Editor: Kaori Kawa

Beta: Mai Kari

Sáng sớm, Giải Ý đúng giờ xuất hiện tại một tửu lâu món Quảng Đông nổi tiếng, điểm tâm sáng ở đây rất nổi danh. Hắn theo nhân viên phục vụ đi tới bên cửa sổ, ngồi được một lúc, Viên Hân liền xuất hiện.

Vị nữ doanh nhân bất động sản này vẫn lẻ loi một mình, Giải Ý thì có ba người bảo vệ đi theo, bọn họ ngồi riêng ở bàn gần đó, không tham gia vào cuộc trò chuyện.

Nụ cười của Viên Hân rất tươi, nhiệt tình giới thiệu cho hắn những món ăn nổi tiếng ở đây. Giải Ý gọi một chén cháo thịt bằm, trứng muối cùng một đĩa rau, những món còn lại thì để Viên Hân gọi.

Viên Hân quan tâm nói: “Ngươi ăn ít như vậy à? Như vậy sao được?”

Giải Ý ôn hòa mà cười, “Không có việc gì, có dinh dưỡng là được rồi, ta đối với ăn uống không có hứng thú gì lớn.”

“Trách không được vóc người của ngươi tiêu chuẩn như thế.” Viên Hân nửa giỡn nữa thật nói, “Thật khiến phụ nữ ước ao a.”

Giải Ý ha ha cười, “Ta không chủ trương giảm béo, đương nhiên cũng không chủ trương rượu chè ăn uống quá độ, trên đời nhân sinh không dễ dàng, hẳn là quý trọng, không nên đối đãi tệ bản thân.”

“Ta đồng ý.” Viên Hân lập tức gật đầu.

Giải Ý ăn hai muỗng cháo, liền cầm ly trà lên mà thong dong uống, sau đó nói chính sự, “Viên tổng, ngày hôm qua ta đã xem qua tư liệu, hạng mục chúng ta hợp tác cùng nhau xác thật rất tốt, nhưng muốn có được mảnh đất đó thì lại rất khó. Có nhiều tập đoàn bất động sản lớn đều tỏ ý muốn đến đây cạnh tranh giành lấy mảnh đất đó với chúng ta, như Bảo Lợi, Vạn Khoa, Vĩnh Cơ, Trung Thành … thực lực của bọn họ ai cũng mạnh hơn chúng ta. Chúng ta có thể trước đến hội đấu giá xem xét tình hình, nhưng cơ hội có được mảnh đất đó quả thật không lớn.”

“Điều này ta biết.” Viên Hân dường như đã định liệu trước, “Kỳ thực cũng có thể làm chuyện gì đó, chúng ta có thể âm thầm hành động một chút, không cần đấu giá đất đai thông thường, mà là gọi thầu có điều kiện, nói như vậy, những công ty này không đủ thời gian chuẩn bị, thế chúng ta mới có thể thắng được.”

Giải Ý cười cười, “Có thể thử xem, bất quá phỏng chừng phần thắng vẫn không lớn. Dựa theo lệ cũ, khoảnh đất lớn mà gọi thầu, thế nào cũng phải thông cáo sớm một tháng. Ngươi cho ta thời gian một tháng, mặc kệ có bao nhiêu yêu cầu, ta đều có thể tìm ra phương án thiết kế cả. Hạng mục gọi thầu thiết kế là quan trọng nhất, những tập đoàn này đều có công ty thiết kế hợp tác lâu dài, hơn nữa cũng đều là đại tập đoàn nổi danh quốc tế, chúng ta không so được đâu.”

Lúc này Viên Hân mới nhớ tới hắn cũng là tinh anh ngành thiết kế, không khỏi khẽ nhíu mày, “Nếu theo như lời ngươi nói, lẽ nào chúng ta chỉ có thể buông tha? Trước đây, ta cùng Trần tổng làm nhiều công tác chuẩn bị như vậy tất cả đều là uổng phí hay sao?”

