Lần này Cơ Hạo Điển phái cường giả phong vương Dương Thần Cảnh ra ngoài, có thể thấy Cơ Hạo Điển coi trọng chuyện này cỡ nào.

Vị Thường Sơn Vương Cơ Huyền Viễn chỉ gật đầu với Tô Tín, nói:

- Tô đại nhân, phiền toái ngươi nói tất cả tin tức cho ta biết.

Tô Tín gật đầu nói:

- Vương gia không cần khách khí, bệ hạ bảo ta phối hợp với Vương gia, tại hạ tự nhiên sẽ toàn lực phối hợp.

Nói xong, Tô Tín cũng nói kỹ càng tình huống Bắc Nguyên đạo sau khi dị tượng tại Ngô Đồng Sơn xuất hiện, giảng giải cho Cơ Huyền Viễn nghe một lần.

- Độc Cô thị động thủ khi nào?

Cơ Huyền Viễn hỏi.

- Hiện tại Độc Cô thị đã nhận được tin tức và xuất động, ta đoán ngày mai bọn họ sẽ tới Ngô Đồng Sơn.

Khóe miệng Cơ Huyền Viễn lộ ra nụ cười thản nhiên, nói:

- Lão gia hỏa Độc Cô Thành chưa từng ra tay trong vài chục năm qua, không biết tu luyện Phần Thành Đao Pháp như thế nào, lão gia hỏa kia trước sau vẫn ưa thích giấu dốt, không biết đối mặt với Phượng huyết, hắn còn có tâm tư giấu dốt hay không.

Nghe khẩu khí của Cơ Huyền Viễn, hiển nhiên vị Thường Sơn Vương này trước kia đã giao thủ với lão tổ Độc Cô thị Độc Cô Thành.

Nghĩ lại cũng bình thường, Đại Chu dừng chân Bắc Nguyên đạo, khẳng định phải xung đột với Độc Cô thị chiếm lĩnh Bắc Nguyên đạo hơn một ngàn năm, song phương giao thủ cũng là chuyện bình thường.

Đợi đến lúc Đường Hiển và Cơ Huyền Viễn rời đi, Hoàng Bỉnh Thành đi lên và thấp giọng nói:

- Lão đại, chúng ta chơi có quá lớn hay không?

Hắn đoán Tô Tín sẽ chơi lớn nhưng lại không nghĩ Tô Tín chơi lớn như vậy.

Làm ra một dị tượng và tung ra các lời đồn như đúng như sai, trực tiếp hấp dẫn mấy thế lực đỉnh cấp trên giang hồ tiến đến.

Hiện tại tất cả thế lực lớn đều kinh động cường giả Dương Thần Cảnh, nếu bọn họ biết rõ tất cả đều là do Tô Tín đạo diễn, Hoàng Bỉnh Thành không dám nghĩ kết cục sau đó.

Tô Tín lắc đầu:

- Lớn? Không lớn chút nào, tối thiểu những tồn tại Chân Vũ Cảnh vẫn bảo trì bình thản.

- Đúng rồi, ngươi xử lý sạch sẽ những kẻ tham gia chuyện này hay chưa?

Hoàng Bỉnh Thành gật đầu nói:

- Yên tâm đi, lão đại, đã thanh lý sạch sẽ tất cả mọi người, phàm là người tham dự vào chuyện này không có một người sống sót.

Tô Tín gật gật đầu, Hoàng Bỉnh Thành làm việc hắn cũng yên tâm, vấn đề này liên lụy quá lớn, phàm là người tham dự phải bị thanh lý sạch sẽ mới được.

Nếu không về sau người có tâm nghe ngóng rất dễ dàng lần theo những lời đồn kia, hơn nữa cũng tra ra ngọn nguồn là Tô Tín.

Về phần những người bị thanh lý kia, Tô Tín cũng chỉ có thể nói một tiếng thật có lỗi.

Sáng sớm hôm sau, người Tô gia ngăn bên ngoài sơn môn Ngô Đồng Sơn, thậm chí Tô Minh Viễn cũng tự mình tọa trấn, nhưng vẫn không chịu nổi ngàn vạn võ giả ngấp nghé.

Những võ giả này có cường giả Dung Thần Cảnh, kẻ yếu thậm chí chỉ có cảnh giới Hậu Thiên, nhưng tất cả đều tụ tập tại nơi này, hai mắt đỏ thẫm nhìn vào Ngô Đồng Sơn.

Đối với bọn họ, cho dù là Dung Thần Cảnh hay Hậu Thiên cũng tốt, dù sao phục dụng Phượng huyết đều có thể bước chân vào Chân Vũ Cảnh, cho dù tỷ lệ này nhỏ cũng phải nếm thử.

Tô Minh Viễn lau mồ hôi lạnh trên đầu, hắn đã cảm giác không thể khống chế nổi tràng diện.

Cả Ngô Đồng Sơn lớn như vậy, cho dù Tô gia bọn họ xuất động tất cả mọi người cũng không thể tìm hết trong mấy ngày.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này đã có không ít võ giả âm thầm dùng các loại thủ đoạn lẻn vào Ngô Đồng Sơn, Tô gia bọn họ vừa phòng bị những người này, vừa phải tìm kiếm nhưng qua vài ngày vẫn không có thu hoạch được gì.

Hơn nữa Tô Minh Viễn đã cảm giác mình sắp không áp chế nổi những người này, gần như phân nửa thế lực Bắc Nguyên đạo đều tụ tập nơi đây, trong đó còn có rất nhiều võ giả tán tu, uy thế còn lớn hơn cả lần trước.

- Người có đức sẽ đạt được bảo vật, dị bảo sinh ra trong Ngô Đồng Sơn nhưng không có nghĩa nó là của Tô gia các ngươi.

Độc Cô Diêm mang theo một đám cường giả Độc Cô thị chạy đến lão tổ, Độc Cô thị Độc Cô Thành phóng thích uy áp Dương Thần Cảnh, lúc này kinh động lão tổ Tô gia đi ra.

Sắc mặt lão tổ Tô gia âm trầm nói:

- Ngô Đồng Sơn chính là địa bàn của Tô gia, các ngươi muốn cường đoạt thì nói rõ, nói cái gì người có đức đạt được, quả thực buồn cười!

Vào lúc này có một giọng nói vang lên:

- Địa bàn Tô gia? Tô tiền bối, ngươi nói sai rồi, trong thiên hạ đều là vương thổ, Ngô Đồng Sơn chính là địa bàn của triều đình, lúc nào thành địa bàn của Tô gia ngươi?

- Huống chi Tô gia các ngươi còn không biết lai lịch Ngô Đồng Sơn hay sao? Các ngươi còn dám dõng dạc nói Ngô Đồng Sơn là địa bàn của Tô gia các ngươi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play