*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Hiên Viên Linh

Thời gian Trương Ngao thành thân với Lỗ Nguyên Công chúa cũng không ngắn, vì bản thân hắn vô cùng tuấn mỹ, nến cũng không có yêu cầu gì quá lớn với nữ nhân của mình, tướng mạo của Lỗ Nguyên Công chúa mặc dù bình thường, nhưng lại ôn nhu, ngoan ngoãn nghe hơn so với những phụ nhân tầm thường khác, ban đầu hắn cũng không phải không có tình cảm phu thê, chỉ vì sống với nhau nhiều năm, nên tâm mới lạnh dần.

Tiên đế không thích hắn, thường xuyên làm hắn hổ thẹn trước mặt mọi người, hắn có thể nhẫn, phụ thân hắn để lại cho hắn một gia sản với rất nhiều người thân, nếu như hắn không chịu được, thì đao sẽ rơi xuống đầu bọn họ. Khi Tiên đế băng hà, Thái hậu lâm triều, hắn cứ nghĩ sẽ được thở phào nhẹ nhõm, nhưng không ngờ thái hậu sợ quyền hành trong tay mình bị cướp mất, nên đến những người họ Lữ cũng không tin, muốn “cướp” Yên Nhi đi, hắn ẩn nhẫn đã nhiều năm, quyền thế dần dần cũng mất, ngoại trừ thỏa hiệp ra, thì không có phương pháp nào khác.

Vì vậy mà đối với Lỗ Nguyên Công chúa, cũng không khỏi vắng vẻ, nhưng mấy ngày nay hắn bình tĩnh tỉnh táo lại, cũng hiểu rõ chuyện này cũng không liên quan đến thê tử, Thái hậu tự mình lâm triều nhiếp chính, một tay nâng địa vị của tử đệ Lữ thị lên ngan bằng với hoàng tộc Lưu thị, đương nhiên cũng sợ nhà ngoại cướp quyền vị từ trong tay bà, Yên Nhi vẫn là đứa bé, bệ hạ sẽ không có tâm tư gì với nàng, mà hắn đã im lặng nhiều năm, danh vọng trong triều không còn lớn bằng lúc trước, mặc dù hiện thời có danh Thập bát công hầu, nhưng cũng chỉ là một chức vị không có thực quyền, ngược lại còn phải dựa vào uy thế của Lỗ Nguyên Công chúa.

Thái hậu thế lớn, chính hắn còn phải nén giận, vậy mà lại trách tội thê tử, cũng thật đủ, cho nên lần này Trương Ngao đến, là vì trấn an Lỗ Nguyên công chúa.

Vừa vào cửa liền thấy trang dung của Lỗ Nguyên công chúa rất hỗn loạn, nước mắt vẫn còn trên mặt, nhưng vẫn hết sức thủ lễ tiến lên đón hắn, như vậy cho dù Trương Ngao có không yêu thích thê tử thường xuyên khóc lóc, buồn bã này, trong nội tâm cũng không khỏi mềm mại đi nhiều, đỡ thê tử dậy, giọng nói ôn nhu vài phân: "Giữa nàng và ta không cần như thế, chuyện của Yên Nhi, là do vi phu bất lực."

Số lần Trương Ngao dịu dàng với Lỗ Nguyên công chúa không nhiều, lúc trước khi Tiên đế còn sống thường xuyên nhục nhã người con rể tướng mạo tuấn mỹ này con rể, chỉ vì một chút chuyện nhỏ cũng phát giận, cái cớ thường dùng nhất chính là trút giận thay nữ nhi, Trương Ngao ở ngoài chịu Tiên đế khuất nhục, trở về phải đối tốt với Lỗ Nguyên công chúa. Lỗ Nguyên công chúa chưa từng thấy bộ dáng đó của hắn, dfienddn lieqiudoon...nhưng nàng cũng biết trong lòng phụ hoàng, nàng cũng không có bao nhiêu phân lượng, mỗi lần Trương Ngao chịu nhục trở về, nàng đều hết sức săn sóc kính cẩn nghe theo, tuyệt đối không khiến hắn cảm thấy chút ủy khuất nào trong nhà này.

Nhớ tới chuyện lúc trước, thần sắc của Trương Ngao càng ôn nhu, Lỗ Nguyên công chúa thấy vậy, sắc mặt đỏ lên, gần như nói không nên lời, chỉ lắp bắp mấy tiếng không thành câu: "Ta, ta... Phu quân..."

Trương Ngao cho hạn nhân lui xuống, nửa ôm Lỗ Nguyên công chúa vào trong lòng, ôn nhu nói: "Phu nhân lại xa lánh vi phu sao?"

"Không, không phải là..." Lỗ Nguyên công chúa xoay mặt đi, không dám nhìn tới khuôn mặt tuấn mỹ hai mươi năm như một chưa hề biến đổi, giọng điệu cẩn thận nói: "Thiếp cho rằng phu quân còn đang tức giận."

Trương Ngao lắc đầu, nói: "Chuyện này không liên quan với phu nhân, thái hậu... Quá coi trọng quyền thế."

Lỗ Nguyên công chúa vừa nghe phu quân nhà mình nhắc tới mẫu hậu liền muốn khóc, nhẫn nhịn, vẫn phải nhịn xuống, lại nghe Trương Ngao thấp giọng thở dài một hơi, lông mày cau lại nói: "Nhưng mà trên danh nghĩa Bệ hạ và Yên Nhi là cậu cháu, nếu một ngày Thái hậu không chịu buông quyền thế ra, Yên Nhi sẽ phải ở lại trong cung một ngày, sau này nàng hiểu chuyện rồi, thật sự là không biết phải làm thế nào cho phải."

Trương Ngao cực kỳ tuấn mỹ, lúc nhíu mày lại càng rung động lòng người, Lỗ Nguyên Công chúa nhìn mà ngẩn người, một hồi lâu sau, đột nhiên nói ra: "Nếu như Yên Nhi không có quan hệ gì với đệ đệ..."

Câu nói này vừa nói được một nửa, nàng đột nhiên tỉnh ngộ, không nói tiếp nữa, Trương Ngao cũng chỉ coi như nàng thương tâm quá độ, lại càng ôn nhu ôm nàng, nhẹ giọng an ủi.

Được phu quân vẫn luôn tâm tâm niệm niệm ôm vào trong ngực, nhưng Lỗ Nguyên công chúa nhớ tới nữ nhi mình yêu thương hơn mười năm, lần đầu tiên thất thần.

Hắc Cẩu vương hung hãn, nhưng Đắc Kỷ nhất định muốn nuôi, Lưu Doanh cảnh giác mấy ngày, phát hiện cái con từng cắn chết người được xưng là Hắc Cẩu vương lại vô cùng nhu thuận ở trong tay Đắc Kỷ, đừng nói là cắn người, mà ngay cả há mồm đều phải cẩn thận quay đầu đi chỗ khác, tựa như sợ chỉ cần hà hơi cũng làm tiểu cô nương kia bị thương, không khỏi yên tâm lại.

Có Lưu Doanh phê chuẩn, cộng thêm một chút áy náy của Lữ Hậu đối với ngoại tôn nữ này, vì thế mà Hắc Cẩu Vương trước kia cũng chưa từng thời thời khắc khắc ở bên người Tiên đế nhưng bây giờ lại được phép ở lại trong cung, mỗi lần Đắc Kỷ đi đâu đó, ngay cả hộ vệ cũng không cần mang, chỉ 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play