Thâm Thủy Tỉnh: Đúng rồi, Tây Vô, cho tôi số điện thoại của em đi.
Tây Vô sững người, do dự không dám đáp. Không ngờ anh lại chủ động muốn xin liên hệ với cậu. Cho anh rồi không biết có bị lộ ra không. Dù sao số điện thoại cậu cho mấy người Hoa Tử Thạc cũng là số này. Không đợi cậu đáp lại, Thâm Thủy Tỉnh đã nhắn tới.
Thâm Thủy Tỉnh: Sợ tôi là người xấu sao?
Tây Vô nghĩ lại một chút. Quý Thâm Ngạn đã chuyển ra ngoài ở rồi, chắc sẽ không dễ dàng bị lộ như vậy đâu.
Cậu cắn răng gửi số điện thoại của mình tới, chẳng bao lâu đã nghe thấy tiếng chuông đáng yêu “Chủ nhân, chủ nhân, có điện thoại” vang lên được hai tiếng rồi ngắt. Tây Vô hoảng loạng nhìn ra cửa, rồi lại vỗ vỗ đầu, Thâm Thủy ở cách xa như vậy sao có thể nghe được.
Thâm Thủy Tỉnh: Nhận được rồi, nhớ lưu số của tôi vào.
Tây Vô: Ừ.
Tay cậu còn cầm điện thoại di động, lúc này tâm tình không khác hồi được follow weibo, đó là khi cậu mới được thêm vào nhóm tổ kịch 《 Bóng lưng 》, đột nhiên thấy thông báo có người mới theo dõi mình, không ngờ là Thâm Thủy Tỉnh.
Chỉ một câu nói cũng có thể làm trái tim cậu nhảy nhót.
Hậu kỳ kém cỏi Tiểu Tây Vô: Rất hạnh phúc, phần thưởng của thần tượng làm tôi bất ngờ nhiều lắm.
Bởi vì Tây Vô thuộc nhóm chế tác sau sân khấu, vậy nên lượng người theo dõi vốn không nhiều, nhưng vừa khéo weibo kia lại bị Miên Hoa Bào thấy được, không khỏi thêm mắm thêm muối một phen.
Miên Hoa Bào Bào: Ai nha, Thâm Thủy đã thỏa mãn cậu rồi sao? Là thỏa mãn thân thể hay tinh thần vậy? [Chuyển tiếp]
Tây Vô không có nhiều người theo dõi, không có nghĩa Miên Hoa Bào cũng thế. Người ta tốt xấu gì cũng là chuẩn bị kỳ cựu, lượng người quen biết cùng đồng bọn thích YY tự nhiên có rất nhiều. Vì vậy chuyển tiếp càng ngày càng nhiều.
Rau non bé bỏng: Weibo của Tây Vô ghi giới tính là nam, khẳng định trăm phần trăm là nam sinh sao? [Chuyển tiếp]
Nha nha: Hóa ra CV cùng với hậu kỳ cũng có thể thành CP, tôi còn tưởng rằng trong giới võng phối toàn là CV phối với CV thôi chứ. [Chuyển tiếp]
Weibo này bỏ hoang: Tôi nói này, mấy ngày hôm trước mới mở một cái CP lâu Thâm Thủy đại nhân cùng với Thủy Mạt, nhanh như vậy đã có tình địch rồi sao? [Chuyển tiếp]
Có JQ: Có JQ, tuyệt đối có JQ, tôi đây đã đi tìm một số tác phẩm của chủ post, cậu ta hậu kỳ khá nhiều kịch của Thâm Thủy đại nhân, đây là chấp niệm tới cỡ nào chứ? Liệu đây có phải chỉ là tình cờ trùng hợp, phía dưới giúp tôi trả lời nha [Chuyển tiếp]
Cô mê trai số 1: Tất nhiên là số phận do thần đam mỹ an bài rồi! [Chuyển tiếp]
Tây Vô nhìn thảo luận càng ngày càng khoa trưởng, vốn cậu chỉ là tùy ý viết một cái thể hiện tâm tình mà thôi, bình thường lúc nào cũng là 0 bình luận 0 chuyển tiếp, hôm nay sao lại…
Khi cậu còn đang bối rối với việc này, Miên Hoa Bào đã rất tò mò hóng hớt nhắn tin QQ.
Miên Hoa Bào: Nói thật cho tỷ tỷ biết, rốt cuộc được thưởng cái gì!
Trên weibo đã nói là phần thưởng bất ngờ, Miên Hoa Bào có thể dễ dàng khẳng định chắc chắn là Thâm Thủy đã tặng gì đó cho cậu.
Tây Vô: Chỉ là follow weibo mà thôi.
Có đánh chết cậu cũng sẽ không nói ra chuyện trao đổi số điện thoại, dù sao cũng là việc liên quan tới cuộc sống ngoài đời, mặc dù biết Miên Hoa Bào không phải người lắm chuyện, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
Miên Hoa Bào: Phản đối! Các người đã follow nhau từ tối hôm thứ sáu 19 giờ 25 phút 48 giây 1 tích tắc, đã là chuyện quá khứ rồi, giờ mới viết cảm nghĩ cái gì. Tuyệt đối có bí mật không thể nói cho ai biết!
Miên Hoa Bào lấy tư thế hùng hổ tới hỏi, Tây Vô không còn cách nào khác, chỉ có thể nói ra chuyện thu âm tiếng chuông điện thoại.
Tây Vô: Là lần tôi hoàn thành hậu kỳ dự cáo, Thâm Thủy thưởng cho tôi một đoạn tiếng chuông báo, chỉ thế thôi.
Cuối cùng còn không quên cường điệu một chút.
Được rồi, lý do này rất thuyết phục. Ai mà biết được lúc Tây Vô nói ra điều này, Miên Hoa Bào đã rất kich động oán giận trong nhóm.
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: Cái gì chứ, thật không công bằng. Thâm Thủy đại nhân, em cũng muốn có thưởng a. Cái gì chứ, chuẩn bị, biên kịch, đạo diễn cũng có công rất lớn, rất khổ cực mà! Sao không có tiếng chuông phần thưởng chứ? Không công bằng!!!
Tuyên truyền cũng lập tức nhảy ra.
Tuyên truyền – Tử Trúc Lâm: Chuẩn bị, tuyên truyền cũng rất cực khổ mà.
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: Còn chưa phát kịch, cô chờ khi nào phát hành rồi tự qua mà cậu phần thưởng.
Trần Thành – Thâm Thủy Tỉnh: Bản quyền của tôi, tôi thích ai thì cho người đó.
Vốn Miên Hoa Bào cũng không trông mong thành viên của đảng ngàn năm lặn như anh sẽ trả lời, được rồi, lần đầu tiên xuất hiện đây.
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: Em muốn kiện, đãi ngộ không công bằng!
Trần Thành – Thâm Thủy Tỉnh: Bác bỏ ←_←
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: ( ̄_ ̄|||) Sama đừng dùng icon mà, em… sẽ cảm thấy đáng yêu.
Trần Thành – Thâm Thủy Tỉnh: O(*////▽////*)q Ừ
Đạo diễn – Lam Sắt: Đậu xanh! Thâm Thủy bị Tây Vô bám vào người sao? Sao mà trưng ra bộ dáng tiểu thụ dễ đẩy ngã thế này?
Trần Thành – Thâm Thủy Tỉnh: O(*////▽////*)q Ừ
Đạo diễn – Lam Sắt: (#°Д°) Em… Em đi mở lại QQ.
Trần Thành – Thâm Thủy Tỉnh: Đi đi づづ
Không bình thường, thực sự không bình thường, Miên Hoa Bào lại lập tức tiến công sang Tây Vô.
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: Tây Vô! Cậu đã làm gì Thâm Thủy thế hả? Sao anh ấy lại biến thành thế này?!
Biên kịch – Biên Cúc: Thế này, tôi dường như nhạy cảm phát hiện ra, từ sau khi Tây Vô vào nhóm, đại thần liền trở nên không bình thường.
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: Chả có nhẽ Thâm Thủy thấy trong tổ chế tác toàn hoa cúc rốt cục cũng xuất hiện một trái dưa leo nên nội tâm bạo phát?
Hậu kỳ – Tây Vô: Tôi không làm gì QAQ
Tây Vô cuối cùng cũng xen vào nói.
Chuẩn bị – Miên Hoa Bào: Chúng ta có ngứa mắt thì cũng phải chịu thôi, bọn họ thực sự hợp thể rồi.
Biên kịch – Biên Cúc: <( ̄︶ ̄)↗[GO! ]
Đạo diễn – Lam Sắt: <( ̄︶ ̄)↗[GO! ] PS: Tôi thất vất vả mới có thể bò lên được đây.
Hậu kỳ – Tây Vô: Á, tôi thật sự không làm gì.
Chỉ có mình cậu cố gắng biện giải.
Thâm Thủy nhìn màn hình, cười nói. Đứa ngốc, chẳng lẽ em không biết họ đang nói giỡn thôi sao? Xem ra không giải thích cho cậu thì cậu sẽ phiền muộn mất vài ngày.
Thâm Thủy Tỉnh: Bọn họ chỉ là đang nói giỡn thôi.
Tây Vô: Có phải tôi đã làm gì sai không /(ㄒoㄒ)/~~
Hai người gần đồng thời gửi tới.
Tây Vô: A a, vậy là tốt rồi〒_〒 Tôi sợ tới không giỡn nổi.
Thâm Thủy Tỉnh: *xoa cằm* ()╭╯ Được rồi, tối nay tôi phải đi có việc, nhớ giúp tôi chiếm sô pha lúc phát kịch.
Tây Vô: Ừ ừ, nhất định sẽ dùng tất cả sức mình để chiếm sô pha nhanh nhất. Mà anh ngày nghỉ cũng có việc sao?
Tây Vô tránh không được để tâm tới, liền hỏi.
Thâm Thủy Tỉnh: Ừ, đi cùng với ba.
Tây Vô: Thuận buồm xuôi gió づづ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT