-Nhưng ngươi lại gặp đại nạn mà không chết, thân thể hầu như vỡ nát dẫn đến thể chất của ngươi gần như phân rã, như vậy có thể lại coi là đại cơ duyên. Long lão nói ra trên miệng nở một nụ cười gian xảo.
-Đệ tử hiểu biết nông cạn mong Long lão, cho một con đường sáng. Thiên Bảo kính cẩn thưa.
-Đừng vội. Người bình thường thể chất phân rã nói thẳng là chắc chắn sẽ chết. Nhưng ngươi lại không chết, lại còn sống tốt. Hiện tại cơ thể ngươi gọi là Vô Thể.
Nói đây đây Long lão dừng lại một chút rồi hồ hởi nói ra.
Có câu cửa miệng truyền lưu trong giới tu sĩ gọi là Cửu trạng Chân thể: Nhất trạng tăng thể ( sức khỏe dồi dào), Nhị Trạng luyện cốt ( Xương cốt vững chắc). Tam Trạng hoán da thay thịt (thay da đổi thịt). Tứ trạng đại bá khí ( Tất cả mạnh mẽ) Ngũ trạng phú thọ (sống lâu hơn) Lục trạng Thiên địa hài hòa tu thân ( Lấy sực mạnh thiên địa tu dưỡng bản thân) Thất trạng Oai trấn tứ phương, Bát trọng phong vân mất sắc, Cửu trọng Thiên địa là ta. Tu sĩ có thể chất cường đại có thể làm huyết khí lớn mạnh, huyết khí sung túc lại kéo dài tuổi thọ, tuổi thọ càng dài thì vận mệnh cũng càng mạnh mẽ, mà vận mệnh cường đại lại tạo khả năng cho tu sĩ có thể chế tạo ra thể chất cường đại hơn nữa.
Long Lão thi pháp Vô số văn tự kì lạ chui vào trong đầu Thiên Bảo. Ngươi hãy cứ từ từ lĩnh ngộ khi nào cơ thể phục hồi mới tu luyện được.
Cuộc sống của phế nhân Thiên Bảo rất chán nản vì vậy hắn tranh thủ tìm hai loại thảo dược còn thiếu nhưng phải có tiền. Ở ÂM Dương Tông mặt hàng hot nhất chính là rượu, Từ lão tổ cho đến các đệ tử đều thích uống rượu vì vậy hắn quyết định làm rượu gạo, vì ở đây không có ai biết làm loại rượu này.
Nhóm lửa lên Thiên Bảo cho một miếng vải lót bọc lên bề mặt rồi đổ gạo đã ngâm chung với men lên. Hấp chúng trong khoảng bốn mươi phút, thấy cơm vừa chín tới hắn liền đổ ra dùng tay trộn đều cơm với men. Xong xuôi tất cả Thiên Bảo đem đổ hỗn hợp vào trong các bình sứ khuấy đều men và cơm để nguyên như vậy trong 8 tiếng. Sau đó mỗi ngày hai lần khuấy đều hỗn hợp lên rồi đem cất chúng đi. Giờ chỉ cần đợi nữa tháng là được. Trong thời gian này Thiên Bảo khá rảnh rỗi nên hắn bắt đầu làm quen với các đệ tử trong núi của Tông, còn lại chuyên tâm tiếp thu tiêu hóa hiết toàn bộ kiến thức về luyện dược sư và công pháp của hai vị sư phụ mình.
Sống chết đều đơn độc, khao khát một vòng tay.
Long lão đứng thẩn thờ vên vách núi cảm thán, khiến cho Thiên Bảo cảm giác vị sư phụ này có chuyện buồn nào đó, khiến lòng rất day dứt.
-Ngươi mà cũng có lúc than ngắn thở dài sao. Vu Ngã đứng sau lưng Hắc Long mĩa mai hỏi.
-Hôm nay là ngày giỗ của của cả gia tộc ta, ngày mà tất cả chết trong tay ma thần tộc. Hơn một vạn sinh mạng tiêu tán chỉ trong một ngày. Nhắc đến khiến Hắc Long giận dữ, hai tay nắm chặt
- Ta sẽ báo thù.
Một đêm ngủ thật say để bù lại mấy ngày không được ngủ đủ giấc, Thiên Bảo ngủ rất ngon, trong mộng còn mơ về mấy em cute, thiếu chút nữa tinh trùng lên não rồi.
- Bảo ca, tỉnh dậy đi.
Thiên Bảo đang ngủ ngon đây, thì có một giọng nói thì thầm bên tai hắn.
-Vương Kiệt, thằng chóa đang mơ tới khúc gay cấn.
Thiên Bảo nghe thanh âm cũng biết đó là ai, trong số những đệ tử sau núi, cũng chỉ có Vương Kiệt có quan hệ tốt với hắn nhất.
- Bảo ca mấy nay huynh làm gì mà không thấy ra chỗ ta chơi.
Vương Kiệt nhìn Thiên Bảo, sau đó ánh mắt cẩn thận quan sát hắn, nhỏ giọng mà nói:
-Bảo ca việc huynh nhờ ta đã xong rồi, đã có nơi nhận tiêu thụ nhưng giá hơi thấp vì rượu mà huynh nói họ chưa nghe bao giờ.
Thiên Bảo chợt nhớ ra, lập tức nói:
- Không sao, sau này chúng ta sẽ phát tài thôi.
- Hi vọng là thế, lúc đó Bảo Ca đừng quên tiểu đệ là được.
-An tâm ta nhất định sẽ không để ngươi thiệt thòi.
Thiên Bảo nói nói, nhìn Vương Kiệt, trong lòng cũng là có chút cảm động.
- Bảo ca, ăn mau đi, cái này tối qua trong Tông mở tiệc ta lén giấu một phần đem đến cho huynh.