Vạn Dược đấu giá hội, được tổ chức bởi đối tác làm ăn khá lâu năm với Vạn Dược Cốc là Hoàng Long thương hội. Đây là thương hội đứng thứ hai tại Lạc Thần đại lục, có tiềm lực cực lớn và bao trùm khắp cả bốn phiến lục địa đông tây nam bắc. Còn đại lục trung tâm nghe nói chính là thiên hạ của đệ nhất thương hội Thiên Bảo, một thế lực vô cùng thần bí và hiếm khi xuất hiện làm ăn ở bốn phiến lục địa khác.
Về thực lực chân chính thì nghe nói hai thương hội nhất nhì này đều do tiên nhân sáng lập và họ chủ yếu giao dịch với người trong thế giới tu chân mà thôi. Điều này khác hẳn với Nhật Nguyệt thương hội mà Nguyên Hạo từng hợp tác ở Thạch thành. Lần đại hội đấu giá này cũng không phải quá đặc biệt, hằng tháng Hoàng Long thương hội tổ chức những loại hình này đến cả trăm ở khắp mọi nơi.
Do để tiện phân chia sàng lọc người tham gia nên đấu giá hội kỳ này được chia làm hai buổi. Buổi đầu tiên gọi là tiểu hội, chỉ dành cho tầng lớp có tài phú thấp, vật phẩm cũng hạn chế ở cấp độ Ngưng Khí, Trúc Cơ. Còn buổi thứ hai, cũng là trọng điểm của đấu giá lần này, gọi là đại hội, gồm các vật phẩm, bảo vật cao cấp dành cho Kim Đan, Nguyên Anh cường giả.
Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của các lính canh cấp độ Trúc Cơ Kỳ, Nguyên Hạo trong lớp áo da thú lặng lẽ xuất ra tấm thiệp mời rồi tiến vào cổng chính. Bên trong tiểu hội được thiết kế khá rộng rãi với vài ngàn ghế ngồi, ngoài ra còn có các phòng riêng ở tầng hai để tiện quan sát, thậm chí còn có phòng cao cấp có trận pháp ngăn chặn thần thức dò xét nữa. Đối với hình thức này, Nguyên Hạo cho rằng đây chỉ là chiêu trò kinh doanh mà thôi. Một khi bạn đã trở thành đối tượng bị theo dõi sát sao thì sau khi ra khỏi căn phòng cũng sẽ bị truy tung đến cùng, vậy thì cần che giấu thân phận để làm gì cơ chứ.
Chọn một vị trí ngồi thuận tiện quan sát nhưng không quá nổi bật, Nguyên Hạo âm thầm nhìn qua một lượt các đối tượng sẽ tham gia đấu giá hôm nay. Ở dãy ghế đại chúng, hai phần người tham gia có tu vi Ngưng Khí, tám phần không nhìn rõ thực lực, xem chừng là Trúc Cơ kỳ. Việc này cũng không ngoài dự đoán của hắn, bởi lẽ Ngưng Khí Kỳ tài lực có hạn nên chỉ một số ít có chút dành dụm mới dám vào đây để tìm vận may. Còn một bộ phận khác, nhìn theo cử chỉ lẫn cách ăn mặc thì xem chừng là con cháu, hoặc đệ tử thế gia đi theo trưởng bối để mở rộng tầm mắt mà thôi. Ngẫm lại bản thân mình, Nguyên Hạo cũng cảm thán không dứt.
- Haiz, nếu ta không phải là luyện dược sư thì chắc giờ này đến cái vé vào cổng cũng không đủ linh thạch để mua rồi. Sau này càng tu luyện thì càng tốn kém, cần phải dùng đan dược để nuôi con đường luyện dược thuật của mình thôi.
Nguyên Hạo còn đang miên man suy nghĩ thì chợt đám đông bỗng ồn ào hẳn lên. Theo hướng mà nhiều người đang chỉ trỏ bàn tán, hắn thấy một lão già đạo mạo áo xanh dắt theo chừng năm, sáu tên nam thanh nữ tú di chuyển lên khu vực phòng cao cấp. Vốn chỉ chăm chăm bên trong Vạn Dược Cốc tu luyện nên hắn mù tịt về những thông tin bên ngoài khác. Xoay người sang một tên trung niên Luyện Khí tầng mười viên mãn ngồi sát bên, hắn mở giọng khàn khàn ra bắt chuyện:
- Vị huynh đài này, không biết lai lịch của đám người đó có gì ghê gớm mà sao mọi người lại tỏ ra quan tâm bàn tán như vậy?
Tên trung niên nhân kia nghe có người hỏi mình thì liếc sang nhìn. Do không dò xét ra được tu vi của đối phương nên gã liền nhận định đây là Trúc Cơ cao thủ. Vì vậy, tên này vội chuyển biến thái độ, nở một nụ cười nịnh hót trả lời:
- Tiền bối quá khách sáo rồi, chắc người ở xa mới đến nên không biết. Những người đó thuộc về Trang gia, một trong ba đại gia tộc lâu đời cư ngụ ở phạm vi gần Vạn Dược Cốc. Lần đấu giá nào họ cũng tham gia cả, vị lão gia áo xanh kia chắc là trưởng lão gia tộc, đang dẫn những hậu bối của mình đi ra ngoài trải nghiệm thôi.
Gật đầu tỏ ra đã hiểu, Nguyên Hạo cũng không trò chuyện tiếp nữa nên ngồi xuống nhắm mắt định thần. Khoảng mười phút sau, ngay phía khán đài liền xuất hiện một cô gái mặc váy đỏ bó sát toàn thân thể hiện ra những đường con mê người. Đặc biệt, cô ta còn có một khuôn mặt xinh xắn, với làn da trắng hồng, mái tóc dài thướt tha, nhìn vào vô cùng dụ hoặc. Mặc dù tâm tính khá vững chãi nhưng hắn cũng phải nuốt nước bọt khi nhìn thấy vưu vật này. Nở một nụ cười diễm lệ như đóa hoa xuân, cô gái bắt đầu cất giọng nói ngọt ngào câu hồn của mình lên.
- Chào đón các vị hôm nay đã đến với đấu giá hội do Hoàng Long thương hội chúng tôi tổ chức. Tiểu hội hôm nay do Phượng Liễu tôi chủ trì, mong quí vị khách nhân ủng hộ thật nhiệt tình.
Lời của Phượng Liễu vừa ra, hàng loạt tiếng huýt sáo hoan hô vang dội đến từ khán đài. Nhìn tràng cảnh này, Nguyên Hạo cũng lắc đầu than oán.
- Đúng là người đẹp ở nơi nào cũng được chào đón haiz. Cái thương hội này thật biết tìm người dẫn chương trình mà, chỉ sợ cô ta có rao giá trên trời cũng có người tranh giành.
Đúng như hắn tiên liệu, món hàng đầu tiên được đem ra đấu giá là một thanh đao phàm cấp thượng phẩm. Mặt hàng này tuy hiếm có, nhưng giá trị cũng tầm ba, bốn ngàn linh thạch là cùng. Có điều dưới sự giới thiệu đầy nghệ thuật và tâng bốc như thần binh lợi khí của cô gái, giá trị của thanh đao được tăng lên một cách chóng mặt.
Cuối cùng liền được một gã Trúc Cơ thu vào tay với giá mười nghìn linh thạch hạ phẩm.
- Vật phẩm tiếp theo là một lô đỉnh luyện đan, như chúng ta biết đan lô chia theo ba phẩm cấp: Thiên, địa, nhân. Đan lô này là loại lô đỉnh nhân phẩm thượng cấp, tuy có chút tì vết nhưng bảo đảm chất lượng vẫn là hàng cao cấp. Giá khởi điểm là bảy ngàn linh thạch bậc thấp, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm trăm linh thạch, mời quý vị bắt đầu ra giá.
Vừa nghe đến lô đỉnh nhân phẩm thượng cấp, ánh mắt của nhiều người sáng rực lên, Thế nhưng khi cô gái trình bày xong, nhiều người liền tỏ ra dè dặt, đánh giá lại vụ đầu tư này. Mặc dù vậy, vẫn có nhiều kẻ nhanh tay ra giá để giành về cho mình. Cuối cùng cái lô đỉnh cũng được đẩy lến đến mười bốn ngàn năm trăm linh thạch mới ngừng lại. Người giành được là một lão già mặc áo luyện dược sư cấp một, việc đấu giá thành công khiến lão mừng quýnh lên, nhảy nhót không ngừng.
Tiếp theo sau đấu giá hội, có thêm vài loại thảo dược quý hiếm, vũ khí, vũ kỹ nhưng Nguyên Hạo vẫn chưa ra tay báo giá lần nào. Đơn giản là hắn cảm thấy mức giá những kẻ trong này đưa ra quá cao so với giá trị thật của món hàng. Dược thảo thì không cần phải bàn, với dược viên của Trúc lão, hắn có thể tìm thấy bất kỳ loại nào mình muốn từ cấp một đến cấp hai. Riêng thảo dược cấp ba cũng có vài loại nhưng không nhiều và nuôi trồng không hề dễ dàng.
Theo như Trúc lão giải thích thì thảo dược cấp ba đã khó tìm, đến cấp bốn thì vô cùng trân quý và được xưng là linh thảo. Bất kỳ ai nếu may mắn tìm được một cọng linh thảo cấp bốn thôi cũng có thể kiếm được một khoản tài phú kinh người. Đây cũng là vấn đề khiến Nguyên Hạo đau đầu, vì việc thiếu thốn linh thảo sẽ khiến hắn không thể thực hiện kế hoạch nuốt đan dược tăng cường tu vi được nữa.
Còn về pháp khí, sau khi tìm hiểu kỹ với Tiểu Vô, hắn mới biết vụ khí phàm cấp sẽ được gọi là pháp khí. Còn vũ khí hoàng cấp sẽ xưng danh là pháp bảo, huyền cấp là linh bảo. Thạch Huyết của hắn chính là linh bảo, huyền cấp vũ khí vô cùng hiếm thấy. Phía trên linh bảo chính là phách bảo, tương đương với địa cấp vũ khí trong truyền thuyết. Cuối cùng, thiên cấp vũ khí, cũng là tồn tại chưa ai từng được tận mắt chứng kiến bao giờ, được gọi là tinh bảo.
Do bản thân Nguyên Hạo đang sở hữu một thanh linh bảo nên hắn chẳng có hứng thú gì tranh giành pháp khí thượng phẩm để làm gì cả. Còn phần vũ kỹ thì hắn cũng có chút hứng thú nhưng do tài phú có hạn nên đành bỏ qua. Phải biết rằng vũ kỹ là truyền thừa riêng của từng tông môn, không dễ dàng gì có thể lưu lạc ra ngoài nên mỗi vũ kỹ được đấu giá đều được đẩy lên với con số không tưởng.
- Tiếp theo sau đây là một vật phẩm đấu giá đặc biệt. Có một vị luyện dược sư đã gửi cho Hoàng Long thương hội chúng tôi năm bình đan dược để đấu giá. Không biết mọi người có đoán ra được tên của loại đan dược này không?
Tiếng ồn bùng lên dữ dội sau lời quảng cáo của Phượng Liễu, mọi người không rõ đan dược thế nào mà lại có thể đấu giá ngay trong Vạn Dược Các cơ chứ. Bình thường nếu muốn mua đan dược mọi người có thể đến nơi này để đặt mua, giá cả cũng thương lượng dễ dàng hơn việc đấu giá nhiều. Thấy đám đông tỏ ra hết sức tò mò, cô gái mới cười yêu mị nói:
- Đan dược này không hề xa lạ với nhiều người ở đâu, đó chính là Tăng Khí đan.
- Cái gì, Tăng Khí Đan mà cũng bán đấu giá sao?
- Hoàng Long thương hội làm trò gì vậy? Dù đan dược này không phải loại dễ luyện chế nhưng vẫn chưa đủ tư cách để đem ra đấu giá như thế này.
Hàng loạt tiếng phản đối vang lên, nhiều người tỏ ra bức xức còn đứng thẳng dậy chỉ trích. Tràng cảnh này chính là điều cô nàng dẫn chương trình mong muốn, cô ta không những không e ngại mà còn ưỡn đôi tuyết lê căng tròn của mình lên, tự tin tuyên bố:
- Đúng vậy, Tăng Khí Đan bình thường không có gì đáng nói cả, nhưng đây lại là đan dược phẩm chất thượng thừa. Năm mươi viên đan dược thượng phẩm, tôi tin chắc bất kỳ ai trong chúng ta cũng phải động dung. Nhất là các vị đang ở Ngưng Khí kỳ, tôi nghĩ ý nghĩa của những bình đan dược này không cần phải giải thích thêm nữa. Bây giờ chúng tôi sẽ chia năm bình đan ra làm năm phần đấu giá. Giá khởi điểm cho mỗi phần là ba ngàn linh thạch, mời các vị ra giá.
Lời Phượng Liễu vừa dứt, lập tức có một gã Ngưng Khí tầng tám đứng dậy ra giá ba ngàn linh thạch. Giá vừa ra thì ngay lập tức có người khác đẩy lên ngay, cuộc tranh giành trở nên vô cùng khốc liệt. Khi mà giá của phần đan dược được tăng lên đến năm nghìn sáu trăm linh thạch, do một tên lùn Trúc Cơ đưa ra, thì một tiếng nói vừa lãnh đạm, lại vừa cao ngạo uy quyền từ phòng khách quý vang lên.
- Một vạn linh thạch cho mỗi phần, Trang gia chúng ta muốn đấu giá tất cả Tăng Linh Đan này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT