Dù có hạn chế về mặt công nghệ nhưng nòng súng vẫn coi như thành công và có một câu trả lời mĩ mãn. Với việc thổi thép nóng chảy từ dưới lên thì rõ ràng chất lượng của nòng súng nâng lên rõ ràng. Những cuộc bắn tử được diễn ra lien tiếp với số lượng thuốc súng nhét vào càng ngày càng nhiều để kiểm tra độ bền của nòng súng. Kết quả cuối cùng lượng thuốc súng có thể đưa viên đạn chì đi xa gây tầm sát thương trong 100m được sử dụng làm tiêu chuẩn cho một lần bắn. Nhưng đây chỉ mới là nòng súng cố định lại và nhồi đạn với thuốc nổ sau đó đốt dây cháy chậm để thử nhiệm thôi. Còn xa mới có thể hoàn hảo là một khẩu súng kíp có thể bắn được. Vậy nhưng chứng kiến uy lực và tiếng nổ mạnh, cùng tấm bia bằng gỗ bị đạn chì xuyên thấu thì cả binh sĩ lẫn công tượng đều giật mình kinh hãi thứ vũ khí nguy nhiểm này rồi. Lòng hào hứng để chế ra hoàn chỉnh một khẩu súng như mô tả của Nguyên Hãn đã chiếm sạch tâm trí của công tượng rồi.
Nhưng công việc tưởg chừng như thuận lợi của họ lại bị dừng bước ở hai quá trình. Một đó là chế tạo đạn, ý tưởng chế tạo những viên đạn hoàn chỉnh như hiện đại gồm cả vỏ đạn chứa thuốc nổ và đầu đạn nối liền nhau của Nguyên Hãn cáo chung thất bại hoàn toàn, vỏ đạn bằng đồng quá khó chế tạo và không thể chế tạo hàng loạt, do chi phí cao và tốn nhiều thời gian. Song cái khó ló cái khôn, thợ mộc công tượng vậy mà cho ra ý tưởng vỏ đạn dấy. Tuy rằng hiệu quả bảo quản chất nổ kém hơn nhiều song cũng làm cho quá trình nạp đạn tăng nhanh hơn nhiều so với nhồi đạn và nhồi thuốc nổ một cách phổ thông.
Việc khó khăn thứ hai đó là quá trình điểm hỏa. Căn bản đá lửa và bề mặt cọ sát đá lửa không thể đốt cháy dây cháy chậm từ đạn giấy nối ra. Do đó một phương án khác phải được nghiên cứu thay thế, và bước chế tạo súng bị dừng tại đây mặc dù súng kíp nòng ngắn đã được chế tạo gần như hoàn thành đến 80% rồi. Ngay cả khóa nòng dành cho việc nạp đạn giấy phía sau cũng đã hoàn chỉnh, nhưng nếu không điểm hỏa được thì khẩu súng này mãi mãi nằm đó mà thôi. Phương án đưa ra là điểm hỏa bằng mồi lửa. Như vậy thì nó lại quay trở về là súng hỏa mai mà không phải là súng kíp. Song không còn cách nào khác vì Nguyên Hãn cũng không biết phải xử lý ra sao, linh hồn Nguyên Anh thế kỉ 21 là một bác sĩ mà không phải là một kĩ sư. Vậy là tất cả các khẩu súng đều phải chế tạo báng súng lại một lần nữa, vì cấu tạo điểm hỏa bằng mồi lửa cấu tạo khác biệt hoàn toàn. Công việc chế tạo súng bị đình trệ lại rồi ít nhất phải chờ ra Giêng vì tết Nguyên Đán đã sắp đến.
Nhưng quân doanh của Nguyên Hãn không hề vì việc chế tạo hỏa mai không như ý muốn mà trở nên ủ ê. Ngược lại đó họ lại đang ăn mừng thắng lợi bước đầu do Công tượng thợ mộc đã lập công lớn. Họ đã thành công chế tạo ra Longbow (cung cánh dài) Đại Việt dựa trên lý niệm của Longbow England.
Nói đến cung tên trên thế giới thì những kẻ hiểu lịch sử không ai là không biết đến đạo quân cung tên hùng mạnh nhất thời trung cổ, và xuyên xuốt cả cận đại là đội cung thủ lừng danh của Nước Anh. Chính đội quân này dã hai lần thảm sát các hiệp sĩ bọc giáp cưỡi ngựa của Nước Pháp trong cuộc chiến trăm năm giữa hai quốc gia này. Lần tây chinh này của Nguyên Hãn có hai mục tiêu lớn, một là ăn cắp quy trình chế tạo chính thức Longbow England, và quy trình chế tạo thuyền buồm viễn dương của người Bồ Đaoc Nha. Nhưng hiện nay dù chưa có công nghệ chế tạo chính thức cung dài của người Anh nhưng Nguyên Anh linh hồn trước đây rất mê đạo quân đến 9 phần là cung thủ này nên đã tìm hiểu khá kĩ về cách thức người Anh chế tạo cung dài của họ.
Kể ra thì việc chế tạo cung của người Anh không hề quá phức tạp một chút nào, còn đơn giản hơn cả loại cung phức hợp mà Nhà Trần cùng Nhà Minh đang sở hữu. Vì cung dai của người anh được chế tạo bởi một thanh gỗ duy nhất bào mỏng mà thành. Trong khi đó một cây cung phức hợp của Châu Á mà nói rõ ở đây là Nhà Minh trung hoa và Nhà Trần Đại việt thật chế tạo quá phức tạp cánh cung được chia làm ba khúc, mỗi khúc lại được cấu tạo khác nhau. Nhưng căn bản chúng gồm Sừng,gỗ, tre được kết dính với nhau, sấy khô sau đó quấn dây từng lớp bao bọc lại. Một chiếc cung như vậy phải chế tác trong thời gian mấy tháng trời mới hoàn thành. Nhưng hiệu quả của chúng quả là không đáng nhắc đến vì tầm xa của loại cung này chỉ tầm 105m đến 150m mà thôi. Trong bảng xếp hạng các loại cung tốt nhất thế giới thì nó xếp thứ 10 trong mười loại góp mặt. Nguyên Hãn cũng không hiểu tại sao một nền thủ công nghiệp tiến bộ vượt trội châu âu vào lúc này lại cho ra một sản phẩm tệ hại đến vậy. Có lẽ với suy nghĩ của người Á Đông thì công nghệ càng phức tạp càng cho ra thứ lợi hại thì phải.
Cung thủ của nước Anh đứng thứ hai trên thế giới ở tầm xa, một cung thủ thành thạo của người anh với một vị trí thuận lợi có thể đưa mũi tên đến khoảng cách 430m còn tầm bắn hiệu quả nhất đó là hoen 300m. Nguyên Hãn muốn phỏng chế lại loại cung này cho dù chất lượng sẽ không được như nguyên bản của nó. Vì tầm cao của người Anh lúc này là trên 1m70 còn của người Việt chỉ quanh quẩn trung bình ở 1m60 do vậy cung phỏng chế không thể chế tạo dài đến 1m80 như cung người anh được mà chỉ có thể là 1m60 mà thôi. Tiếp theo đó thể lực của người Đại Việt không cho phép chế tạo cánh cung quá cứng do đó lực của mũi tên cũng không thể mạnh nư của cung Anh quốc được. Nhưng Nguyên Hãn vẫn quyết tâm chọn chiếc cung và cách tác chiến của đội cung thủ lừng danh này để áp dụng cho một phần binh lính của hắn.