Năm ngón tay thon dài đặt trên mặt giấy, vừa đúng che khuất mất chữ viết trong văn kiện.
Người sở hữu bàn tay khép hờ mắt lại, gương mặt đẹp đẽ vô ngần trầm lắng như được điêu khắc mà thành. Mãi đến khi vang lên tiếng gõ cửa, người nọ mới mở mắt nhìn ra ngoài.
Bị đôi mắt sâu thẳm như lòng đại dương liếc qua, Beelzebub lập tức cất ngay miếng bánh bà xã vừa tới tay, chùi sơ khóe miệng rồi nhìn tập hồ sơ dưới bàn tay kia và nói: “Văn bản kế hoạch này một tiếng trước đã được đặt lên bàn của Mammon.”
Một tiếng đủ để Mammon đưa ra quyết định.
Lucifer vô cảm nhìn vào khoảng trống sau lưng Beelzebub. Rõ ràng lựa chọn của Mammon không phải là điều hắn muốn thấy.
“Ba phút trước, hắn đã lấy cớ phụ giúp Metatron tổ chức buổi họp mặt bạn cũ để khởi hành đến Con Thuyền Noah.” Ngừng một chút, Beelzebub lại dè dặt nói tiếp: “Metatron thật sự phải tổ chức buổi tiệc này sao? Tôi cảm thấy bây giờ không phải là thời điểm thích hợp.”
Ngón tay đặt lên văn kiện của Lucifer gõ nhẹ hai cái, không hề trả lời.
Ở cùng một phòng, nếu như hai người đều không nói chuyện, bầu không khí sẽ trở nên ngượng ngùng khó xử.
Tựa như hiện tại.
Beelzebub đành phải lựa lời để nói: “Không ngờ thiên đường đột nhiên phát động phong trào diệt trừ Nghịch Cửu Hội, rõ ràng đã âm thầm mắt nhắm mắt mở bao nhiêu năm qua.” Lúc xưa khi Nghịch Cửu Hội tấn công Con Thuyền Noah Michael chẳng buồn ra mặt, khi ấy thậm chí Metatron vẫn còn ở đó.
Lucifer nói: “Đã đến lúc không thể nhịn được nữa.”
Gần đây Nghịch Cửu Hội gây ra không ít chuyện động trời khắp cả chín giới.
Beelzebub ngẩn ra, trong chốc lát không biết nên trả lời thế nào.
Mặc dù phần lớn thời gian gã đều cho rằng mình rất hiểu sếp lớn nhà mình, nhưng suy cho cùng vẫn có đôi khi sự tự tin của gã cũng bị lung lay. Thỉnh thoảng Beelzebub cứ thấy hình như mình chẳng hiểu về người nọ bao nhiêu.
Giống hệt bây giờ.
Vì Michael mà người nọ mới trở nên… mâu thuẫn thế này ư?
Nhưng khi phát động thánh chiến năm xưa, quan hệ giữa người nọ và Michael đã rõ như ban ngày không ai không biết, thế mà có thấy chùn tay tí nào đâu.
Beelzebub khá đau đầu.
Gã lặng lẽ lấy một miếng bánh bà xã cho vào mồm để an ủi trái tim bị tổn thương của mình.
Nếu đem so với vị người yêu chẳng biết nghe lời của ai kia, “bà xã” này đáng yêu hơn biết nhường nào.
“Thả Leviathan ra.” Lucifer đột nhiên nói.
Beelzebub cả kinh hỏi lại: “Hắn ta?”
Không phải muốn hoài nghi quyết định của sếp, nhưng Leviathan…
Gã vẫn không dằn lòng được phải hoài nghi thôi.
Tên ma vương lòng dạ tràn ngập đố kỵ ganh ghét, nhìn ai cũng thấy chướng mắt kia mà ra tay thì nạn nhân tuyệt đối không chỉ có kẻ thù.
Ngón tay Lucifer lại gõ nhẹ lên bàn hai tiếng, ánh mắt sâu thẳm lóe lên chút ý cười nhàn nhạt, “Tiện thể báo với Asmodeus.”
…
Leviathan cùng Asmodeus?
Beelzebub há mỏ nhưng rốt cuộc vẫn không nói được câu phản đối nào. Gã nhận ra quyết định này không phải do Lucifer nhất thời nổi hứng đưa ra. Biết đâu khi tự luyến và tự bế kết hợp với nhau sẽ sinh ra phản ứng hóa học ngoài ý muốn?
Sau khi gã xin phép rời đi, bàn tay của Lucifer mới rời khỏi tập văn bản trên bàn, để lộ dòng chữ viết…
“Kế hoạch thành lập Nghịch Cửu Hội.”
***
Lời của tác giả: “Thất lạc phong ấn” là quyển chuyển tiếp, chuyện kể trong “Hậu ký” sẽ là hai hướng phát triển khác nhau của chuỗi sự kiện sau “Thất lạc phong ấn”.
Khoan bỏ đi nha, hẵng còn phiên ngoại í. O(∩_∩)O~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT