Editor: Mặc Quân Tịnh Túc

Hạ Diệc Sơ tuy rằng là ở trong đầu cùng hệ thống nói chuyện, nhưng ở bên ngoài, thần sắc giãy giụa trên mặt, thì không có chút sơ hở nào, ngược lại giống như một người hành tẩu rơi vào vũng bùn, càng vùng vẫy càng lún sâu, không chiếm được đáp án của Thẩm Già Diệp, thần sắc cô càng thêm càng thống khổ.

Cuối cùng, Thẩm Già Diệp vẫn là không đành lòng tiếp tục tra tấn cô, cúi người ôm lấy Bảo Bảo của hắn, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói: “Ở chỗ anh có hai cái tin tức, một tốt một xấu, em muốn nghe cái nào trước?”

“Ân?” Hạ Diệc Sơ chớp chớp mắt, nước mắt một chút liền rớt xuống dưới, cô ghét bỏ mình mất mặt, chui đầu vào quần áo Thẩm Già Diệp xoa xoa, thanh âm rầu rĩ, từ trong lòng ngực hắn truyền đến: “Em muốn nghe tin tức tốt, không muốn nghe tin tức xấu.”

“Khó mà làm được.” Thẩm Già Diệp tựa như sủng nịch lại tựa như bất đắc dĩ thở dài, tiếp tục nói: “Tin tức tốt chính là anh có thể cùng em kết hôn, không cần lo lắng bị ba ba khiển trách. Tin tức xấu chính là nhóm máu của hai chúng ta, không giống nhau.”

“Cái, có ý tứ gì?” Thần sắc Hạ Diệc Sơ kinh hách, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, dù từ lúc cô đến thế giới này, cô đã biết thân thể này không phải người Hạ gia, nhưng hiện tại, ở trước mặt Thẩm Già Diệp, cô vẫn như cũ đem này phần kinh hách và phản ứng mờ mịt, trong khoảng thời gian ngắn chưa kịp phản ứng lại, biểu hiện đến không hề có lỗ hổng.

Thẩm Già Diệp cong cong môi, không đáp lời, để mặc cho cô tự nghĩ thông suốt.

“Anh trai, ý của anh nói là, quan hệ giữa chúng ta, không phải cùng là người Hạ gia. Phải không?” Hạ Diệc Sơ duỗi tay gắt gao bắt lấy quần áo bên sườn eo Thẩm Già Diệp, thần sắc có chút kinh sợ và sợ hãi.

“Đúng.” Thẩm Già Diệp gật gật đầu, cúi người xuống để sát vào cô, đối mặt với cô gần gũi, “Bảo Bảo không cao hứng sao?”

“Em……” Kinh sợ và sợ hãi trên mặt Hạ Diệc Sơ vẫn chưa có rút đi, cô tránh đi vấn đề này của Thẩm Già Diệp, có chút bướng bỉnh tiếp tục hỏi cái đề tài kia: “Anh trai, giữa hai người chúng ta, ai mới là người Hạ gia??”

“Bảo Bảo, ai là Hạ gia người thật sự có quan trọng như vậy? Em một chút đều không cao hứng, hai chúng ta có thể kết hôn sao? Chờ sau khi kết hôn, dù em không phải người Hạ gia, thì cũng sẽ biến thành người Hạ gia chân chính.” Thần sắc trên mặt Thẩm Già Diệp đột nhiên lạnh xuống, ánh mắt thâm trầm nhìn chằm chằm Hạ Diệc Sơ, đôi mắt thường thường hiện lên một mảnh hồng quang.

Hạ Diệc Sơ nhìn thần sắc hắn có chút âm trầm, trong lòng thầm nhủ không xong, trong khoảng thời gian ngắn vì đắc ý vênh váo nên đã diễn quá mức rồi.

Lúc này, chạy nhanh tới ôm đùi, nhân cơ hội biểu đạt lòng trung thành của mình mới là chính đạo!

Hạ Diệc Sơ vươn hai móng vuốt, vòng tay ôm lấy vòng eo cường tráng hữu lực của Thẩm Già Diệp, cả người đều vùi thật sâu vào trong lòng ngực hắn: “Nào có, có thể cùng anh trai quang minh chính đại ở bên nhau, em quả thực là rất cao hứng! Chỉ là, em có chút lo lắng ba ba…… Em không phải con gái của ông, vậy Hạ Quỳ thật sự ở đâu? Em có phải đã cướp đi cuộc sống tươi đẹp của cô ấy suốt hai mươi năm qua, anh trai của cô ấy, ba ba của cô ấy, gia đình của cô ấy……”

Thời điểm nói xong lời cuối cùng, thanh âm Hạ Diệc Sơ có chút nghẹn ngào, Thẩm Già Diệp lại cảm giác được trước ngực mình một mảnh ướt át.

“Bảo Bảo ngoan, đây vốn dĩ là cuộc sống của em.” Thẩm Già Diệp bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đem người ôm gắt gao ở trong ngực.

Chờ an ủi Hạ Diệc Sơ xong, nhìn cô không vì chuyện này sinh uể oải hoặc là sinh ra các loại cảm xúc khác như bối rối, Thẩm Già Diệp mới đưa điện thoại di động và máy tính trả lại cho Hạ Diệc Sơ.

Hạ Diệc Sơ lên thăm lại Weibo của mình, mới biết được trong khoảng thời gian này, tin tức cô không phải con gái Hạ gia, đã ở trên mạng truyền muốn phát điên rồi.

Hơn nữa, Hạ Diệc Sơ cũng thấy được đoạn video Hạ ba ba và Thẩm Già Diệp trước mặt ở phóng viên nói sẽ vĩnh viễn đem cô trở thành một phần tử của Hạ gia. Trong nháy mắt, Hạ Diệc Sơ hốc mắt có chút chua xót, là thật sự cảm động đến muốn khóc.

Vào lúc ban đêm, Hạ ba ba trở về, ba người ngồi ở trên bàn cùng nhau ăn cơm.

Hạ ba ba vẫn là giống như trước đây, liên tục gắp đồ ăn cho Hạ Diệc Sơ, đem thức ăn cô thích, toàn bộ đều chồng chất đến trước mặt cô.

“Ba ba.” Hạ Diệc Sơ rốt cuộc nhịn không được, ném chén đũa trong tay xuống, chạy đến bên người Hạ ba ba, cúi đầu vào cái ôm ấp áp của ông.

“Đứa trẻ ngoan, dù không có chung quan hệ huyết thống, con cũng vĩnh viễn đều là con gái ngoan của ba ba.” Hạ Chính Minh vẻ mặt từ ái nói ở bên tai Hạ Diệc Sơ, ngẩng đầu sờ sờ đầu cô, giống như là trước kia mỗi lần ông đi làm về nhà, đều sẽ sờ sờ đầu Tiểu Hạ Quỳ.

“Vâng vâng.” Hạ Diệc Sơ vùi đầu trong lòng Hạ ba ba, gật gật đầu thật mạnh.

Thẩm Già Diệp bên cạnh nhìn một màn này, cong cong khóe môi.

Một bữa cơm chiều ấm áp qua đi, Hạ Diệc Sơ bồi Hạ ba ba xem TV trong chốc lát, thì trở về trong phòng của mình.

Hôm nay khó có khi Thẩm Già Diệp không có đi theo cô về phòng, Hạ Diệc Sơ nằm ở trên giường lớn mềm mại, rốt cuộc cũng có thời gian đặt câu hỏi cho hệ thống: “Hệ thống, rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra?”

“À, chuyện rất đơn giản, ngươi thong thả nghe bổn Bảo Bảo chậm rãi nói rõ ràng cho ngươi nghe nè.” Hệ thống ở trong đầu Hạ Diệc Sơ đáp lại, bắt đầu một năm một mười cùng cô nói về lý do cô bị xe đâm.

Nguyên lai, bởi vì bị Hạ gia chèn ép, hai người Chu Thanh và Du Tuyết không chỉ không được nhận thêm vai diễn mà còn phải bồi thường phí hủy hợp đồng không ít, tiền kiếm được mấy năm nay ở giới giải trí toàn bộ đổ vào.

Rồi sau đó, Chu Thanh cùng đường, đi tìm mấy lão già háo sắc, bồi bọn họ một đêm, đến được đoàn phim hạng ba đóng một vai phụ nhỏ.

Loại chuyện bồi ngủ, trước kia là Chu Thanh khinh thường phỉ nhổ, nhưng hiện giờ, chuyện này lại trở thành sự cứu rỗi cuối cùng của hắn ở trong giới giải trí.

Thân thể hắn tuổi trẻ, chính là tiền vốn duy nhất của hắn.

Có một lần, liền có lần thứ hai, sau đó sẽ có vô số lần.

Chu Thanh bắt đầu vứt bỏ tự tôn, một lần lại một lần ở dưới ánh đèn xanh đỏ (quán bar) uống rượu bồi rượu, bồi ngủ, chỉ vì được một suất diễn quan trọng hơn nữa, lớn hơn nữa.

Càng về sau, Chu Thanh còn hạ dược Du Tuyết, đem Du Tuyết đưa đi hầu hạ nhóm những lão nam nhân đó.

Thân phận Du Tuyết và tất cả giấy tờ của Du Tuyết đều ở trong tay Chu Thanh, cô ta muốn chạy cũng chạy không được, oán hận từng ngày gia tăng, liền đem tất cả chuyện này toàn bộ đổ lên đầu Hạ Diệc Sơ, cho nên mới sẽ nghĩ đến việc đâm chết Hạ Diệc Sơ.

“Ách, không nghĩ tới cư nhiên là có chuyện như vậy.” Hạ Diệc Sơ lắc lắc đầu, trong lòng đối tra nam tra nữ Chu Thanh và Du Tuyết kia không có chút nào đồng tình.

Không nói đến lần trước, Chu Thanh và Du Tuyết hai người này muốn huỷ hoại mình, chỉ cần nói đến kết cục của nguyên chủ Hạ Quỳ cuối cùng bị *** đến chết, khiến cho Hạ Diệc Sơ cũng không muốn tha cho hai tên tra nam tiện nữ này.

==========================

Thật ra lời tại hạ nói ở chương 48 cũng không hẳn là đùa đâu vì n nguyên nhân sau

1.   Sức lực tại hạ có hạn

2.   Thời gian eo hẹp

3.   Khả năng tập trung làm 1 bộ truyện là rất thấp vì vậy m.n mới thấy tại hạ dù không rảnh nhưng vẫn vác xác đi làm thêm các bộ khác

4.  ...................

ð Cầu người hợp tác. Làm ơn đừng lơ tại hạ mà

===================

Nhưng chư vị đừng lo lắng, có thể số lượng chương trong một tuần sẽ giảm, rồi từ từ mới... drop

Chắc cũng lâu lắm!!!

===================== Bù đủ chương tuần trước rồi nhé m.n

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play