Tô Tín dẫn theo đám người đi tới, bên phải hắn là Đường Hiển, bên trái là Cơ Huyền Viễn mặc mãng bào màu vàng óng ánh.
Nhìn thấy triều đình xuất động lực lượng mạnh như thế, phần đông võ giả nơi này hít sâu một hơi.
Có người bi quan nói:
- Một trong tứ đại thần bộ ‘ Huyết Kiếm Thần Chỉ ’ Tô Tín đến, đại nội tổng quản Đường Hiển cũng tới, vị cường giả Dương Thần Cảnh mặc mãng bào chính là cao thủ ẩn nấp trong bóng tối của Đại Chu, nhiều cường giả như vậy, chúng ta còn có thể đoạt được Phượng huyết sao?
Cơ Huyền Viễn cười nói với lão tổ Độc Cô thị:
- Độc Cô Thành, đã lâu không gặp, tại sao vì thứ hư vô mờ mịt, Độc Cô thị các ngươi lại xuất động toàn thể, thật thiếu kiên nhẫn ah.
Lão tổ Độc Cô thị thản nhiên nói:
- Chẳng phải triều đình cũng phái ngươi tới sao?
Cơ Huyền Viễn cười cười nói:
- Ngươi nói sai rồi, lần này cũng không phải bệ hạ phái ta tới, mà là ta chủ động xin đi giết giặc.
- Vài chục năm không động thủ với người nào, thân thể đã sắp rỉ sét, cũng nên nhân cơ hội này giãn gân cốt một chút.
Sau khi hai người nói xong liền nhìn sang lão tổ Tô gia, ý tứ rất rõ ràng, hôm nay ngươi nhường đường cũng phải nhường, không nhường cũng phải nhường.
Dị bảo xuất thế, tất cả mọi người đều nguyện nhất định phải có, một lão tổ Tô gia không thể ngăn cản bọn họ.
- Thả bọn họ đi vào.
Lão tổ Tô gia hít sâu một hơi, trực tiếp bảo Tô Minh Viễn bỏ mặc mọi người.
Hiện tại hắn không thỏa hiệp cũng không được, nếu hắn dám ngăn cản, đừng nhìn Độc Cô Thành cùng Cơ Huyền Viễn đang trừng mắt với nhau, nhưng trước mặt dị bảo, bọn họ sẽ liên thủ.
Hiện tại dị bảo còn chưa xuất thế, thậm chí đồn đãi cái gọi là Phượng huyết làm dư luận xôn xao là thật là giả thì không ai nói chính xác, thời điểm Phượng huyết còn chưa xuất thế đã đánh đầu rơi máu chảy, hiển nhiên lão tổ Tô gia không muốn nhìn thấy.
Đã thả người triều đình và Độc Cô thị tiến vào, tự nhiên không cần phải ngăn cản phần đông võ giả tiểu tông môn và một ít võ giả tán tu, bọn họ cũng trực tiếp bị dẫn dụ vào bên trong Ngô Đồng Sơn.
Dù sao càng nhiều người càng dễ dàng tìm được dị bảo, đến lúc đó bọn họ bắt đầu tranh đoạt, những tiểu nhân vật này cao lắm chỉ tham gia cho có khí thế.
Tô Tín bình thản đi theo sau lưng đám người Cơ Huyền Viễn, một đám khí tức Phượng huyết cuối cùng bị giấu trong bảo thạch, Tô Tín cũng biết nó chôn dấu ở địa phương nào.
Kỳ thật Tô Tín muốn chờ người Thiếu Lâm tự đến lại dẫn động khí tức Phượng huyết, hiện tại xem ra đã không kịp.
Nhiều người cùng tiến vào trong Ngô Đồng Sơn tìm kiếm, Tô Tín chôn viên bảo thạch chứa khí tức Phượng huyết không quá sâu, cho nên dễ dàng bị phát hiện ra.
Bảo thạch phong ấn khí tức Phượng huyết chỉ là viên bảo thạch bình thường mà thôi, nếu như bị người ta cầm trong tay quan sát kỹ sẽ phát hiện mánh khóe.
Cho nên Tô Tín quyết định tiên hạ thủ vi cường, nếu Thiếu Lâm tự không đến, vậy hắn cũng chờ giải quyết ân oán với Thiếu Lâm tự sau.
Kỳ thật Tô Tín cũng không muốn tiết lộ tin tức cụ thể cho Thiếu Lâm tự, dù sao Tô Tín bố trí âm mưu là nhắm vào Tô gia, nếu như dẫn quá nhiều thế lực tới sẽ vượt qua Tô Tín khống chế, cho nên Tô Tín mới tốc chiến tốc thắng.
Hà Nam đạo cách Ngô Đồng Sơn rất gần, khó tránh khỏi sẽ có võ giả nơi đó nhận được tin tức.
Cho nên Tô Tín dứt khoát hoặc không làm, đã làm thì cho xong, trực tiếp truyền tin tức khắp Hà Nam đạo, liên lụy Thiếu Lâm tự vào, thuận tiện có thể suy yếu thực lực Thiếu Lâm tự xem như thu hồi chút tiền lãi.
Mắt thấy mọi người cách nơi chôn dấu khí tức Phượng huyết càng ngày càng gần, trên người Tô Tín phát ra sóng tinh thần yếu ớt, khí tức này yếu tới cực điểm nhưng lại dẫn động cấm chế trên bảo thạch, chừng một phần năm đoàn khí tức Phượng huyết bộc phát ra ngoài.
Cho dù chỉ là một phần năm khí tức bộc phát cũng làm tràng hiện Hỏa Phượng xuất hiện trên Ngô Đồng Sơn, nó xinh đẹp tới cực điểm.
Mọi người sững sờ, sau đó kịp phản ứng và điên cuồng lao tới địa điểm xuất hiện dị tượng, nhanh hơn tất cả mọi người nơi đây chính là lão tổ Tô gia.
Thân thể lão tổ Tô gia giống như Côn Bằng bay lượn cửu thiên, vỗ cánh đã vượt qua mấy ngàn dặm, chỉ trong nháy mắt đã tới vị trí sinh ra khí tức Phượng huyết.
Hắn nhanh còn có người nhanh hơn.
Trong nháy mắt lão tổ Tô gia lao ra, lão tổ Độc Cô thị Độc Cô Thành cũng ra tay.
Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường đao đỏ rực, đao thế bá đạo, một đao chém xuống như thiêu đốt nửa bầu trời, đao mang cực nóng chém vào lão tổ Tô gia.
Đây là Phần Thành Đao Pháp bí truyền của Độc Cô thị, một đao chém ra có uy thế liệt hỏa đốt thành, thậm chí Độc Cô Thành lúc trước có danh hiệu ‘ Xích Hỏa Thiên Đao ’.
Đao mang tới người, hai tay lão tổ Tô gia kết ấn, quyền ấn tỏa sáng, ánh sáng vô thượng trực tiếp đánh nát đao mang.
Thời điểm hai người giao thủ với nhau, Cơ Huyền Viễn lại nhân cơ hội động thủ.
Tô Tín ở bên cạnh hắn, trong cảm giác của Tô Tín, Cơ Huyền Viễn như hóa thân thành đại Long, thân thể tỏa ra khí tức cực kỳ cường đại.
Hắn thân hóa Thương Long, nhảy tới vị trí tỏa ra khí tức Phượng huyết, chân khí chấn động và chấn viên bảo thạch đỏ thẫm bay ra khỏi mặt đất, mọi người mơ hồ còn nhìn thấy một tia hư ảnh Phượng Hoàng lưu động trong bảo thạch.
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, nghe đồn là thật!
Thứ này nhất định là Phượng huyết không thể nghi ngờnhìn nó như một viên bảo thạch màu đỏ nhưng nhất định là Phượng huyết trải qua ngàn vạn năm diễn biến mà hóa thành bảo thạch.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT