“Leng keng! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 100 tích phân, 100 công đức lượng.”
“Trước mắt ký chủ tổng cộng tất cả lại có 160 tích phân, 180 công đức lượng.”
“Chúc mừng ký chủ đạt được thẻ giá trị vận khí, đạt được một lần miễn phí rút thăm trúng thưởng.”
Liên tiếp, âm thanh Hệ thống 233, ở trong đầu Hạ Diệc Sơ vang lên.
Hạ Diệc Sơ nghe được âm thanh nhân cách hóa của nó, trong nháy mắt chợt hoảng hốt, lúc này mới nhớ tới, mình đã hoàn thành nhiệm vụ của Hạ Quỳ ở thế giới kia.
Chỉ là, cô lại cảm giác mình giống như quên mất cái gì, trong đầu chỉ có một mảnh trống trải.
“233, đây là nơi nào?” Hạ Diệc Sơ đánh giá một chút tình cảnh hiện giờ của mình, cô cảm giác được mình khinh phiêu phiêu (bay lơ lửng), bốn phía một mảnh trắng xoá, thấy không rõ bất cứ thứ gì.
Hạ Diệc Sơ vừa cúi đầu thì thấy, bản thân lại biến thành trạng thái linh hồn ban đầu bị xe đâm chết kia, khó trách cô cảm giác khinh phiêu phiêu, không ngờ là bởi vì cô biến thành một con A Phiêu. (con ma)
“Ký chủ, ngươi đừng hoảng, đây là địa phương ban đầu ta cùng ngươi gặp nhau.” Thanh âm hệ thống 233 ở trong đầu Hạ Diệc Sơ vang lên, tiếp tục giải thích với cô: “Về sau mỗi lần ngươi hoàn thành nhiệm vụ, thời điểm thoát ly (rời khỏi) thân thể mục tiêu, ngươi sẽ trở về cái địa phương này, trừ phi là ngươi tiến vào tiếp theo thế giới.”
“Hóa ra là như thế này.” Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, kéo tờ báo trong suốt trước mặt mình ra, nhìn một chút tin tức về nhân vật của mình, nói với Hệ thống 233: “Chúng ta nhanh tiến hành tiếp theo cái thế giới đi.”
“Được.” Hệ thống 233 gật gật đầu.
Chỉ chốc lát sau, Hạ Diệc Sơ liền cảm giác được chính mình có chút hôn hôn trầm trầm, giống như là say xe, trước mắt cô tối sầm, cả người nháy mắt thì hôn mê bất tỉnh.
Thời điểm tỉnh lại lần nữa, Hạ Diệc Sơ là bị tiếng đập cửa nặng nề đánh thức.
“Tiểu thư, thời gian đã là 7 giờ hai mươi, cô nên rời giường xuống dưới ăn bữa sáng.”
Ngoài cửa một giọng nữ nghiêm cẩn (nghiên túc + cẩn thận) truyền đến.
“Được.” Hạ Diệc Sơ mở mắt ra, trong lòng biết cô hẳn là đã tiến vào thế giới thứ hai, nhận thấy tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng xa, Hạ Diệc Sơ kêu gọi hệ thống trong đầu: “233, đem tức và nhiệm vụ của thế giới này tin chia ta.”
“Được.”
Hệ thống 233 nói âm vừa ra, trong đầu truyền đến một trận trướng đau quen thuộc, Hạ Diệc Sơ nhắm mắt thừa nhận, chờ trận trướng đau kia qua đi, cô mới bắt đầu nghiêm túc lật xem kho tin tức vừa nhận.
Nhiệm vụ lần này, bối cảnh vẫn như cũ là hiện đại, cô xuyên qua, tiến vào người này tên là Cố Hoãn Hoãn, năm nay mười bảy tuổi, một người bình thường cao nhị học sinh. (học sinh cấp 3)
Cố Hoãn Hoãn là bị chính cha mẹ ruột của mình vứt bỏ trong cô nhi viện, sau đó ở thời điểm sáu tuổi, được cha Cố mẹ Cố nhận nuôi trở về, đặt tên Cố Hoãn Hoãn.
Cha Cố mẹ Cố đối với Cố Hoãn Hoãn cực tốt, tuy rằng không phải ruột thịt, nhưng lại đem cô trở thành con ruột mà đối đãi.
Chẳng qua, cha Cố mẹ Cố lại ở năm Cố Hoãn Hoãn mười một tuổi xảy ra tai nạn xe cộ, hai người đi xe Audi màu đen bị hai xe tải lớn ép vào bên trong, chết tại chỗ.
Cha Cố mẹ Cố cả đời này trừ bỏ Cố Hoãn Hoãn, ở ngoài, không có bất luận con cái gì, mà Cố thị tập đoàn cũng từ lúc cha Cố mẹ Cố tử vong, do em trai ruột của cha Cố - Cố Thâm quản lý.
Mười lăm mười sáu tuổi, vẫn luôn là tuổi dậy thì của các thiếu niên mối tình đầu bắt sẽ xuất hiện, Cố Hoãn Hoãn cũng không ngoại lệ.
Cố Hoãn Hoãn thích giáo sinh (giáo viên thực tập) của các cô - Tô Thanh.
Tô Thanh, người này lớn lên không chỉ soái khí, hơn nữa tính cách cũng rất tốt, gia thế tuy rằng kém hơn Cố gia, nhưng cũng là một trong bốn thế gia đứng đầu N thị, lấy Cố gia cầm đầu, sau đó theo thứ tự là Chu gia, Hàn gia, sau đó chính là Tô gia.
Đời trước, Cố Hoãn Hoãn ở thời điểm Tô Thanh sắp tốt nghiệp, cuối cùng ở ngày nọ, mặt trời lặn hoàng hôn xuống, ngăn cản Tô Thanh, bày tỏ cùng hắn, đem tình yêu thầm kín say đắm của mình trong ba năm nói cho đối phương biết. Mà không có nghĩ đến, tuy rằng không nhận được sự đồng ý của Tô Thanh, chính là nhưng lại được Tô Thanh mời.
Lòng Cố Hoãn Hoãn tràn đầy vui mừng, rồi tới ngày ước định đó, tỉ mỉ trang điểm, tự mình ra cửa, không có nghĩ đến, cái mà cô đã cho rằng hạnh phúc đã đến, lại là cơn ác mộng huỷ hoại cả đời cô.
Tô Thanh mặt ngoài ôn tồn lễ độ, kỳ thật xác thật che dấu tính cách biến thái, thích nhất là dâm loạn thiếu nữ vẫn còn là xử nữ.
Trước đó không có ít nữ sinh tỏ tình với hắn, đều bị Tô Thanh dâm loạn qua, Tô Thanh còn thích một bên dâm loạn, một bên chụp đủ các loại bức hình nhạy cảm của thiếu nữ ấy.
Hơn nữa trong nhà Tô Thanh là nằm trong những gia tộc đứng đầu N thị, trong tay có ảnh chụp uy hiếp, lại cho nhà những thiếu nữ này một ít tiền tài trợ cấp, cho nên Tô Thanh có làm những cái chuyện dơ bẩn đó vẫn không có bị công khai ra ngoài.
Mà Cố Hoãn Hoãn ngày đó, chính là bị Tô Thanh dâm loạn, không chỉ có bị hắn dâm loạn, còn có một vài người bạn của Tô Thanh, đem Cố Hoãn Hoãn cột vào trên giường, cùng nhau xâm phạm cô.
Mà Tô Thanh thì ở một bên cầm camera, đem toàn bộ quá trình Cố Hoãn Hoãn bị những người đó thay phiên xâm phạm, đều quay lại.
Cố Hoãn Hoãn mới chỉ là người thiếu nữ mười bảy tuổi, nam thần yêu thầm nhiều năm trong lòng không ngờ lại là tên biến thái, lại còn kêu những tên bạn bè ch* m* đó cùng nhau làm chuyện đó với cô, điều này làm cho Cố Hoãn Hoãn sao có thể chịu được.
Hơn nữa, từ lúc cha Cố mẹ Cố qua đời, Cố Hoãn Hoãn ở Cố gia, liền không có người dựa vào.
Xong việc, bị Tô Thanh cầm băng ghi hình uy hiếp, Cố Hoãn Hoãn tâm như tro tàn, trực tiếp nhảy sông tự vẫn.
Mà chuyện này chính là cái ngòi nổ, sau khi Cố Hoãn Hoãn đã chết, chuyện này cũng chưa có xong.
Thi thể Cố Hoãn Hoãn được cảnh sát vớt lên, trải qua kiểm tra đo lường xác định thân phận của cô là con gái nuôi của Cố gia, cũng không biết là từ đâu chạy ra hai người, công bố mình là cha mẹ ruột của Cố Hoãn Hoãn, còn nói Cố Hoãn Hoãn ở Cố gia nhận hết ngược đãi gì đó.
Trong khoảng thời gian ngắn, che trời lấp đất, mặc kệ là tin tức gì nhưng trên báo chí, toàn bộ đều là tin tức Cố Hoãn Hoãn bị Cố gia ngược đãi đến chết.
Thị trường chứng khoán của tập đoàn Cố thị xuống dốc không phanh, lúc trước hiệp ước thương nghiệp cũng đã nói qua chuyện hủy bỏ, hơn nữa Tô gia, Chu gia và Hàn gia ba gia tộc giống như là chủ mưu từ lâu, liên thủ tiến hành chèn ép với Cố thị.
Cố thị ở trong một đêm phá sản, nợ ngập đầu, rời khỏi bốn gia tộc đứng đầu N thị.
Mà nhiệm vụ lúc này đây của Hạ Diệc Sơ, chính là làm đám người Chu Thanh nhận được báo ứng, còn có đánh bại ba gia tộc khác của N thị, củng cố địa vị Cố gia ở N thị.
“Ký chủ, còn có cái gì không rõ sao?” Hệ thống 233 đối với Hạ Diệc Sơ hỏi.
“Không có.”
“Vậy thì, hiện tại tuyên bố tiểu nhiệm vụ thứ nhất, đạt được hảo cảm của chú nhỏ Cố Thâm, khen thưởng công đức lượng +10. Để ký chủ hoàn thành tốt nhiệm vụ, đặc biệt ban cho ký chủ hai loại kỹ năng “Đã gặp qua là không quên được” “Dung mạo thiên thành”, thỉnh ký chủ cố gắng nỗ lực!”
“Lại là xoát hảo cảm?” Hạ Diệc Sơ nhíu nhíu mày, không khỏi nhớ tới mình ở thế giới trước xoát hảo cảm Thẩm Già Diệp cuối cùng trực tiếp xoát thành chuyện Thẩm thái thái luôn.
“Đúng vậy, nhiệm vụ thất bại mà nói, công đức lượng của ký chủ trừ 50!” Hệ thống nghĩa chính liêm từ nói.
Bị hệ thống bắt lấy công đức lượng, Hạ Diệc Sơ một phen nghiến răng nghiến lợi: “…… Ngươi ngưu!
================
Tại hạ có lời muốn nói: Quà tân thủ là vô tận. Sênh tỉ biết cái này chắc vui lắm nè!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT