Mạc Trầm Đào cười lạnh nói: “Tiến vào Thương Lan cốc chúng ta thì nó là dị thú Thương Lan cốc, kẻ dám đi săn, giết cũng đã giết, nếu ngươi muốn báo thù, Mạc mỗ chờ ngươi lên phong vân lôi.”
Thương Lan cốc Mạc gia thân là thế lực võ lâm số một số hai trong Tương Nam cho nên sẽ không quan tâm tính mạng của một tên võ giả Tiên Thiên, huống hồ bọn họ xem ra Công Dương Liễu chỉ là con kiến.
Hiện tại cho dù Hồng Liệt Đào muốn báo thù Mạc gia, Mạc Trầm Đào cũng không đặt vào trong mắt.
“Niếp Phương! Ván này ta lên, hôm nay lão tử muốn báo thù cho huynh đệ của mình.”
Hồng Liệt Đào nói chuyện mang theo hận ý
Niếp Phương nhìn thấy hắn như vậy liền nhường vị trí.
“Tiểu thư, trạng thái Hồng Liệt Đào có chút không thích hợp ah, vạn nhất xảy ra vấn đề thì làm sao bây giờ?”
Lương bá lo lắng nói ra.
Nhìn thấy bộ dạng Hồng Liệt Đào như vậy, rất có thể sẽ biến tỷ thí thành đấu sinh tử.
Yến Khuynh Tuyết trầm giọng nói: “Hồng đại ca đã lựa chọn giúp ta, hắn là người của ta, xảy ra chuyện gì thì chúng ta cùng chịu trách nhiệm.”
Tô Tín ở bên cạnh gật đầu, với tư cách người lãnh đạo, kiêng kỵ nhất chính là ném thủ hạ ra gánh tội thay, không chỉ có làm lạnh giá nội tâm người khác, càng làm người khác xem nhẹ.
Mặc dù Yến Khuynh Tuyết có chút xúc động nhưng lại làm rất tốt.
Nhìn thấy bộ dạng bọn họ lo lắng như thế, Tô Tín lập tức an ủi.
“Không cần lo lắng, cho dù muốn đánh sinh tử cũng không được, chúng ta không sao cả nhưng bọn chúng sẽ ngăn cản.
Trên lôi đài hiện tại, Mạc Trầm Đào nhìn thấy vẻ mặt đầy sát cơ của Hồng Liệt Đào nên không quá khinh địch, trong lòng hắn vẫn có phần khinh thường.
Đây không phải tự phụ, đó là thái độ của đệ tử đại phái khi đối mặt với tán tu.
Xuất thân đại phái, bản thân mình từ nhỏ có danh sư dạy bảo, không thiếu tài nguyên tu luyện và công pháp, nếu như vậy mà không thắng được võ giả tán tu chẳng phải hắn quá phế vật?
Nhưng đáng tiếc hắn tính toán sai một điểm, chém giết sinh tử không phải dựa vào gia thế và bối cảnh là thắng được người ta.
Hồng Liệt Đào xuất đao, hận ý ngập trời hóa thành đao mang chém về phía trước, đao mang rét lạnh thấu xương dọa Mạc Trầm Đào biến sắc.
“Đao ý! Ngươi vậy mà lĩnh ngộ ra đao ý!”
Hắn cũng dùng đao, đương nhiên có thể cảm giác được Hồng Liệt Đào dùng đao ý, cùng là Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, Hồng Liệt Đào là võ giả tán tu lại có thể lĩnh ngộ đao ý.
Đối mặt với võ giả lĩnh ngộ đao ý, Mạc Trầm Đào không dám khinh thường, liễu miêu đao trong tay chém tới, chân khí trong cơ thể chấn động, chân khí băng lam hóa thành hồng thủy ngập trời và biến thành dòng lữ càn quét Hồng Liệt Đào.
Những người từng quen biết Mạc Trầm Đào liền ngạc nhiên, Mạc Trầm Đào vừa mới lên đài đã sử dụng át chủ bài của bản thân.
Thương Lan cốc Mạc gia có công pháp Hãn Hải Nộ Đào Quyết vô cùng nổi danh, thời điểm ra tay rầm rộ, đại khí và hạo nhiên.
Hãn Hải Nộ Đào Quyết có một chiêu ‘ Nộ Lãng Kinh Đào’, chân khí toàn thân bộc phát trong nháy mắt, thế công không khác gì dòng lũ nghiền áp tất cả.
Sau khi sử dụng xong sẽ tiêu hao chân khí rất lớn nhưng sức bật kinh người.
Đệ tử Mạc gia đề xem chiêu này là đòn sát thủ, nhưng không nghĩ tới hôm nay vừa đối mặt Hồng Liệt Đào liền sử dụng chiêu này, có thể nghĩ hắn gặp áp lực lớn cỡ nào.
Nhưng đáng tiếc đao ý của Hồng Liệt Đào sắc bén chém đứt dòng lũ đang ập tới, trong nháy mắt đã tới trước mặt Mạc Trầm Đào, đao mang khủng bố chém xuống.
Mạc Trầm Đào kinh hãi dùng đao ngăn cản nhưng đáng tiếc cho dù kinh nghiệm chiến đấu hay lý giải đao pháp của hắn đều kém xa Hồng Liệt Đào, cho dù Hồng Liệt Đào chỉ sử dụng đao pháp cơ sở cũng áp chế hắn không ngẩng âầu nổi.
Mạc Trầm Đào sử dụng đại lượng nội lực thi triển Nộ Lãng Kinh Đào cho nên hắn không có lực hoàn thủ khi Hồng Liệt Đào tấn công, sau mười mấy chiêu, liễu miêu đao trong tay hắn bị Hồng Liệt Đào chém bay.
Không do dự nửa phần, Hồng Liệt Đào lập tức chém một đao vào cổ Mạc Trầm Đào!
Hai tên võ giả Tiên Thiên đi theo bên cạnh Yến Thư Hằng nói thầm một tiếng không tốt, một người trong đó vội vàng ném binh khí trong tay đánh lên trường đao của Hồng Liệt Đào, làm cho đao của Hồng Liệt Đào thay đổi phương hướng, lúc này mới cứu Mạc Trầm Đào không bị Hồng Liệt Đào đánh chết.
Ngay cả như vậy một đao của Hồng Liệt Đào cũng chém ra vết thương lớn trên ngực Mạc Trầm Đào, Mạc Trầm Đào kêu lên đau đớn và bay ngược về phía sau.
Hồng Liệt Đào không muốn buông tha, còn muốn đi lên bồi thêm một đao nhưng hành động này chọc giận hai người khác.
Tuy bọn họ không phải người Thương Lan cốc Mạc gia nhưng cũng giống như Mạc Trầm Đào thuộc về dưới trướng Yến Thư Hằng, dám đuổi tận giết tuyệt trước mặt chúng ta, khi dễ chúng ta là không khí sao?
“Lớn mật!”
“Muốn chết!”
Hai người tức quát một tiếng, lúc này cùng xông lên phong vân lôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT