“Thế nào, các ngươi tinh lọc được bao nhiêu sát khí của mình rồi?”. 

Diệp Thiên cười nói. 

Tất cả đều im lặng nhìn hắn. 

“Những ý chí kia làm sao có thể tinh lọc hết được chứ?”. 

Trương Hổ lên tiếng đầu tiên. 

Lúc hắn nghe theo Diệp Thiên dùng tâm pháp tìm kiếm ý chí tiêu cực bên trong sát khí của mình thì bỗng nhiên tâm trí của hắn bị lạc vào một nơi nào đó. 

Ở đó chẳng có gì ngoài một màu đỏ, sau đó những cái bóng đen đủ loại hình thù từ người cho đến các loại huyền thú xuất hiện lao lên tấn công hắn. 

Hắn liều mạng chém giết từng cái từng cái nhưng giống như bất tận vậy càng giết càng nhiều, về sau hắn kiệt sức ngay cả một cái cũng giết không được nên hắn chạy nhưng bóng đen vậy mà hợp lại với nhau tạo thành một cự nhân khổng lồ, chỉ một quyền oanh xuống, mặc dù hắn đã kịp né tranh những vẫn bị đánh tỉnh. 

Tỉnh dậy cảm giác tâm cảnh chập chờn, tinh thần hỗn loạn khó bình tĩnh không ngừng nhớ lại khoảng khắc bị cự nhân dùng quyền đè bẹp hắn khiến hắn càng ngày càng khó thở. 

Những người khác cũng cùng một thắc mắc, rất mong chờ Diệp Thiên cho bọn hắn câu trả lời. 

“Tất cả những thứ ngươi nhìn thấy đều do oán niệm trước lúc chết của kẻ bị ngươi giết mà thôi, ngươi có thể giết một lần giết lần nữa có gì là không thể, giết trăm lần có gì là khó?”. 

Diệp Thiên nói. 

“Nhưng mà…”. 

Trương Hổ định hỏi thêm nhưng bị Diệp Thiên ngắt lời. 

“Chuyện này chỉ có thể do các ngươi đến làm, người ngoài không giúp được”. 

Diệp Thiên lắc đầu nói. 

“Được rồi các ngươi trước cứ tinh lọc sát khí trước đi, khi nào đã hoàn toàn tinh thuần thì bắt đầu học cái khác”. 

Hắn nói xong cũng nhắm mắt bắt đầu tu luyện, Kim Sơn cũng theo hắn tu luyện. 

“Các ngươi nói xem phải làm thế nào đây?”. 

Trương Hổ gãi đầu hướng 2 người Vân Phong hỏi. 

“Những gì hắn nói lúc nãy hẳn là có chứa thâm ý để vượt qua”. 

Bạch Linh rất tự nhiên tham gia vào thảo luận. 

3 người kia cũng gật đầu đồng ý. 

Nếu không nói đến thân phận bí ẩn của Bạch Linh thì cả 4 người có thể xem là rất hợp nhau, 3 người Vân Phong cũng không biết thân phận thật của nàng nên cũng dần thích ứng hòa hợp với nhau hơn. 

Không như người trẻ tuổi chỉ tập trung vào thứ trước mắt Liễu Mộc cùng Trúc Ly đồng thời nhìn qua Diệp Thiên một chút. 

Chỉ vừa mới nãy thôi, bọn hắn đã kiến thức được thứ bên trong sát khí của mình kinh khủng bật nào, nó hoàn toàn đã không cùng cấp bậc với đám người Vân Phong, biết rõ điều đó bọn hắn càng rõ ràng thứ kia ảnh hưởng đến tâm cảnh và tinh thần nhiều đến mức nào. 

Diệp Thiên có thể hiểu rõ những thứ này như vậy, theo cách nói của hắn thì chắc chắn hắn đã hoàn toàn tinh lọc sát khí của mình rồi, tinh thần của hắn vững vàng cỡ nào? Tâm cảnh cao đến đâu mới có thể vượt qua được. 

Mặc dù 2 người không lấy mình so mà lấy 4 người Vân Phong để so nhưng như thế thì càng thấy Diệp Thiên càng khủng bố hơn. 

Bọn hắn tưởng mình đã đánh giá cao Diệp Thiên nhưng xem ra là bọn hắn sai, cái tên này căn cơ cũng quá chắc đi. 

Ngươi càng có thiên phú càng dễ lỡ bước lệch đường sinh ra căn cơ bất ổn, thiếu khuyết, nhưng cái tên này thì khác tu vi huyền lực vượt cấp khiêu chiến dễ như ăn cháo, biết luyện đan tinh thần lực không thể nào thấp, căn cơ thế này đừng nói đột phá Đan Linh cảnh coi như là Hồn Linh cảnh thậm chí là Đấu Linh cảnh cũng không phải không thể nào mà là phần chắc khá lớn. 

Kìm nén suy nghĩ của mình, bọn hắn không thể tiếp tục suy nghĩ nếu nghĩ nữa bọn hắn sẽ bắt đầu tự ti mất. 

“A, ta biết rồi, ta biết thâm ý của tên kia là gì rồi”. 

Bạch Linh vò đầu bứt tóc một hồi lâu bỗng đứng dậy vui mừng nói. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play