thì có, chứ tìm cô gì.
- Àh, mà mày nhiều chuyện quá, nặn đi, cô nhìn kìa
- Cái thằng mê gái bỏ bạn nhé.
Giờ ra về nó chạy ra khỏi cổng thật nhanh để tránh ánh mắt vừa lãi của Phương, được cái thằng C cùng đường với nó hai thằng vừa đi vừa nó chuyện về các nhân vật siêu nhân, hết siêu nhân lại chuyển sang các trò nghịch ngợm của tuổi thơ.
- Ê C, chiều rảnh không mày.
- Chi, có việc gì hả.
- Chiều vào rừng hái thị ăn, mừa này nhiều lắm, rồi đi tắm song.
- Ùh, được đó mà tao không biết nhà mày ở đâu.
- Chiều hẹn mày ở trường Tiểu Học Nguyễn Thị Định lúc 14h nhé.
- Ok, chào nhé.
Nó chạy về nhà ăn cơm xong, lại chạy qua nhà thằng H rủ nó chiều đi vào rừng hái trái cây rồi qua nhà Loan. Hình như Loan đang làm bài vì lúc này loan học lớp 2 rồi
- Loan làm gì vậy.
- Tèo hả, mình đang làm môn toán, qua có gì không?
- Tính rủ Loan chiều đi chơi vào rừng hái thị ăn.
- Ùh, mấy giờ vậy.
- 14h nhé, thôi tèo về nghỉ tý rồi đi
Vậy đó, mỗi lần nó rủ Loan đi đâu, là Loan không bao giờ từ chối nó cả mặc dù đang làm bài tập.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT