Đây chính là thời cơ tốt nhất.

Lozie nhớ tới lúc mình đứng ngoài cửa nghe lén được cuộc trò chuyện của vợ chồng Công tước, trong lòng liền nảy sinh ra một ý tưởng.

Học viện Quân sự Đế quốc là vì Đế quốc mà bồi dưỡng ưu tú sĩ quan đàm phán hòa bình, sau đó chuẩn bị thành lập Học viện.

Tuy rằng trong những năm nay đám con cháu quý tộc ham muốn hưởng lạc mà có chút bình thường, nhưng mà Học viện này vốn có trên trăm tuổi nên vẫn rất được hoàng gia coi trọng. Mỗi năm cũng sẽ chiêu mộ những học sinh ưu tú đến từ khắp nơi trên Đế quốc, làm lực lượng dự bị, rèn luyện nâng cao.

Mà năm nào Lozie và Lê Hi cũng đều có mặt.

Lozie rất rõ ràng trong lòng. Là một nhân tài mới xuất hiện của đảng nhân dân, với lại sau đợt phát biểu luận văn ở ‘Tuần báo’, nên có rất nhiều Nghị viên lâu năm sinh ra lòng ái mộ nhân tài với hắn, ngay tại lần thực tập sắp tới này đã ném cho hắn một cành ô liu.

Nhưng trước mắt thì thân phận của hắn có đôi chút khó xử.

Thân là một quý tộc mà lại có ý định mưu cầu phúc lợi cho bình dân, thân là một thành viên của đảng nhân dân mà lại mang huyết thống quý tộc cao quý.

Mà đây chính là lỗ hổng để Lozie có thể đạt được lợi.

Nghĩ đến hai đảng đối lập như nước với lửa, Ả hoàn toàn có thể dựa vào điểm này làm chút văn chương gì đó.

Phải biết, chim đầu đàn chính là kẽ hở trong việc sinh tồn của cả bầy đàn, chỉ cần con đầu đàn biệt tích là cả đàn sẽ tan rã, tựa như một trận chiến không khói súng vậy.

Mả ả, chỉ cần đổ thêm dầu vào lửa, đẩy Lê Hi đến đầu ngọn gió, tất cả sẽ luận lý thành chương đạt thành mục đích.

Trước mắt thì có chút khó khăn là thiếu tài nguyên và nhân lực, trừ phi… Là lợi dụng nhà mẹ ruột của ả.

Nghĩ đến người mẹ ruột suốt ngày bận bịu luồn cúi, khom lưng quỳ gối đi theo sau lưng Công tước phu nhân và các phu nhân quý tộc khác, Lozie không khỏi chán nản một phen, nhưng quả thật bây giờ ả không còn lựa chọn nào khác.

Huống chi ả có nhớ mang máng là em trai của mẹ ruột vừa mới nhậm chức ở phòng giáo vụ của Học viện Quân sự. Nếu như được hắn ta trợ giúp, có thể đẩy Lê Hi đến vị trí nhạy cảm thì kế hoạch càng thêm thuận lợi.

Suy nghĩ đến đây, Lozie mở thiết bị truyền tin ra gửi một tin nhắc đi “Phu nhân Getalisha, gần đây có thời gian rảnh không, cùng nhau nói chuyện đi.”

“Đương nhiên là có, được ngài chủ động liên lạc là một niềm vinh hạnh lớn cho tôi.”

“Được, tối nay tám giờ, địa điểm gặp mặt tôi sẽ thông báo cho bà sau.”

Tắt thiết bị truyền tin đi, Lozie nhắm mắt lại, nhanh chóng hoàn thiện kế hoạch trong đầu. Lần này, ả muốn cho bọn họ thấy được sự lợi hại chân chính của mình!

Nếu như cha đã tỏ thái độ rõ ràng, hiện nay gia tộc Oderschvank cần một Omega để bình định thế cục.

Nhưng mà Omega thật sự là ai, thì chưa biết trước được đâu nha!

Học viện Quân sự Đế quốc, Bách Mộc viên.

Không giống như những bữa tiệc sang trọng chiêu đãi quý tộc, cái bàn trước mặt Lê Hi chỉ bày biện một dĩa bánh quy làm từ quả hạch và một bình trà bưởi có hương chanh thoang thoảng.

Vị ngọt của quả hạch và hương vị chua ngọt của trà bưởi hòa quyện lại thật khiến người ta sinh ra lòng thoải mái.

Nhẹ nhàng kề sát tách trà lại gần miệng thổi thổi, Lê Hi nhập một ngụm trà, tinh tế thưởng thức hương vị tốt đẹp này.

“Loại trà bưởi hương chanh này không thích hợp uống khi bụng rỗng.” Giọng nói nam tính trầm thấp vang lên bên tai, đồng thời một tách hồng trà nồng đậm đưa tới trước mặt hắn.

Là Hughes.

Lê Hi quay đầu nhìn một cái nhưng cũng không có phản đối, ngược lại còn cầm tách trà trong tay đưa tới bên miệng y.

Tách trà mang theo mùi hương ngọt lịm gần ngay trước mắt, kết hợp thêm hơi nóng bốc lên khiến tầm mắt trở nên mơ hồ. Ám chỉ thận mật mãnh liệt làm cho thân thể Hughes giằng co một trận, y theo bản năng uống xuống tách trà mà Lê Hi cầm trong tay hòng kìm nén lại cảm giác miệng khô lưỡi khô đang dâng lên trong lòng.

“Xem ra anh rất thích mùi vị này.” Lê Hi rất hứng thú thưởng thức biểu tình nghiêm túc và cẩn trọng của y.

Chậc, rõ ràng là rất kích động nhưng hết lần này tới lần khác lại giả bộ coi như không có chuyện gì.

Chính là cái dạng lãnh đạm cấm dục này của y mà mỗi lần gặp mặt, hắn đều không nhịn được muốn kích thích y một phen.

Khoảng cách gần trong gang tấc nên Lê Hi có thể nghe được nhịp tim mạnh của y. Hắn cố ý vươn đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm môi một cái, để cho môi mình thêm bóng loáng ẩm ướt.

Chất dẫn dụ của Omega từ trên người hắn phát ra, thanh niên với dung mạo xuất sắc và cặp mắt phượng khẽ híp càng thêm vẻ quyến rũ hấp dẫn lòng người.

Trước sự cám dỗ trắng trợn đó không có Alpha nào mà cưỡng lại được, cho dù là người mạnh nhất Đế quốc, Hughes.

Nỗi run rẩy đến từ chỗ tận sâu trong linh hồn không ngừng thúc giục Hughes đem Lê Hi một ngụm nuốt vào bụng.

Hughes từ từ cúi đầu xuống muốn hôn lên đôi môi hồng nhuận kia thì bị một ngón trỏ thon dài trắng nõn cản lại.

Lê Hi mỉm cười nhìn y, trong mắt đều là ý cự tuyệt. Đầu ngón tay hơi lạnh không những không đánh vỡ bầu không khí ái muội này, ngược lại còn thẳng thừng vuốt ve gò má y, càng thêm khiêu khích dụ dỗ.

Hughes không nhịn được liền nghiêng đầu há miệng ngậm ngón tay của Lê Hi vào.

Không giống với khí thế cường thế của Alpha, khí tức dẫn dụ của Omega mới khiến lòng người khó cưỡng lại được.

Hughes dùng tư thế quỳ gối thành kính nhất hôn lên đầu ngón tay của Lê Hi, thật giống như tín đồ trung thành quỳ lạy vị thần của lòng mình.

“Xem ra điện hạ rất thích vị trí này, vậy thì cứ ngồi như vậy đi!” Cố ý rút ngón tay về, Lê Hi thưởng thức bộ dáng mê mệt của y.

Duy trì tư thế mập mờ trong chốc lát, Lê Hi vịn vào vai Hughes chồm tới, đến khi lướt qua tai y thì dừng lại, kề sát vào nhẹ giọng cười khẽ “Còn đang ở bên ngoài đó, điện hạ cần phải chú ý nhiều vào hình tượng của mình chứ?”

Bầu không khí kiều diễm nháy mắt bị đánh vỡ, nhìn đôi mắt tràn đầu ý cười của Lê Hi, Hughes theo bản năng hiểu rõ hàm ý trêu chọc trong lời nói của hắn.

Đây là cố ý trêu chọc y vì để trả thù buổi tiệc tối hôm đó?

Khí tức ôn hòa xung quanh nháy mắt thay đổi, khuôn mặt vốn điềm tĩnh của Hughes nay càng trở nên lạnh lẽo.

Thấy bộ dáng tức giận của y, Lê Hi cũng không lo lắng, hắn khẽ nheo mắt lại cố ý ngậm vành tai của Hughes vào rồi liếm láp, âm thanh trong trẻo bị nhiễm chút mùi vị tình dục “Đang suy nghĩ gì đó, sao tự dưng lại tức giận?”

“Lons Rednok là ai?” Nhớ tới lúc Lê Hi bi thương kêu lên cái tên này, Hughes lạnh giọng chất vấn.

Ngu ngốc, đó chính là anh a!

Lê Hi thấy y cố chấp thì có chút buồn cười, dứt khoát ôm cổ y cười nói “Kia cũng không phải chuyện quan trọng gì, nếu như mị lực của anh đủ, vậy thì trong mắt tôi cũng sẽ chỉ có mỗi mình anh.”

“…” Hughes cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi của Lê Hi, không rãnh nhớ tới cái tên khiến người ta chán ghét đó nữa.

Y tạm thời bỏ qua nhịp tim đập có chút loạn, bây giờ chỉ muốn tận tình thưởng thức Omega mê người trước mắt này.

Nụ hôn sâu kiểu Pháp vang lên tiếng nước ái muội, sự đòi lấy tình yêu vô bờ bến khiến không khí xung quanh như đang tăng cao.

“Ưm… đủ rồi…”

Vươn tay đẩy cái đầu đang vùi vào cổ hắn cắn liếm ra, Lê Hi thở phào một hơi bình ổn lại hô hấp có chút loạn.

Cảm thấy động tác của Hughes ngày càng trở nên mất kiểm soát, Lê Hi miễn cưỡng đè lại dục vọng đang gào thét trong lòng xuống để ngăn chặn lại động tác kế tiếp của Hughes.

Mặc dù hắn không ngại xảy ra quan hệ với Hughes nhưng Bách Mộc viên tuyệt đối không phải là một địa phương thích hợp.

Hughes tất nhiên cũng biết được điều này. Y thuận theo Lê Hi ngừng lại, ôm hắn xụi lơ toàn thân vào trong lòng, cẩn thận vì hắn mà cài lại nút áo.

“Trước đó anh ám chỉ cha đang che dấu một chuyện quan trọng, vậy đó là chuyện gì?” Thoải mái dựa vào ngực Hughes, Lê Hi tự nhiên hưởng thụ sự quan tâm săn sóc của y, không để ý đến bộ dáng bá đạo còn hơn đời trước của y.

Nghe thấy Lê Hi hỏi, Hughes bình thản trả lời “Raymond không phải là huyết mạch của Công tước.”

“Cái gì?” Lê Hi kinh ngạc quay đầu nhìn y.

“Đứa con đầu lòng của Công tước phu nhân vì thể chất có vấn đề nên sau khi chào đời được mấy thì bị chết yểu, thêm vào đó bác sĩ kết luận thân thể Công tước phu nhân khí huyết tổn thương nặng nề nên có khả năng sẽ không sinh con được nữa. Vì không muốn kích thích tinh thần của Công tước phu nhân nên Công tước, với lại gia tộc Oderschvank rất cần người thừa kế nên Công tước đã giấu bà, bí mật mang Raymond, một Alpha của  gia tộc Oderschvank bên phía chi nhánh về thế chỗ. Rồi sau đó, sự ra đời của em khiến chuyện này trở nên khó xử, cũng may vì em là một Omega mới không đẩy gã vào tình cảnh lúng túng, đây cũng là nguyên do vì sao Raymond luôn đề phòng em, sợ em cướp đi sự sủng ái của gã.”

“Tại sao lại như vậy?” Lê Hi khiếp sợ.

Raymond đối với vợ chồng Công tước là sự độc chiếm đến biến thái và đối với hắn lại mang đến địch ý sâu sắc, điều đó hắn hoàn toàn không hiểu được.

Đều là ruột thịt như nhau, sự tồn tại của hắn cũng không mang đến nhiều uy hiếp cho gã, ngược lại sẽ trở thành trợ thủ đắc lực của gã, nhưng tại sao gã coi hắn là đinh trong mắt, luôn muốn diệt trừ tận gốc?

Thì ra ngọn nguồn mọi chuyện chính là như vậy!

Sau khi Hughes vạch trần toàn bộ sự thật ra trước mắt Lê Hi, hắn cũng nhìn thấu được bản chất vô sỉ mặt dày của Raymond. Đồng thời trong lúc này, vì tinh thần của hắn bị kích thích lớn nên sợi dây chuyền Nước Mắt Nhân Ngư đeo trước ngực cảm nhận được tinh thần lực của hắn lại khởi động một lần nữa. Hiện lên những hình ảnh bắt đầu từ lúc gia đình nguyên thân chạy nạn đến khi bị thất lạc lẫn nhau và những chuyện về sau này, từng cái một đều hiện rõ ra trước mắt hắn.

Lúc ở trên đường chạy nạn ở Lam Tinh, nguyên thân không có bị thương hay bất hạnh bị gió thổi bay đi mà là bởi vì lúc đó Raymond đã hiểu chuyện, thừa dịp mọi người không để ý mà mở ra lớp bảo hộ hắn.

Tu hú chiếm chỗ chim khách, giết người diệt khẩu.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp một người có nhân phẩm xấu xí đến mức này.

Khí lạnh nồng đậm dâng lên trong lòng Lê Hi, hắn đột nhiên có chút chán ghét.

Một sự bi ai vô hình quấn quanh ngực hắn, sau đó chính là hận ý ngút trời khó tả cùng phẫn uất đến tột cùng.

“Rollin, ta nhất định sẽ trả thù cho ngươi. Lấy danh nghĩa của Lê Hi mà thề, nếu không đem hai kẻ táng tận thiên lương đó lột da lóc xương, ta tuyệt đối sẽ không rời đi thế giới này!!”

Nắm chặt Nước Mắt Nhân Ngư trước ngực, Lê Hi nói thầm trong lòng.

Hughes ngồi một bên ôm chặt hắn vào lòng, vỗ lưng an ủi hắn, dùng nhiệt độ cơ thể của mình cho hắn sự ấm áp và ủng hộ vô điều kiện.

Qua một lúc lâu sau, Lê Hi mới miễn cưỡng kiềm nén lại tâm tình, rời khỏi lồng ngực của Hughes.

“Tôi muốn gia tộc Oderschvank!” Giọng của Lê Hi trầm thấp mang theo sự kiên quyết.

Hughes gật đầu một cái, kéo cổ tay hắn về phía mình rồi ở truyền một chuỗi số liệu bí mật vào thiết bị truyền tin trên đó “Em có quyền sử dụng toàn bộ thế lực của tôi.”

“Cám ơn.” Tâm tình của Lê Hi có chút phức tạp, tựa hồ trải qua mỗi thế giới đều sẽ có y toàn tâm toàn ý giúp đỡ mình.

Hughes lắc đầu một cái, ôn nhu búng một phát lên cái trán của hắn…

Thời gian trôi qua như thoi đưa.

Trong vòng một tháng ngắn ngủi, Lozie liên lạc mẹ đẻ của mình bày ra thiên la địa võng cho Lê Hi, chỉ cần ngồi chờ hắn chui đầu vào, nhưng không có tính tới Lê Hi vốn là con hồ ly đa mưu túc trí, dù món ngon có gần ngay trước mặt cũng không mạo hiểm đi lấy.

Lozie luôn nổ lực mượn trận chiến giữa hai đảng phái mà đẩy Lê Hi lên đầu ngọn sóng giờ hết sức nóng nảy. Vì bất đắc dĩ, ả phải lén bán đi một lượng lớn đồ trang sức của mình, muốn hối lộ vị chủ nhiệm điều hành hệ thống phức tạp ở Học viện, nhưng lễ đính hôn của Thái tử và Lê Hi khiến kế hoạch của ả bị xáo trộn hoàn toàn.

Ngồi ở trên khán đài nhìn động tác thân mật giữa Thái tử và Lê Hi, Lozie hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Tất cả bố trí hao tâm tổn sức đều tan thành bọt biển, ngay cả tiền tài đổ vào cũng như dòng nước trôi tuột đi.

Là một Thái tử phi tương lai, toàn bộ Đế quốc này chính là vật trong túi áo của Thái tử và Lê Hi, cho dù chính kiến của hắn ra sao thì chả có ảnh hưởng gì cả.

Bởi vì, chỉ cần dòng máu đang chảy trong người Lê Hi vẫn là của gia tộc Oderschvank thì danh dự của đám lão quý tộc kia vĩnh viễn sẽ không bị xóa bỏ.

Đây chính là cam kết của hoàng gia, cũng là thỏa hiệp tạm thời đảng phái thần dân.

Trận chiến sắp nổ ra giữa hai đảng phái vì một lễ đính hôn mà hòa hoãn lại, Quốc hội cũng khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có.

Lê Hi đứng ở trên đài cao dùng tư thái ngạo nghễ nhìn bộ dạng thất hồn lạc phách của Lozie, khóe môi khẽ nhếch gợi thành nụ cười hứng thú.

Biện pháp đánh bại một người là cướp đi những thứ mà ả muốn có nhất.

Dung mạo, địa vị, sủng ái, sự ngưỡng mộ của mọi người đều là mục tiêu mà ả khao khát muốn có được, mà hắn, sẽ cướp đi tất cả những thứ đó từ tay ả, từng cái một.

Lozie, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Sau lễ đính hôn liền bước sang kì nghỉ đông thực tập. Lê Hi bị điều đến bên người Nghị viên trứ danh của Thượng nghị viện – Crewe học tập. Không giống với bộ dáng khiêm tốn hữu lễ như trước, Lê Hi lấy tư thái mạnh mẽ tiến vào nội bộ Quốc hội, cũng dựa vào tài năng đàm luận Chính trị trác tuyệt mà được nhiều người chú ý và ủng hộ.

Còn Lozie đang tìm mọi cách tính kế Lê Hi thì bị điều đến một bộ ngành nhàn rỗi. Rõ ràng là không có việc gì làm nhưng mỗi giây mỗi phút đều bị người giám sát chặt chẽ.

Về phần Raymond ở trong quân đội lại như đứng trên băng mỏng, mỗi lần nhấc chân là vô cùng gian nan.

Lê Hi và Hughes sử dụng thủ đoạn không dấu vết áp chế, dựa vào nguyên do được Công tước Oderschvank cưng chìu sinh hư mà khiến cho địa vị của gã trở nên cực kỳ lúng túng.

Là một Thượng tá duy nhất không có tham gia đợt luyện tập chiến đấu, Raymond bị moi người nói đùa là ‘Tiểu bạch hoa của nhà ấm quân đội’.

Hơn nữa, thành tích chót bét của gã trong lớp văn hóa trở thành mục tiêu cho mọi người chê cười.

Dưới áp lực cực lớn đó, Raymond nhất thời xúc động chọn nhiệm vụ tiêu diệt bọn phiến loạn ở Giang Tinh. Vì chuyện này mà nháy mắt gã liền trở nên nổi tiếng.

Nhưng tại bởi vì nhiều năm qua sống trong nhung lụa, lại không chịu nghe khuyến cáo mà khăng khăng đòi làm theo ý mình, gã đương nhiên bị thất bại nặng nề.

Mang theo tàn binh trở về, dưới con mắt lạnh của Hughes tạm thời bị đình chức. Không những bị mất sạch mất mũi, bộ dáng lúc rời đi như chó nhà có tang, chật vật không chịu nổi.

Hoảng hốt trở về Hạ Tương Lệ Xá, gã vừa vặn đụng phải Lê Hi đang đi ra ở cổng chính. Mọi cảm xúc ưu tư bị kiềm nén trong nháy mắt bùng nổ, Raymond vươn tay ngăn cản đường đi của Lê Hi.

“Các người đi trước đi, ta có chuyện muốn nói với anh trai.” Giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo, Lê Hi mỉm cười thưởng thức tư thái chán nản của Raymond.

“Tất cả đều do âm mưu của mày bày ra!” Raymond nghiến răng nghiến lợi tố cáo.

“Không sai.” Lê Hi hào phóng thừa nhận “Giang Tinh chẳng có quân phiến loạn nào cả, chẳng qua là mảnh đất dùng để đóng quân mà thôi. Mà đó cũng chính là nơi thao luyện quân đội cực kỳ nổi danh, đặc biệt còn giúp cảm nhận được sự tàn khốc chân chính của chiến trường. Anh trai thân ái của tôi ơi, anh chơi có vui không?”

“Mày!” Giọng nói giễu cợt của Lê Hi khiến gã tức giận không thôi, trắng trợn thừa nhận tính toán hãm hại gã càng khiến tâm tình gã kích động không dứt.

“Sao hả? Không phục? Đây chẳng phải là phương pháp mà anh thích dùng nhất sao?” Khí thế mạnh mẽ bắn ra khỏi đôi mắt, Lê Hi khởi động tinh thần lực vững vàng khống chế được Raymond, thuận thế vươn tay nắm lấy cổ áo gã, ghé vào bên tai gã nói nhỏ nhẹ “Đừng nghĩ rằng mọi chuyện sẽ kết thúc dễ dàng như vậy, đây chỉ mới là khởi đầu thôi. Trước khi ngươi còn chưa có chuộc hết tất cả tội lỗi của mình, ta nhất định sẽ cho ngươi hảo hảo nếm trải cái gọi là cuộc sống thực tế tốt nhất!”

“Mày… Mày muốn làm gì?” Hận ý và bạo ngược trong mắt Lê Hi khiến Raymond run sợ trong lòng, gã run rẩy cả người, muốn đẩy hắn ra nhưng không thể nhúc nhích dù chỉ một ngón tay.

“Hai mươi năm trước, ngươi ở trên phi thuyền mở lớp bảo vệ của ta ra, hại ta lưu lạc bên ngoài. Hai mươi năm sau, ngươi lại có ý độ giả mạo huyết thống của ta, ngăn cản ta nhận lại cha mẹ. Thâm cừu đại hận như thế, nếu ta không đòi từng cái một về, thì quả là có lỗi với người anh trai vĩ đại này, nhỉ?”

“Mày không sợ sau khi tao thừa kế chức chủ gia tộc Oderschvank thì sẽ hung hăng trả thù mày?”

“Thừa kế? Trả thù? Ha ha.” Lê Hi cười lạnh một tiếng, giọng nói càng trở nên lạnh lẽo hơn “Raymond, thật ra trong lòng ta và ngươi đều biết rõ cả, ước mơ ngồi lên cái ghế gia chủ đó vốn đã tan thành mây khói từ lâu rồi, trước không nói đến đầu óc vô năng bình thường, đần độn đến chịu không nổi của ngươi, mà nói riêng đến phần huyết thống này, ngươi cũng không đủ tư cách danh chính ngôn thuận!”

Lời nói của Lê Hi khiến sắc mặt của Raymond trở nên ảm đạm, gã gắt gao nhìn chằm chằm Lê Hi nói không nên lời.

Nó biết, nó đã biết.

Bí mật ẩn nấp sâu trong chỗ tối bị lôi ra ngoài ánh sáng, Raymond không nhịn được đẩy Lê Hi ra, một thân chật vật chạy trốn vào phòng, không dám đối mặt với hắn.

Nhìn bóng lưng chật vật của gã, Lê Hi cũng không có ý định cản trở, ngược lại vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay út như có điều suy nghĩ.

Mới đó mà đã sợ rồi sao? Đừng như vậy chứ, cuộc sống sau này còn dài lắm a!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play