Doãn Ninh không muốn dây dưa quá lâu, cảm thấy rất phiền phức:"Hai người ở đây muốn làm gì thì làm. Tôi chỉ mới đến làm việc, còn rất nhiều việc phải làm quen."
Thẩm Đan Nghi cố tỏ vẻ nhường nhịn:"Tốt nhất cô nên biết điều, đừng có bén mãng với anh ấy"
Khánh Dạ Tước cũng chỉ đơn giản muốn cùng bảo bối làm việc chung, có thời gian gần nhau, ai ngờ lại gặp loại tình huống này. Anh xoay người nhẹ, hai tay đặt lên vai Doãn Ninh:"Em lo việc của mình đi!"
Cô nhướng mắt lên nhìn anh, cố ý gạt tay anh ra khỏi người mình:"Lo cho bạn gái của anh đi"
Sau khi cô rời đi, Thẩm Đan Nghi lấy hết sự yếu đuối của mình, ý muốn làm xiêu lòng người đàn ông trước mặt:"Tước, sao khi nãy anh không bênh em"
Anh quay sang nhìn cô với ánh mắt tương tự trước kia, giọng nói quyến rũ:"Tối mai, nhà hàng Trường Tín, lúc 10h tối"
Thẩm Đan Nghi vui mừng, gương mặt xinh đẹp hoa ghen thua thắm tươi như được tiền:"Em nhớ rồi!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT