*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Hiên Viên Linh
Đắc Kỷ có thai, người cao hứng nhất không ai bằng Cơ Phượng, hắn là người ngoài thô nhưng trong tinh tế dịu dàng, gần đây Cảnh Nguyên Đế gây ra động tĩnh có chút lớn ở trong triều đình, quân vương vừa mới đăng cơ đã nóng lòng muốn bộc lộ tài năng, nội các giày vò đến rối loạn, lại mượn chuyện gả muội muội để duỗi tay đến Tây Bắc.
Cho dù lí trí hiểu rõ chuyện triều chính phần lớn thời điểm đều không liên quan đến nữ nhân, nhưng chuyện này liên quan đến cơ nghiệp mấy trăm năm của Cơ gia, hắn không thể không cẩn thận, cho dù trong lòng thật sự rất thích nữ nhân này, hắn cũng không dám lún vào quá sâu, hiện giờ nàng đã có hài tử với mình, một nữ nhân có phu quân, có hài tử, nửa đời sau có chỗ dựa vào, cần gì phải mạo hiểm đi giúp một vị huynh trưởng xa lạ đây?
Nhưng mà nữ nhân này lại đổi thành Hoa Dung Công chúa, hắn lại có chút không xác định, nữ nhân này lại vừa xinh đẹp vừa xảo quyệt, như gió lại như sương, mỗi lần hắn cho rằng đã bắt được nàng, nhưng khi hắn đưa tay về lại là công dã tràng, tựa như một con hồ ly giảo hoạt, bất luận thợ săn có dẫn dụ thế nào cũng sẽ không mắc bẫy.
Nhưng không thể không nói, cho dù khiến người ta cảm lấy mông lung không chắc chắn, nhưng nam nhân lại mơ ước nhất là nữ nhân như vậy, muốn chinh phục, lại vĩnh viễn không thể chinh phục, những thứ thoại bản thiên trường địa cửu gì đó đều là hư cấu, chỉ trong thời khắc là sẽ tan biến, chỉ có thiên tính dục vọng chinh phục nữ nhân bên trong nam nhân mới có thể khiến cho người ta luôn luôn đắm chìm, cho đến khi trở thành thới quen thì đã không thể thoát ra.
Cơ Phượng cảm thấy, có lẽ mình đã quá thật bại, thua bởi quá trình chinh phục nữ nhân mà hắn tự cho là đúng này, mới để cho mỗi cái nhăn mắt, mỗi nụ cười của nàng đều giống như tiếng lòng của hắn, đến nỗi chỉ cần một câu nói của nàng, đều phải nghiền ngẫm thật lâu ra cả trăm loại ý tứ, so với thái giám giỏi nhìn mặt mà nói chuyện nhất hoàng cung còn cẩn thận hơn.
Một khi đã gặp qua nữ nhân như thế này, thì những người phấn son điểm trang lộng lẫy ngày xưa cũng phai màu, dường như chỉ cần nơi nào có nàng ở, thì nơi đó chỉ có một mình nàng là có nhan sắc thanh tú mà động lòng người.
Nhưng mà Cơ Phượng cũng sẽ không nói mấy lời ra chọc cho Đắc Kỷ chê cười, sau khi đồng ý ước pháp tam chương với Đắc Kỷ, độ hảo cảm của Cơ Phượng cũng từ 80 điểm nhảy lên đến 93 điểm.
V384 nhịn không được cũng thở phào nhẹ nhõm, thật sự mà nói, trước kia nó đã gặp không biết bao nhiêu niệm vụ mục tiêu nhưng cũng không vó người nào khó trị như Cơ Phượng, mặc dù Cơ Phượng cũng không phải là nhiệm vụ mục tiêu, chỉ là một con quỷ xúi quẩy bị Đắc Kỷ nương nương nhìn trúng.
Hạ nhân hồi môn Cảnh Nguyên Đế đưa tới chỉ là vẻ bên ngoài, Đắc Kỷ dựa theo trí nhớ của Hoa Dung Công chúa nhìn ra không có người nào hữu dụng cả, nhưng nàng lại có Viên Quang Thuật, dễ dàng biết kế hoạch của Cảnh Nguyên Đế đã tiến hành đến bước nào, nàng cũng hiểu rõ Cơ Phượng đã biết hết mọi chuyện, nói thật, trong tình huống nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch oan này, mà hắn còn có thể có hảo cảm cao như vậy với nàng, cũng là rất khó được.
Cảnh Nguyên Đế không phải là người an phận, hạ nhân hắn đưa tới cũng như vậy, Lưu Vân đã mấy lần thấy cung nữ Di Nhi mà Cảnh Nguyên Đế đưa tới cố gắng lộ diện trước mặt Cơ Phượng, nàng nói chuyện này cho Đắc Kỷ, một bộ dáng lòng đầy căm phẫn, nhưng Đắc Kỷ chỉ nhìn nàng cười cười, giọng nói ôn hòa: "Ngăn làm cái gì? Để cho nàng ta làm gì thì làm đi, nam nhân có thể dễ dàng bị câu mất, thì bản cung cũng không cần."
Lời này nói giống như nàng còn chưa gả, trong bụng còn không mang hài tử của Cơ Phượng, Lưu Vân không hiểu sao Đắc Kỷ lại có thể coi chuyện thành thân trở thành chuyện nhỏ, không có gì to tát như vậy,d!3nđà/nl*quýýđô0on chỉ cảm thấy đó là lời hung ác ngoài miệng của nàng mà thôi, nhưng mà nàng cũng quả thật có thể lý giải tại sao công chúa nhà mình có thể nói ra những này nói này, Di Nhi kia mặc dù có được vài phân tư sắc, nhưng đến nàng cũng còn không sánh bằng, càng đừng nói đến công chúa, một người giống như đom đóm, một người lại là trăng sáng trên trời, Cơ Đại tướng quân nếu như nhìn trúng nàng ta, đó mới là mắt mù.
Nhưng mà nam nhân không xem trọng và có ngủ cùng hay không lại là hai tình huống hoàn toàn bất đồng, nếu như nam nhân hưng trí lên thì chẳng cần phân biệt xinh đẹp cao thấp, tựa như phò mã trước kia của công chúa, nhan sắc của biểu muội nhà hắn cũng chỉ tầm thường, nhưng phò mã vẫn tư thông cùng nàng ta, những vị huân quý công tử kia cho dù có mê luyến công chúa đến nửa chết nửa sống, cũng không trở ngại bọn họ mua vui hưởng lạc.
Trên mặt Lưu Vân lo lắng, nói: "Công chúa người thật sự rất xinh đẹp, nhưng người lại