Trước cửa phủ Đường gia giăng đèn kết hoa, xe ngựa xa hoa xếp thành một hàng dài, các nhân vật nổi tiếng người mặc trang phục lộng lẫy khắp nơi hội tụ trên mặt đất trải thảm đỏ dài hơn trăm thước,từ tận ngoài cổng vào đến trong nhà, trên trăm thị nữ mặc lộng lẫy,bưng trà bánh đi đi lại lại xuyên qua giữa các khách nhân, âm nhạc ưu mỹ sâu sắc tùy ý chảy xuôi tiếng cười nói trò chuyện rôm rả.
Theo một tiếng truyền báo, một người trung niên nhân mặc cẩm bào, thân thể khe khẽ đi vào phía sau là vài tùy tùng xách theo quà biếu. Người này mặc dù nhỏ con,da dẻ trắng trẻo thư sinh song trong lúc hắn đi lại vẫn rất vững vàng, hô hấp đều đều, trong ánh mắt lộ ra một cỗ tinh quang làm cho lòng người kinh sợ...
Trung niên nhân này chính là Ngô Duẫn một Tri Phủ của ÂM Dương Thành.
- Ngô Duẫn, không ngờ hắn cũng tới?
Nghe truyền tiếng truyền báo vào, Đường Bá Hổ khá vui vẻ, dù hắn đã mời Ngô Duẫn nhưng người ta là tri phủ chưa chắc đã rãnh đến tham dự, nhiều khách quan ở đây thấy vậy cũng khá lấy làm bất ngờ.
Cho nên ngày hôm nay Ngô Tri phủ đến đây, thật sự là việc vui mừng ngoài ý muốn của Đường Bá Hổ.
Tuy nhiên hắn cũng rõ ràng, ngày hôm nay Ngô Duẫn tới dự tiệc hơn phân nửa là tồn tại tâm tư làm quen Lỗ Trưởng lão, Âm Dương Thành thực chất nằm trong tầm kiểm soát của ÂM Dương Tông người quyền cao chức trọng như Lỗ Trưởng lão hắn dĩ nhiên muốn làm quen.
-Ngô Tri Phủ đại giá quan lâm thật là vinh hạnh. Đường Bá Hổ thi lễ
Ngô Duẫn vội vàng đỡ Đường Bá Hổ dậy, nói:
- Đường Huynh quá khách khí rồi, lần này là đại yến lão phu nhân, tùy ý là tốt rồi, không cần đa lễ,
Đường Bá Hổ cũng chào nói rồi mời Ngô Duẫn lên phía dãy bàn trên dành cho khách quý.
Nữ nhân này nổi tiếng là một yêu tinh, là một đại mỹ nhân tuyệt sắc, sự thành thục vũ mị của nữ nhân này cực sinh động, trên khuôn mặt, một đôi thủy ngâm mĩ mâu, bờ môi đỏ mọng như anh đào,đôi thỏ ngọc cảnh thon dài ưu nhã,bất kì nam nhân nào cũng khó thoát được cái khe ngực sâu hãm trắng ngần kia hút vào, eo thon, lúc lay động, hấp dẫn vạn phần,bờ mông cong vễnh lên làm cho người ta hận không thể đè lên trên đất mà phát tiết dục vọng. Nữ nhân này ngoài nhan sắc còn có trí tuệ hơn người vì vậy Minh Nguyệt thương hôi luôn là Thương hội đứng đầu của Âm Dương Thành.
Lúc này Đường Bá Hổ thấy Lỗ Nhị biểu hiện kì lạ như vậy cũng không ngừng lấy kì lạ nhưng cũng câm miệng không hỏi thêm gì.
-Say đến điên dại, say hết kiếp người, say cho cháy lòng... Lỗ Nhị cười ha ha, liên tục rót rượu ra ly rồi uống cạn mỗi lần như thế lại cười càng to hơn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT