CHƯƠNG 266: ĐẼO GỌT

Editor: Luna Huang
“Sẽ không a.” Ngữ điệu của Vu Xá Nguyệt trêu chọc tiếp tục kích thích thần kinh của nàng.

“Ta tổn thương Vu Tử Kỳ thì sao, tối đa cũng ở nơi này chép gia quy thôi, rất nhanh sẽ ra ngoài. Bởi vì.. Đây chính là Ngự Cảnh cố ý yêu cầu cha ~ nếu không ngươi nghĩ rằng ta làm sao sẽ an nhiên đợi ở đây?”

“Ngươi, ngươi không biết xấu hổ! Ngươi đây là lợi dụng tiểu vương gia!” Vu Tịnh Hoa quả nhiên là nhắc tới Ngự Cảnh liền không được, nhưng nàng vẫn như cũ không dám lên tay với Vu Xá Nguyệt, chỉ dùng tay còn lành lặn chỉ Vu Xá Nguyệt cả giận nói: “Ngươi chờ xem! Chúng ta xem ai cười đến cuối cùng!”

Nói, nàng lại đi chạy hướng chuồng chó…

Trong bóng tối có thể nghe thanh đau kêu vì đụng đầu của nàng, giằng co cả buổi, xung quanh mới mới hoàn toàn an tĩnh lại.

Người xem như là đi rồi, Vu Xá Nguyệt thu hồi ánh mắt, nàng đi tới cửa môn đạo vỗ vỗ: “A Ly? A Ly ngươi có ở đây không.”

“Tam tiểu thư?” A Ly rất nhanh xuất hiện lưu loát hủy đi cái khóa trên cửa từ phía ngoài. Nàng đẩy cửa ra, thấy trong viện cũng không có người đang làm nhiệm vụ, thập phần yên tĩnh.

Vu Xá Nguyệt thấp giọng hỏi hắn, “Gần từ đường đều có người gì ở?”

“Hai ma ma phụ trách quét dọn, một sai vặt làm việc vặt, thế nhưng đều đã ly khai.” A Ly thập phần năng suất, không chút nghĩ ngợi báo ra.

” Vậy có ai từng đến.”

“Có người đưa cơm, còn có Vu Tịnh Hoa.”

Vu Xá Nguyệt bĩu môi, nói như vậy, A Ly trơ mắt dòm Vu Tịnh Hoa bò vào dọa nàng sao? Vậy hắn nhất định nghe được nàng hét lên, người này cũng quá vô tình đi. Nàng cau mày truy vấn: “Sẽ không có người khác vào từ đường nữa?”

“Không có.”

“Ngươi chắc chắn?”

A Ly kiên định nói: “Ta thấy Vu Tịnh Hoa mò ở hậu môn, trước lúc này không có người khác tiến đến.”

Vu Xá Nguyệt tấm tắc lắc đầu, “Nhưng chỗ ta vừa bị quỷ nháo a, ngaycả trước khi Vu Tịnh Hoa tiến tới. Ta sắp dưới mí mắt ngươi bị người cắt cổ rồi, ngươi cư nhiên cái gì đều không phát hiện?”

Sắc mặt A Ly chợt đại biến, “Người nào? Ta dĩ nhiên không chút phát hiện nào? Thuộc hạ nói một tiếng với chủ tử, lập tức phái thêm vài cao thủ quan đây!”

“Trước không cần nói với hắn, đã không có cần thiết, người kia sẽ không dễ dàng xuất hiện.” Vu Xá Nguyệt uể oải nói, phản chính người kia đều theo nàng mấy tháng, chậm một chút hoàn toàn không có vấn đề gì. “Vậy mấy sai vặt… Ngươi vẫn là tra một chút đi, ta không còn chuyện khác nữa.”

“Vâng.” Tuy rằng A Ly do dự, nhưng vẫn là thuận theo yêu cầu của Vu Xá Nguyệ. Nàng đang muốn xoay người lại, A Ly lại nói: “Tam tiểu thư, Vu lão phu nhân vừa ra cửa.”

Lão thái thái này bỗng nhiên ra cửa làm gì? Mí mắt của Vu Xá Nguyệt kinh hoàng, trong lòng hiện ra dự cảm bất hảo không tốt. Lão phu nhân lớn tuổi đơn giản đều không ra khỏi cửa, hơn nữa Vu Tử Kỳ vừa bị nàng đánh, làm tổ mẫu vội vã là muốn đi đâu? “Biết nàng đi làm gì không?”

“Mới ly khai không lâu, tạm thời chưa biết mục đích.”

“Được, có tin tức gì nói với ta một tiếng.” Vu Xá Nguyệt xoay người tiến thất đóng cửa lại.

Khoảng chừng một canh giờ, sắc mặt A Ly cổ quái qua đây gõ cửa nói cho Vu Xá Nguyệt, Vu lão phu nhân đến Ngự vương phủ, cùng lão thái phi ôn chuyện hàn huyên một hồi lại trở về.

Tin tức này quả thực chính là không bắt được, ai biết hai người này lại còn sẽ có giao tình? Hoàn toàn không nghĩ tới a…

Hai vị lão thái thái nói chuyện A Ly cũng không biết nội dung cụ thể, bất quá có người nói có người nói lúc Vu lão phu nhân rời đi thần sắc như thường, cũng nhìn không ra buồn vui. Nhưng Vu Xá Nguyệt cảm thấy, nàng đại để có thể đoán ra đại khái.

Cứ như vậy trong từ đường một đêm, sáng sớm ngày kế lại có người đến gọi nàng thụ thẩm. Vu Xá Nguyệt thu hết giấy đã dùng qua đứng lên, theo bọn sai vặt đến tiền thính.

Ngày hôm nay toàn gia đồng loạt đều ở đây, ngay cả Triệu di nương cùng Vu Âm Nhi cũng ngồi ở hạng chót, vẻ mặt Triệu di nương phật tượng, Vu Âm Nhi khiếp khiếp nhìn nàng. Một bên Vu Tịnh Hoa giấu tay bị thương trong tay ống tay áo, mang trên mặt tiếu ý um tùm, cái trán nàng còn mang theo chút son phấn đều che đậy không được vết xanh tím, có thể là ngày hôm qua đụng lên cửa.

Vọng Thư Uyển.com
Vu Tử Minh cùng Liễu di nương ngồi chung một chỗ, Liễu di nương đương nhiên là vui vẻ đầu sỏ gây nên hại nữ nhi của nàng rốt cục té ngã rồi. Ngay cả Vu Tử Minh cũng mặt lộ vẻ vui mừng, nhưng Vu Xá Nguyệt biết, hắn vui chính là Vu Tử Kỳ ngã, hắn có đất dụng võ.

“Quỳ xuống.” Vu Xá Nguyệt đang định há mồm gọi người, Vu Hàn Thiên âm trầm lên tiếng trước.

Nàng đàng hoàng quỳ trên mặt đất chờ, sáng sớm thức dậy lại không ăn cái gì, lúc này chính cảm thấy trong dạ dày khuấy khuấy khó chịu.

“Ai.” Lão phu nhân thở dài một hơi, sâu kín nói: “Nếu là ta biết ngươi có ngày hôm nay…”

Nàng nói còn chưa dứt lời, Vu Xá Nguyệt biết nửa câu kia. Nếu như sớm biết nàng có hôm nay có thể không úy phản kháng đích xuất, không hi sinh vì gia tộc, ngay từ đầu nàng cũng đừng nghĩ có dư địa xoay người.

Nhưng Vu Xá Nguyệt cảm thấy nàng cần phải vãn hồi một chútm bỗng nhiên ngẩng đầu giải thíchm “Tổ mẫu, Nguyệt nhi thực sự không phải cố ý, thật là đại ca muốn đả thương ta, đây chẳng qua là ngộ thương, Nguyệt nhi chỉ là muốn tự bảo vệ mình.” Trong hai mắt nàng ngâm hơi nước, nhìn lão phu nhân sửng sốt.

“Ngươi câm miệng ——” Khương Tình Tuyết lớn tiếng quát lớn nàng, viền mắt lại đỏ lên. Kia là nhi tử của nàng, đau là tâm của nàng.

Vu Hàn Thiên trấn an nhìn Khương Tình Tuyết một mắt, lại mở miệng nói: “Tam nha đầu, chuyện này quá mức ác liệt, vi phụ thân là thừa tướng cũng tuyệt không thể nuông chiều, Tông nhân phủ đã được báo rồi.”

“Vâng, cha quân pháp bất vị thân là phải.” Vu Xá Nguyệt vừa rồi không có thể mượn hơi lão phu nhân, hiện tại coi như là triệt để bỏ qua.

Nàng buông tha quan hệ sinh vật học của thân thể này cùng tướng phủ, bởi vì nàng cùng nàng “Tổ mẫu” của nàng là thật không có một điểm thân tình đơn thuần.

Nàng rất thất vọng, thất vọng thay tam cô nương kia, nàng không chiếm được quan tâm của tổ mẫu tuyệt đối không phải là bởi vì ngu dại cùng xấu xí. Bởi vì nàng bây giờ trở nên đẹp thông minh, mỗi ngày đều xoay quanh tổ mẫu, còn không phải cũng như nhau sau.

Trên lý thuyết nàng không cố ý để lão phu nhân tức giận vì chuyện này, thậm chí mỗi ngày đưa tin còn phải dụ dỗ người hài lòng, kết quả căn bản không tốt nỗi.

“Lão gia.” Khương Tình Tuyết cầm cổ tay của Vu Hàn Thiên.

Vu Hàn Thiên trầm mặt nói: “Ngươi đã hiểu, vậy thì phải án quốc pháp mà làm việc. Hôm qua tiểu vương gia cũng tới tìm ta, vậy gia pháp kia cũng miễn đi. Bất quá gia pháp là nhỏ, quốc pháp cũng không thể sửa.”

Ngày hôm qua Vu Hàn Thiên nghĩ qua, có Ngự Cảnh nhúng tay hắn hành động thụ hạn, vậy không bằng giao cho Tông nhân phủ phá án. Không ở trong tay hắn lăn qua lăn lại, Ngự Cảnh cũng vô pháp, trừ phi hắn muốn phá hư luật pháp.

Hơn nữa Vu Hàn Thiên biếtm hoàng đế đang lo không có lý do…

Sắc mặt Khương Tình Tuyết đẹp rất nhiều, Vu Tịnh Hoa cười càng thêm đắc ý, ngày hôm qua quả nhiên đều là gạt nàng!

Sau đó quản gia ở cửa tham tham đầu vào trong , cấp thiết nhỏ giọng nói: “Lão gia, hoàng thượng tới hoàng thượng tới!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play