Sáng hôm sau, Thiên Di đi học như bình thường. Trên đường hàng xóm ai ai cũng cười tươi chào cô rồi túm lại nói về chuyện chiến thắng của Thiên Di. Trên trường cũng không ngoại lệ. Cô bước vào làm bao nhiêu ánh mắt hướng về. Họ bàn tán về Thiên Di và Triệu Giã. Cô đang đi trên đường, bỗng một cô bé nhỏ tuổi ở đằng sau chạy nhanh tới
-Chị ơi chị có phải chị Thiên Di không???
-À... ờ... đúng rồi chị là Thiên Di
-Thật sao, em ngưỡng mộ chị quá à, chị chụp với em một tấm nha
Thiên Di đồng ý chụp với cô bé vì nó dễ thương vô cùng. Mặt nhìn rất hiền và dễ gần. Sau khi chụp xong, cô bé hôn lê má Thiên Di một cái rồi chạy đi. Thiên nhìn cô bé mà cười. Tiế tục bước đi, cô thấy Lưu Hạ và Nhã Kì đang đi phía trước. Khi họ nhìn thấy Thiên Di thì vội reo lên
-A Thiên Di, cậu về hồi nào vậy- Lưu Hạ nói
-Chào cậu Thiên Di- Nhã Kì nói
-Mới hôm qua- Thiên Di trả lời
-Thiên Di????- Một tiếng nói từ đằng xa vọng tới
Thiên Di quay lại nhìn xem. Thì ra là Thiên Hạo
-Anh Thiên Hạo
Thiên Hạo tiến tới và hai người ôm nhau như đang chào hỏi
-Vắng mặt ba ngày rồi, có đem cái gì về không đây???
Thiên Di nhú nhảnh lấy trong cặp chiếc cúp ra giơ lên cho họ xem
-Ta ran... đây là thành công em mang về đó
-Họ cầm chiếc cúp lên
-Vàng à- Họ đồng thanh
Mọi người xung quanh ai ai cũng nhìn vào chiếc cúp nói xôn xao
-Tất nhiên là vàng thật, lễ toàn quốc mà. Thoi trả đây, em về lớp. Có gì nói chuyện say. Tạm biệt mọi người
Thiên Di cất cúp vào cặp và bước tiếp bề lớp
-Ba ngày chứ ít ỏi gì không biết giờ cái lớp ra sao???
Thiên Di đang đi thì lại gặp Triệu Giã
-Ô chào buổi sáng- Thiên Di mở lời
-Chào
-Hôm nay không có Nhan và Hạo di chung à
-Họ mắt việc rồi
Thiên Di không hỏi gì thêm. Thế là hai người bước chung trên một con đường mà đi đến lớp. Khi mới mở cửa thì... Bụp... Bùm... Tiếng pháo bông pháo hoa lần lượt vang lên
-Chào mừng trở lại- Cả lớp đồng thanh
Nụ cười nở rộ, Thiên Di và Triệu Giã bước vào
-Wow!!! Bất ngờ ghê
Reng...reng...reng... Tiếng chuông vào lớp vang lên. Cả lớp bắt đầu nháo nhào
-Chết chết mau dọn nhanh. Thầy vào là chết đó
Lớp có hai cái máy hút bụi lấy ta làm việc rất nhanh gọn lẹ. Một người canh ngoài cửa thấy thầy vào liền reo lên
-Nhanh nhanh tới rồi
Thầy mở cửa, cả lớp lật đật về chỗ ngồi hết. Thầy bước vào lớp với gương mặt hâm hầm như đang dằn mặt vậy
-Thầy ơi... - Một học sinh nữ lên tiếng- Thầy bị sao vậy
Thầy không nói gì bước xuống bục vơi gương mặt trẻ con nói
-Thầy đã dạy các em rồi tính ích kỉ với tật làm biếng là nên bỏ đi mà sao không chịu nghe. đó là thói xấu và nên bài trừ có nghe không- Thầy nói như đang nạt nộ làm cả lớp giật mình- Các em hay lắm. Chuyện này, chuyện này tối không dể yên đâu
-Nhưng thầy ơi, thầy đang nói về chuyện gì vậy
-Các em... các em còn giả vờ
-Bộ lớp tụi mình có làm gì sai hả???- Một học sinh lớ ngớ hỏi
Thầy ấy hì khói (không khí) bước lên chỗ bục giáo viên
-Các em biết việc các em làm khiêm thầy cô đơn lắm không???
-Thầy cô đơn sao??? Sao vậy thầy
Thầy ấy xì khói lần nữa rồi làm tức giận nÓi
-TÔI HỎI CÁC EM TẠI SAO ĂN TIỆC MÀ KHÔNG GỌI TÔI HẢ!!!!?????
-Ơ... á haha
-Phụt....
-kakaka
Cả lớp phá lên cười một trận tơi tả rồi tiếP tục nói
-Thầy... hì... thầy giận tụi em chuyện này á hả ha... ha
Thầy ấy không nói gì nhắm mắt như đang hưởng thụ không khí xì ra một hơi
-Tôi nói lần này là lần cuối. Nếu có lần sau là tôi sẽ từ lớp lun đó
Cả lớp lại thêm một trận cười vì sự trẻ con của ông thầy
-Im!!!!!- Cả lớp im hết- Đây là tiết học của tui nhé. Thiên Di, Triệu Giã, hai em lên đây
Hai người không biết gì lơ ngơ bước lên
-Thưa thầy, nếu là kiểm tra bài cũ thì...- Triệu Giã ấp úng
-Tôi chưa lên tiếng mà. È hem... thầy có thứ cho hai em.
Rồi thầy bước lên bục giảng vào học bàn giáo viên lấy hai lá cờ, hai tờ giấy chứng nhận và hai cái huy chương cho hai người
-Đây là quà của cả trường tặng các em đó
Cả lớp vỗ tay hô hứng chúc mừng. Thiên Di vui mừng giơ chiếc cúp lên còn Triệu Giã thì có hơi ngập ngừng
-Sao vậy- Thiên Di hỏi
-Trận cuối... chỉ có mình cậu đánh thôi mà
Biết Triệu Giã cảm thấy không đúng, Thiên Di tự tay lấy huy chương đeo vào cổ Triệu Giã, lấy cờ cho anh cầm lên tay rồi tay kia cầm giấy chứng nhận
-Là nhờ có các cậu OK!!! Ai đó chụp một tấm hình đi
Cả lớp vỗ tay một lần nữa còn Bảo Bảo lấy điện thoại ra chụp cho Thiên Di tấm hình. Thấy Bảo Bảo lấy máy chụp, Thiên Di cầm một tay Triẹu Giã lên như một sự chiến thắng. Triệu Giã bất ngờ đứng hình. Ngày hôm đó buổi học kết thúc rất vui vẻ. Thiên Di cầm hai chiếc cúp trên tay đi về với một sự tự hào nhưng khi về tới nhà thì cô lại gặp một người đã quen từ lâu
-Thầy!!!??
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT