Tần Vấn Thiên thấy Vân Mộng Di rời đi, trong lòng không khỏi có chút rối loạn. Vân Mộng Di mỹ lệ như hoa sen trên núi tuyết, lại dùng thái độ đó để mê hoặc hắn, nếu nói Tần Vấn Thiên không động lòng là không thể, dù sao hắn cũng là một thanh niên huyết khí dồi dào, lại còn chưa từng thử qua chuyện nam nữ.

Tuy nhiên hắn có tâm tính kiên định hiếm thấy, có thể khắc chế chính mình, Vân Mộng Di này tựa như ngày càng bí ẩn, ngăn chặn tầm mắt của hắn.

Suy nghĩ chốc lát, Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, tiếp tục an tâm tu hành, hắn cần tận lực tăng cường thực lực trước khi cuộc giao tranh giành vị trí trên Thiên Mệnh bảng bắt đầu, có đủ năng lực đua tranh với các nhân vật yêu nghiệt của Đại Hạ.

Sáng sớm ngày hôm sau, không ít thế lực đến thành Khâm Châu nhận được thiệp mời của Trần gia, mời một số nhân vật trẻ tuổi trong bọn họ tới Trần phủ một lần.

Mà việc này dường như là do vị thiếu gia kiêu ngạo của Âu Dương thế gia gây nên. Nghe đồn Âu Dương Cuồng Sinh này to gan không ai bằng, lại tự mình đến trước đại nhật Trần gia khiêu chiến, muốn luận bàn tài nghệ với thanh niên đồng lứa của đại nhật Trần gia một phen.

Vì vậy Trần gia đã mời không ít thế lực tới, trong đó, ngoài Âu Dương thế gia còn có Thạch gia ở thành Khâm Châu, điện Đan Vương của thành Vọng Châu, gia tộc Hoa thị, Vương gia của thành Binh Châu, kiếm khách thành Yến Châu.

Việc này làm cho không ít người kinh ngạc, đơn giản là vì lần này những thế lực mà Trần gia mời tới đều là có thâm ý sâu sắc.

Chín châu thành của hoàng triều Đại Hạ có ba mươi sáu thế lực cấp độ bá chủ, nhưng chín thế lực cấp độ bá chủ mạnh nhất trong đó, cũng có tranh luận.

Chín thế lực lớn chia như sau: Thành Khâm Châu có Khâm Thiên các, Trần gia, Thạch gia; thành Vọng Châu có Đan Vương điện, Hoa gia; thành Binh Châu có Vương gia, thành Thương Châu có Âu Dương thế gia; thành Yêu Châu có Thiên Yêu tông, thành Yến Châu có kiếm khách Yến Châu; trong đó thành Khâm Châu có nhiều thế lực mạnh nhất, thành Vọng Châu thứ hai, lần này các thế lực được Trần gia mời tới đều có trong đó, chỉ có Khâm Thiên các và Thiên Yêu tông không được mời.

Địa vị của Khâm Thiên các đặc biệt, quy định rất nhiều bảng danh hiệu của hoàng triều Đại Hạ, trước kia người sáng lập Khâm Thiên các chính là thần tử chưởng quản Khâm Thiên giám của hoàng triều Đại Hạ cổ, có thể quan sát vận số của Đại Hạ. Có lời đồn rằng nếu như ban đầu phản loạn không có sự ủng hộ của hắn thì tuyệt đối không thể thành công, chính vì hắn có thể dự đoán được vận số, tất nhiên có thể đoán biết rất nhiều chuyện.

Vì vậy người đời sau đều cho rằng người sáng lập Khâm Thiên các là người quan trọng nhất trong số chín người phản nghịch.

Hơn nữa các thế lực được Trần gia mời tới lần này ngoài Âu Dương thế gia thì năm đại thế lực khác, bất ngờ đều là hậu nhân của chín người tạo phản lật đổ hoàng triều Đại Hạ cổ xưa kia.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, có thể gọi lần này là một cuộc đại tụ họp, chín đại công tộc của hoàng triều Đại Hạ cổ tụ họp.

Âu Dương thế gia đang trên đường tới Trần gia.

Tần Vấn Thiên và Âu Dương Cuồng Sinh đang hàn huyên vấn đề này, trong lòng cũng hơi nổi sóng, hắn từng chính mắt thấy thủ lĩnh của chín đại công tộc ra tay với Thiên Ngọc công chúa trong Thần Bi Giám Thiên. Không biết người đến trước mặt Thiên Ngọc công chúa là người khai sáng của thế lực nào.

- Chín gia tộc lớn của hoàng triều Đại Hạ cổ bây giờ còn bảy, bảy thế lực này chiếm vị trí lớn mạnh nhất trong chín gia tộc hiện nay, có bảy vị là cấp độ bá chủ, có thể thấy hoàng triều Đại Hạ cổ ngày trước cường thịnh đến mức nào.

Tần Vấn Thiên cảm thán một câu.

Hôm nay trong chín thế lực cấp độ bá chủ mạnh nhất, ngoài Âu Dương thế gia và Thiên Yêu tông thì bảy thế lực lớn còn lại đều thuộc về chín gia tộc lớn của hoàng triều Đại Hạ cổ xưa kia.

- Đương nhiên nếu không phải là hai thế lực lớn còn lại bị diệt thì cục diện Đại Hạ ngày nay e là vẫn là do chín đại gia tộc của hoàng triều Đại Hạ cổ thống trị.

Âu Dương Cuồng Sinh gật đầu nói:

- Nên biết rằng, mặc dù Âu Dương thế gia và Thiên Yêu tông thay thế vị trí, bước vào chín thế lực lớn mạnh nhất nhưng nếu đem xếp hạng, sợ rằng vẫn ở sau.

- Không chỉ có vậy, chín đại gia tộc của hoàng triều Đại Hạ cổ trước đây, mỗi một gia tộc đều có thế lực nắm giữ một châu thành trong số chín châu thành, cai quản một châu. Thế nhưng sau này xảy ra biến cố, gia tộc mạnh nhất trấn giữ thành Khâm Châu bị diệt vong, Khâm Thiên các, Trần gia, Thạch gia mới trở lại cố đô thành Khâm Châu, Hoa gia di chuyển đến khu vực trung tâm thành Vọng Châu. Theo thời gian biến đổi, các thế lực khác cũng dần dần nổi dậy khắp nơi, tạo thành Đại Hạ ngày nay.

Âu Dương Cuồng Sinh nhớ lại sự việc năm xưa, cũng có phần cảm thán:

- Hoàng triều Đại Hạ ngày nay đã không thể gọi là hoàng triều nữa rồi, quá phân tán, chư vương tranh bá, không có thế lực nào có thể thống nhất Đại Hạ.

- Ban đầu hoàng triều Đại Hạ cổ quá lớn mạnh, gia tộc luyện đan trở thành điện Đan Vương ngày nay, gia tộc luyện khí là Vương gia của thành Binh Châu ngày nay, Khâm Thiên giám trở thành Khâm Thiên các, các gia tộc chiến đấu trở thành Trần gia, Thạch gia, kiếm khách Yến Châu... Nếu không phải trong mấy ngàn năm nay bản thân các gia tộc này cũng đã suy nhược ít nhiều, bọn họ sẽ càng đáng sợ, vốn dĩ không có thế lực cấp độ bá chủ nào có cơ hội vùng lên.

- Lợi hại, nhưng mà tu sĩ Võ Mệnh chẳng phải càng lúc càng mạnh hay sao, tại sao thực lực của hoàng triều Đại Hạ lại suy yếu từng bước?

Phàm Nhạc đang nghiêm túc lắng nghe bên cạnh, lúc này không nhịn được xen vào hỏi.

Ta nghe nói có khả năng trong này có bóng dáng của thế lực bên ngoài hoàng triều Đại Hạ. Có thể là do hoàng triều Đại Hạ suy yếu, người này tài hoa hơn người, sau khi đạt đến cực hạn, tự biết là không có cách tiếp tục tiến lên ở hoàng triều Đại Hạ nên đã rời đi, nếu như thực lực tổng thể của hoàng triều Đại Hạ vẫn mạnh mẽ thì bọn họ cũng không cần rời đi.

Âu Dương Cuồng Sinh cũng không rõ vấn đề này, chỉ tùy tiện suy đoán, mấy người Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, dường như cảm thấy có phần hợp lý.

- Đây có phải cũng giống như Cửu Châu thành và nước Sở? Nếu như nước Sở cũng mạnh như Cửu Châu thành thì chúng ta cùng không cần rời nước Sở để tới thành Cửu Châu, nói như vậy, trời đất bên ngoài còn kinh khủng hơn cả hoàng triều Đại Hạ.

Sở Mãng giống như là đang lẩm bẩm một mình nhưng lại khiến Tần Vấn Thiên có chút suy nghĩ.

Tu hành võ đạo, cực hạn ở đâu, đại lục này rộng lớn đến chừng nào, cường giả tuyệt thế có thể giống như trong tin đồn hay không, hủy trời đất, hái trăng sao.

Trong lúc nói chuyện, mọi người đã đến bên ngoài Trần gia, nhất thời mọi người liên tục nhảy xuống, xem đó là cách bày tỏ lòng tôn trọng đối với Trần gia.

Chỉ thấy bên ngoài Trần phủ đã có người chào đón, dẫn họ vào trong.

- Nghĩ tới việc được gặp tiểu tình nhân, liền kích động hử?

Nhược Hoan thấy Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn quanh, không khỏi cười nhẹ, nàng đã biết tin tức về Mạc Khuynh Thành. Một lời nói đùa xưa kia của nàng không ngờ lại tác thành cho đôi trai tài gái sắc hôm nay. Hai người đều xuất chúng như vậy nhưng dường như cũng gặp phải trở ngại không nhỏ.

-Tỷ, tỷ đừng chê cười ta.

Tần Vấn Thiên khẽ nói, nhóm người đi tới nơi Trần phủ tiếp khách. Đây là một hòn đảo giữa hồ, xuôi theo hành lang đình đài, bước chậm rãi tới, có thế thấy trong hồ có mỹ nữ gảy đàn, âm luật tuyệt vời, đúng ra rất biết cách hưởng thụ.

Đảo giữa hồ rất lớn, ở giữa còn có đài diễn võ, ngược lại có một phong cách riêng.

Lúc này người đến không ít, thấy người của Âu Dương thế gia đến, lập tức có một người trung niên bước chậm rãi đến, cười vang nói:

- Âu Dương thế gia đích thân tới, thật là vinh hạnh.

- Trần huynh khách sáo rồi.

Người đứng đầu Âu Dương thế gia chính là nhị thúc của Âu Dương Cuồng Sinh Âu Dương Long, hắn chắp tay với người trung niên, mặt mỉm cười.

- Hôm nay có rất nhiều tân khách, có chỗ nào đón tiếp không được chu toàn, xin Âu Dương huynh đừng trách, bên kia có chỗ ngồi, mời ngồi.

Người Trần gia chỉ một phương hướng, Âu Dương Long khẽ gật đầu, tiếp tục cười nói:

- Trần huynh tự nhiên.

Dứt lời liền thấy người Trần gia mỉm cười rời đi, đám người Âu Dương Long tìm chỗ ngồi xuống, không ít ánh mắt liếc sang bên này, chỉ thấy người của các thế lực khác đều có người Trần gia tự mình tiếp đãi, duy chỉ có Âu Dương thế gia là ngoại lệ.

Tình cảnh như vậy đương nhiên người của Âu Dương thế gia đã phát hiện, thần sắc hiện lên vẻ không vui, Trần gia giống như cố ý làm vậy để ra oai phủ đầu với bọn họ.

Mặc dù ngôn từ khách sáo nhưng lúc này đã không tôn trọng bọn họ.

Tần Vấn Thiên chỉ thấy một ánh mắt sắc lạnh hướng vào mình, ánh mắt chuyển qua, ánh mắt hắn nhìn về hướng đó, chỉ thấy ở đó, ánh mắt Vương Tiêu như lưỡi dao sắc bén, bên cạnh hắn là Kiều Hiên của điện Huyền Nữ đi cùng hắn tới để mở mang kiến thức về các thế lực còn lại của hoàng triều Đại Hạ cổ.

Hôm nay bảy thế lực lớn của hoàng triều cổ, ngoại trừ thành Khâm Châu, sáu thế lực khác đều có mặt.

- Quả nhiên người của thành Binh Châu có khí thế hơn người.

Tần Vấn Thiên nhìn qua đoàn người Vương Tiêu, thầm nói một câu.

Sau đó hắn lại rời mắt, thấy một nhóm người mặc toàn đồ trắng, lưng đeo cổ kiếm, chắc là kiếm khách Yến Châu, lấy kiếm làm tên.

Mặt khác người của Hoa gia, người của điện Đan Vương đều đã đến.

Ngay lập tức ánh mắt của hắn chuyển đến Lạc Hà, lúc này Lạc Hà đang nói chuyện với người đứng đầu Hoa gia.

Gia tộc Hoa Thức vẫn muốn thân cận với điện Đan Vương, vì vậy, cũng có ý muốn kết thông gia.

Giống như Lạc Hà phát hiện, ánh mắt nàng chuyển qua, bỗng nhiên rơi vào người Tần Vấn Thiên, ánh mắt đột nhiên sắc bén, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một áp lực khổng lồ phủ xuống, Lạc Hà nhìn hắn, vẻ mặt mang theo vài phần ý lạnh.

Chính là bởi vì kẻ này, đệ tử Mạc Khuynh Thành của nàng vẫn luôn nhớ mong, không cách nào quên được, thậm chí dù nàng là địa vị sư tôn cũng không có sức nặng bằng Tần Vấn Thiên.

- Tần Vấn Thiên.

Cách Lạc Hà không xa là Trảm Trần, chỉ thấy trong mắt hắn lộ ra một luồng ánh sáng màu vàng, rực rỡ sắc bén, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, không hề che giấu sát ý.

Người của Hoa gia nhất thời cũng chuyển hướng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, là người này đã giết Hoa Tiêu Vân sao?

Ánh mắt bọn họ nhìn Tần Vấn Thiên rất lạnh lùng, tựa hồ như muốn biến Tần Vấn Thiên trở thành người chết.

Hoa Tiêu Vân chết, Hoa thị không hề để bụng vì Hoa Tiêu Vân là kẻ quần là áo lượt, thường xuyên gây sự bên ngoài, cái chết của hắn, ngoại trừ người chí thân với hắn ra thì chẳng có tộc nhân nào thương hại cho hắn cả.

Tuy bọn họ không để bụng việc Hoa Tiêu Vân chết nhưng Tần Vấn Thiên giết Hoa Tiêu Vân chắc chắn đã làm cho toàn tộc Hoa thị hổ thẹn.

Đương nhiên bọn họ sẽ tiếp tục không để ý vì sẽ có người khiến Tần Vấn Thiên phải chết.

Từ trước đến nay Hoa Thái Hư rất cưng chiều Hoa Tiêu Vân, hắn tuyệt đối sẽ không để Tần Vấn Thiên sống quá lâu.

Có hắn thì Tần Vấn Thiên phải chết.

Ngoại trừ Trảm Trần, trong đám người Trần gia, ánh mắt Trần Nhiên cũng nhìn về phía Tần Vấn Thiên vô cùng lạnh lẽo, nhưng hắn vẫn không dám biểu lộ gì, dù sao hắn cũng thua bởi Tần Vấn Thiên. Việc này, hắn không có mặt mũi nào nói ra trước mặt mọi người, hắn không có mặt mũi suy nghĩ đến việc trả thù Tần Vấn Thiên vì đó là chiến bại.

Chiến bại nhục nhã sao có thể nói ra trước mặt mọi người?

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên vẫn như thường, không thay đổi chút nào, chỉ với việc làm của Hoa Tiêu Vân đối với Mạc Khuynh Thành, nếu có cơ hội hắn sẽ tiếp tục giết hắn thêm một lần không hề do dự, việc này chẳng ảnh hưởng gì đến tâm trạng của hắn.

Trảm Trần này thủ đoạn độc ác, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, giết cả người yêu thương hắn nhất, còn muốn giết mình, sao Tần Vấn Thiên hắn lại không muốn giết Trảm Trần.

Trên hành lang, lại có một nhóm người chậm rãi bước đến, chính là thế lực cuối cùng, Thạch gia.

Người Thạch gia có đôi mắt mang vẻ yêu dị, tóc dài đen như mực, đen vô cùng, rối tung tùy ý, lộ ra vẻ lạnh lùng dữ dội.

- Nghe đồn người Thạch gia sở hữu huyết mạch Thái Cổ Cự Thú, là chiến sĩ trời sinh, bọn họ từng đi theo hoàng triều Đại Hạ cổ loạn chiến thiên hạ, thống nhất Đại Hạ.

Âu Dương Cuồng Sinh nhỏ giọng nói. Lời này làm cho Tần Vấn Thiên vô cùng kinh ngạc, trong cơ thể người Thạch gia có huyết mạch Cổ Yêu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play