“Cũng không thể nói như thế, nếu làm nhiều việc đệm lưng như thế, nhân tình cho người ta vẫn còn, có thể phát huy tác dụng ở những chuyện khác.” Giải Ý trấn an Viên Hân, “Chúng ta có thể cân nhắc một chút các hạng mục khác, những người nợ ân tình của chúng ta nhất định sẽ hỗ trợ. Chúng ta không cần đặt hết tinh lực vào mảnh đất kia, thế không có ý nghĩa đâu.”

Viên Hân vẫn không cam lòng, “Tục ngữ nói: ‘Cường long trấn không được rắn độc’, những tập đoàn này dù lợi hại cũng kém nhân mạch Trần thị kinh doanh ở đây đã mấy chục năm, vì sao không sử dụng?”

Giải Ý thở dài, “Chúng ta là xí nghiệp bản địa, mặc dù nhân mạch có ưu thế nhưng ngươi cũng cần cân nhắc áp lực chiến tích phía chính phủ, nếu như là xí nghiệp ngoại lai ở chỗ này đầu nhập, đó có thể coi là công trạng chính phủ chiêu dụ thương nhân vùng khác, ở phương diện này coi như chúng ta đã ở thế bất lợi rồi.”

Viên Hân trầm tư, một lát mới gật đầu, “Vậy được rồi, việc này chúng ta chịu thiệt vậy.”

“Thật ra chuyện đó cũng chẳng có gì cùng lắm.” Giải Ý rộng rãi cười, “Việc buôn bán của ta trước đây, bàn mười hạng mục có một cái thành đã là thắng lợi rồi, bất động sản các ngươi làm so với ta lúc đó còn khá hơn, ngăn trở nho nhỏ này chẳng đáng kể gì đâu.”

“Nói cũng phải.” Trong lòng Viên Hân có chút uể oải, cố ra vẻ vui vẻ, “Giải tổng, kỳ thực ngươi có thể ở chỗ này thành lập một công ty nội thất hoặc văn phòng thiết kế, vậy hạng mục công ty chúng ta đều có thể giao cho ngươi làm.”

Giải Ý khẽ lắc đầu, “Làm thiết kế công trình chịu nhiều hạng chế, phải cân nhắc chủ đề hạng mục, kết cấu kiến trúc, nhu cầu thị trường, xu thế lưu hành, sở thích khách hàng, quá mệt mỏi. Đơn thuần làm thiết kế mà nói, phí thiết kế đã gần 5% tổng giá trị phí tổn, tổng giá trị phí tổn thiết kế nội thất có thể lớn tới chừng nào chứ, ngươi dù đem toàn bộ hạng mục tu sửa lại rồi bán, cũng không qua mấy ngàn vạn, ta cũng chỉ có thể lấy được một, hai trăm vạn thiết kế phí, trong khi một bức tranh ta vẽ lớn một chút đã có thể bán được giá đó, lại không bị hạn chế điều gì, ta muốn vẽ thế nào thì vẽ, thích vẽ cái gì thì vẽ. Làm thiết kế sư thì ta là bên B, vĩnh viễn thấp hơn bên A, mà trong khi làm nghệ thuật gia, không cần xem sắc mặt bất luận kẻ nào, dễ dàng tự tại hơn nhiều.”

“Ngươi nói đúng.” Viên Hân liên tục gật đầu, sang sảng cười nói, “Tranh của ngươi gần đây tăng giá rất nhiều, nhất là càng lúc ngươi càng vẽ ít, khiến giá trị của tranh cũng tăng rất cao.”

Giải Ý rất hào hiệp, “Ta không phải vì tiền mà vẽ, dù là tác phẩm tăng giá cũng không có khả năng tự mình sản sinh ra linh cảm tranh vẽ, mà là linh cảm, thứ này lại không giống vòi nước, vặn một cái là có, cho nên càng lúc càng vẽ ít đi.”

“Xác thực là phong phạm đại sư.” Viên Hân rất tán thưởng, nhịn không được đề nghị, “Ta muốn tìm một mảnh đất vùng ngoại thành, tạo một viện tranh cho ngươi, ngươi xem được không?”

Giải Ý vô cùng kinh ngạc, lập tức từ chối khéo, “Cảm ơn ý tốt của Viên tổng, ta vẽ chỉ theo sở thích, không xem đó như sự nghiệp, kinh doanh gì gì đó đều là giao cho đệ đệ ta làm, ta luôn luôn không hỏi đến, xây viện tranh gì gì đó thì thôi vậy.”

Viên Hân có chút bất đắc dĩ mà nở nụ cười. Nam nhân này thực sự là tu luyện tới bách độc bất xâm rồi, tuổi trẻ tuấn mỹ, tài hoa hơn người, danh lợi địa vị cái gì cần có đều có, căn bản không cần người khác bao dưỡng, hảo hữu xung quanh đều thực lực cường đại, hắn lại trời sinh tính đạm bạc, không có sở thích xấu nào cả, muốn theo đuổi hắn cũng chẳng biết ra tay thế nào.

Giải Ý không lưu ý biểu tình của cô, cúi đầu nhìn đồng hồ, liền quan tâm hỏi, “Ăn xong chưa?”

Viên Hân gật đầu, đưa tay gọi nhân viên phục vụ đem hóa đơn lại, Giải Ý lấy tiền, Viên Hân vội vã nói: “Giải tổng, lần trước là các ngươi mời khách, lần này nên để cho ta mặt mũi chứ.”

Điểm tâm sáng cũng không đắt gì, hai người cũng chỉ trăm đồng. Giải Ý sẽ không tranh với cô, “Được, ngươi trả phần chúng ta, ta trả phần bọn họ vậy.” Sau đó chỉ chỉ bàn bảo vệ bên cạnh cho nhân viên phục vụ,  “Hóa đơn bàn đó cũng tính, làm thành hai hóa đơn.”

Viên Hân không đồng ý, “Giải tổng, ngươi không phải làm ta khó xử sao? Cùng nhau tính cả đi.”

Giải Ý hào hiệp mà nói: “Được, vậy cảm ơn Viên tổng.”

“Đừng khách khí.” Viên Hân ý bảo nhân viên phục vụ tính tiền, sau đó thân thiết mà nhìn về phía Giải Ý, “Giải tổng, tối mai có thời gian không? Ta muốn mời ngươi ăn.”

Giải Ý lập tức nói: “Gần đây tương đối bận rộn, ta mới vừa tiếp nhận công ty, thiên đầu vạn tự, phải quản lý rõ ràng mới được.”

Viên Hân cười cười, “Vậy được rồi, lúc nào Giải tổng rảnh rỗi, nhất định nhớ kỹ ta.”

“Viên tổng quá khách khí rồi.” Giải Ý lễ phép hạ thấp người, “Hai công ty chúng ta đang hợp tác, sau này khẳng định có còn có thời gian mà.”

“Ngươi nói đúng, phương diện xã giao có rất nhiều. Giải tổng, ngươi cứ làm việc công ty trước vậy, cần ta hỗ trợ cứ nói.” Viên Hân sang sảng, móc tiền trả hóa đơn, sau đó cùng Giải Ý đi ra tửu lâu, lên xe rời đi.

Giải Ý trở lại công ty, mới vừa ra thang máy, liền thấy Lộ Phi đang cùng Trần gia lão thái thái giằng co ở tầng cao nhất.

Lão thái thái mười phần khí thế, bên người mang theo một đám người, vây quanh bà là mấy người trung niên nam tử, mấy người đó còn có một đám huynh đệ, Lộ Phi một người đứng ở trước cửa văn phòng chủ tịch, sống lưng đĩnh trực, mặt trầm như nước, khí thế cũng không thua bọn họ chút nào. Lão thái thái luôn luôn nóng nảy, lúc này người đông thế mạnh, thế mà lại bị Lộ Phi chặn lại không thể đi vào, liền sử dụng bạo lực.

Âm thanh mở thang máy kinh động huynh đệ trước cửa, bọn họ vừa quay đầu, còn không thấy rõ người đến là ai, liền bị ba bảo vệ nhanh nhẹn dũng mãnh dẫn đầu bạt ra một bên, tạo thành một con đường. Người phía trước nghe được động tĩnh, đang muốn quay đầu lại xem, liền bị một cổ lực mạnh phá ra, lảo đảo thối lui đến sát tường. Giải Ý theo ba người mở đường đi ra phía trước, vòng qua Trần gia lão thái thái, tới trước mặt Lộ Phi mới dừng lại. Hắn xoay người lại nhìn thoáng qua, hờ hững hỏi: “Chuyện gì?”

Lộ Phi cười nhạt, “Nói là muốn tiếp quản công ty, vừa lên là xông vào.”

“À.” Thanh âm Giải Ý vẫn rất đạm, “Đem giấy ủy quyền photo copy của Trần tổng đưa cho bọn họ.”

“Đưa rồi, bọn họ không chịu.” Thái độ Lộ Phi rất cường ngạnh, “Ta là bộ đội đặc chủng xuất thân, sao có thể sợ đánh nhau, bọn họ nếu muốn tiến vào văn phòng của ngươi, phải qua được cửa của ta đã.”

Giải Ý nở nụ cười, quan sát mọi nơi một phen, có chút kinh ngạc hỏi: “Các huynh đệ khác đâu?”

“Ta gọi bọn họ đi ra ngoài bàn bạc công sự.” Lộ Phi nói không tỉ mỉ.

Trước mặt đám ngưu quỷ xà thần kia, Giải Ý tự nhiên bất tiện tra hỏi, liền gật đầu. Hắn còn muốn nói cái gì, đối diện lão thái thái lại không chịu nổi mà nóng lên, cả giận nói: “Họ Giải kia, đây là sản nghiệp Trần gia chúng ta, ngươi một kẻ họ khác, hay nhất thức thời đi, mau mà cút xa xa, muốn nhân cơ hội này chiếm Trần gia ta à, đó là muốn chết.”

“Ngươi uy hiếp ta?” Giải Ý mỉm cười, bỗng nhiên xuất ra điện thoại di động gọi một dãy số, “Tam ca, lệnh đường đại nhân kêu người đến công ty nháo sự, còn uy hiếp ta.”

Thanh âm hắn rất ôn hòa, Trần Tam lại biết hắn không phải loại người hay nói đùa, lập tức hỏi: “Ngươi ở chỗ nào?”

“Văn phòng.” Giải Ý rõ ràng nói, nhìn thoáng qua mấy người đối diện đang rục rịch.

Trần Tam không chút do dự nói: “Được, ta lập tức tới ngay.”

Giải Ý buông điện thoại di động, quay đầu cười cười với Lộ Phi, “Tam ca rất nhanh sẽ tới, những người này nếu như còn muốn xông vào, vậy để cho bọn họ xông vào, khỏi cần ngăn.”

“Không có cửa.” Lộ Phi như đinh đóng cột, cự tuyệt, “Ngươi vào văn phòng đi, ở đây giao cho ta.”

Giải Ý nhìn y một chút, rồi lại nhìn ba bảo vệ đứng chắn cho hắn, bất đắc dĩ mà cười lắc đầu, cũng không khuyên nữa, xoay người vào văn phòng.

Trần lão thái thái quát lớn: “Họ Giải kia, Phàm nhi có phải do ngươi hãm hại hay không? Ngươi dụ dỗ thằng con hoang kia trà trộn vào Trần gia chúng ta, có phải muốn chiếm sản nghiệp Trần gia chúng ta không?”

Tiếng nói của bà vừa dứt, mấy người trung niên nam nhân xung quanh đều nói: “Khẳng định là hắn bán đứng Trần đương gia, loại tiểu bạch kiểm bị người đặt ở phía dưới này, vì tiền chuyện gì đều làm được.” Nói rồi lại nói, các loại ô ngôn uế ngữ liền xổ ra, đều vũ nhục Giải Ý.

