Khi anh phải rời khỏi phòng, bỗng nhiên phát hiện trên giá sách có một quyển sổ ghi chép. Anh nhớ rõ chỗ đó trước kia không có sách, dù sao cũng lâu lắm rồi anh chưa quay lại. Anh trước kia cũng chưa từng nhìn thấy.

Rõ ràng chỉ là một quyển sổ ghi chép, nhưng, anh lại có cảm giác kì lạ. Anh đi tới, thấy trên quyển sổ bám đầy bụi. Vì sao lại như vậy? Rõ ràng đã không còn kịp rồi, vậy mà vẫn dừng lại xem một quyển sổ ghỉ chép. Khác thường trong lòng thôi thúc anh mở ra, chữ viết bên trong đập vào mắt. Là tiếng Trung, nhưng một câu ấy làm cho anh chết trân tại chỗ.

Thanh Huệ là con của Cố Chí Huy và Từ Hi.

Từ Hi!? Anh nhớ lại, Từ Hi chính là tên mẹ ruột của anh!

Anh cười lạnh một tiếng, trời biết ai đặt cái thứ này ở đây, muốn anh tin sao? Anh lại lật thêm một trang, trên đó dày đặc chữ.

“Viên Tử, khi đọc được những dòng này, có lẽ ta đã chết rồi. Xin lỗi, ta không thể ở bên nhau. Ta cả đời này hận người Nhật, một nhà của ta, cả bạn bè ta, đều bị người Nhật tàn nhẫn hãm hại. Hiện tại, Từ Hi còn bị đám người Nhật đó nắm trong tay, ta nhất định phải đi cứu cô ấy. Cảm ơn, vì đã hết lòng chăm sóc Thanh Huệ, coi thằng bé như con ruột. Nhưng giờ, tình huống nguy cấp, ta chỉ có thể đem Thanh Huệ giao cho người, Chí Sơ và Chí Lâm ta đã có tính toán khác.

Thanh Huệ hiện tại mới chỉ là đứa trẻ 1 tháng tuổi, mong người chăm sóc nó cẩn thận.

Những thứ này, chờ nó lên thì đưa lại cho nó.

Nhưng mà, nhớ đừng để nó báo thù.

Thủ đoạn của người kia rất độc ác.

Ta hy vọng Thanh Huệ không xảy ra chuyện gì.

Cố Chí Sơ.

Vẫn còn mấy dòng nữa.

Có điều, Thanh Huệ đơ người, quyển sổ cũng rơi xuống đất.

Đã bao lâu rồi, vậy mà cha mẹ đẻ của mình là ai anh cũng không biết…

Anh rốt cuộc có nên tin tưởng cuốn sổ ghi chép này hay không, nhưng ngẫm lại Ngàn Diệp Quân Đằng độc ác như vậy, khiến cho lòng anh có chút tin tưởng.

Viên Tử luôn nghiêm khắc với anh, chủ yếu vẫn chỉ để che mắt Ngàn Diệp Quân Đằng.

Viên Tử tính tình kiêu ngạo, bà không chấp nhận bố thí của bất kì kẻ nào.

Bà là một thiên kim tiểu thư, làm việc gì cũng đều theo ý mình, nhưng người bà sợ nhất vẫn là Ngàn Diệp Quân Đằng.

Lúc năm tuổi, anh nghe trộm được thầy thuốc nói bà không có khả năng sinh sản. Bí mật đó là thật, nhưng lại bất hạnh bị Ngàn Diệp Quân Đằng nghe được. Khi đó ông ta chỉ là bán tin bán nghi, xong đối với Thanh Huệ vẫn tràn ngập chờ mong. Cho tới khi ông ta tự vào phòng Viên tử tìm thấy quyển nhật kí này.

Xác nhận thật lâu, đây là bút tích của Cố Chí Huy.

Viên Tử vì vậy bị ngược đãi. Khi đó Thanh Huệ đã xuất ngoại rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play