Lộ Phi hét lớn một tiếng, “Đều câm miệng cho ta.” Hắn động tác cực nhanh, đẩy Giải Ý vào văn phòng, phanh một tiếng đóng cửa lại, xoay người lại chặn cửa.

Ba người bảo vệ đi theo bên người hắn thấy Lộ Phi động thủ, cũng đồng loạt xông lên đấu võ.

Giải Ý nghe thấy tiếng đánh nhau, tiếng chửi mắng tức giận, tiếng la đau đớn, đưa tay khóa cửa phòng, đi tới bàn, bắt đầu công tác hôm nay.

Trần Tam hơn 10 phút sau là tới, lối đi nhỏ ở tầng đỉnh đã thành một đống hỗn độn. Rất nhiều người té trên mặt đất rên rỉ, Trần lão thái thái được mấy người trung niên nhân che chở ở sát tường, khí thế mười phần mà chửi bới. Lộ Phi cùng ba bảo vệ vẫn đang đứng ở trước cửa văn phòng chủ tịch, y phục bị xé, trên mặt có vết bầm, cái trán còn đang chảy máu, nhưng nhìn qua chẳng chật vật chút nào, trái lại đằng đằng sát khí.

Trần Tam đầu tiên dặn dò trợ lý Tôn Thế An bên cạnh, “Ngươi đưa lão thái thái trở về.”

Tôn Thế An gật đầu, bình tĩnh mà đi tới trước mặt Trần lão thái thái, hạ thấp người với bà, cung kính mà nói: “Lão thái thái, ta đưa ngươi về nhà, ở đây giao cho Tam ca xử lý.”

Trần lão thái thái nhìn thấy con mình, không khỏi càng thêm kích động, “Lão tam, ngươi cuối cùng cũng tới, đại ca ngươi bị người khác hãm hại, bị cớm bắt, ngươi nên lại đây quản công ty y, thế nào có thể giao cho một kẻ khác họ? Có phải họ Giải kia gạt ngươi hay không? Ngươi nên giáo huấn hắn một chút, đừng cho là Trần gia chúng ta như thằng con hoang kia, là đứa ngốc, mặt hắn lừa phỉnh….”

“Mẹ.” Trần Tam cắt đứt lời bà, “Hiện tại đang là giai đoạn quan trọng, chúng ta không thể tự loạn đầu trận tuyến, ngươi đến nơi đây nháo sự, nếu như truyền ra, đối tác đại ca chỉ sợ đều phải rút cả, ngươi muốn hủy sự nghiệp của đại ca sao? Ta nếu có thể tiếp nhận sinh ý đại ca thì ta đã sớm tiếp rồi. Tiểu Ý căn bản không muốn quản lý công ty, là ta cùng đại ca buộc hắn tiếp đó. Được rồi, việc này để ta xử lý, ngươi trở lại nghỉ ngơi đi, thuận tiện chăm sóc cậu nữa.”

Trần lão thái thái luôn luôn nói gì nghe nấy với đứa con thứ ba này, tuy rằng trong lòng không cam lòng, cũng không muốn hắn mất mặt với mọi người, liền nhịn bực, theo Tôn Thế An đi về.

Mấy người Trần Tam mang đến được huấn luyện nghiêm ngặt, đi thăm dò mấy người nằm té trên mặt đất, cần chở họ tới chỗ nào trong lòng đều biết cả. Trần Tam không quan tâm mấy chuyện này, đi tới trước mặt Lộ Phi, tán thưởng mà nói: “Tiểu Lộ, thật là nhìn không ra, ngươi cũng có thể đánh đấm lợi hại thế.”

Lộ Phi trầm tĩnh lại, nở nụ cười nhẹ: “Tam ca quá khen.”

Trần Tam nhìn một chút cửa đóng chặt phía sau y, thân thiết hỏi: “Tiểu Ý không có việc gì chứ?”

“Không có việc gì.” Lộ Phi nói, xoay người lại gõ gõ cửa, ôn hòa thông báo, “Ý ca, Tam ca tới.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play