Editor: Mi Mặt Mèo

******************

8 giờ tối, Hạ Diệc Sơ mở notebook ngồi lên sô pha xem.

Tần Qua ngồi bên cạnh, hai người dừng ánh mắt trên màn hình máy tính 14 inch.

Ca khúc chủ đề vang lên, Hạ Diệc Sơ bưng ly nước uôm một ngụm, màn hình máy tính tràn ngập bình luận.

[Ha ha, tới xem kỹ thuật diễn vả mặt tiểu tam.]

[Tới xem tiểu tam +1.]

[Tôi tới xem tiểu tam Lê Manh.]

[Tới xem tiểu tam +2.]

......

[Tới xem tiểu tam +10086.]

Các loại bình luận lần lượt xông ra, không chỗ nào là không châm chọc Hạ Diệc Sơ làm tiểu tam.

Hạ Diệc Sơ không có cảm xúc gì với mấy bình luận loại này, nhưng Tần Qua ngồi cạnh không nhịn được, đứng dậy.

"Anh làm gì đó?" Hạ Diệc Sơ hỏi.

"Hack máy tính."" Tần Qua lạnh lùng trả lời, trong giọng nói có một tia tức giận.

Đương nhiên, tức giận này không nhằm vào Hạ Diệc Sơ.

Hạ Diệc Sơ nghe trả lời, phụt cười một cái, kéo Tần Qua lại:

"Thôi, không sao đâu, em không thèm để ý bọn họ, anh quan tâm làm gì."

"Thật không?" Tần Qua xoay người, ấn Hạ Diệc Sơ lên sô pha, động tác cường thế như con báo.

"Thật!" Hạ Diệc Sơ ngước mắt, nhìn thẳng vào mắt hắn, khóe miệng cười khẽ.

Tần Qua nhìn cô, tức giận trong lòng tiêu tán đi.

"Manh Manh." Tần Qua gọi nhỏ tên cô, cúi đầu, hôn lên môi cô.

Hạ Diệc Sơ ngửa đầu phụ họa, đến khi không khí quanh thân nóng lên, Tần Qua cảm thấy nếu không dừng lại thì không dừng được nữa, hắn cúi đầu gặm nhẹ một chút rồi buông cô ra.

Hai người ngồi lên lên sô pha xem phim, Hạ Diệc Sơ ngại Tần Qua sẽ không thoải mái trong lòng, nên tắt bình luận muốn xe lấp màn hình đi.

"Chỉ là lúc ấy" có tất cả mười tám tập, một tuần chiếu một tập dài 40 phút.

Xem xong, Tần Qua ôm Hạ Diệc Sơ vào giường lớn bên trong, tiến hành một chút vận động buổi tối như thường lệ.

Tần Qua lúc lên giường và lúc dưới giường quả thực là hai người khác nhau. Riết rồi Hạ Diệc Sơ cũng quen với điều này. Ở thế giới nào, hắn cũng bá đạo hung mãnh, kéo dài đến khi Hạ Diệc Sơ không chịu nổi hôn mê đi, hắn mới phóng thích ra.

Nghỉ một lúc, Tần Qua ôm Hạ Diệc Sơ đi tắm rửa, bản thân cũng tắm một chút.

Tần Qua tính đi ngủ thì di động vang lên. Là Tần Nghị gọi đến.

Đã bốn giờ sáng, anh hai gọi đến làm gì?

Tần Qua nhìn người ngủ say trên giường, không tiếng động cầm điện thoại ra khỏi phòng.

Đến ban công, Tần Qua mới trượt tay, nghe máy: "Anh?"

"Tần Qua, em chưa ngủ sao?"

"Không phải anh cũng thế sao? Giờ này gọi làm gì?"

"Anh bị đánh thức. Có thủ hạ báo sự việc lần trước ở khách sạn là do người của Quân gia đứng phía sau. Mấy người bị bắt đã chết do sử dụng thuốc quá liều."

"Em biết." Tần Qua nhàn nhạt trả lời.

"Làm sao em biết?"

Tần Nghị kinh ngạc, thủ hạ của hắn điều tra nửa tháng mới ra.

Chuyện Quân Tử Lâm phái người làm không đến mức khó tra như vậy, quan trọng là không biết sao Quân lão gia tử đã phát hiện. Ông ta là một con cáo già, sau khi ra tay, khiến người của Tần Nghị điều tra hơn nửa tháng mới ra.

"Hack máy tính Quân Tử Lâm." Tần Qua bình tĩnh đáp, không thấy mình làm gì sai.

"...". Lợi hại nha. Biết mày lợi hại như vậy, anh mày đã không phải sai người cực cực khổ khổ đi điều tra chuyện này.

"Sự tình của Manh Manh anh đừng quá lo, em đều có tính toán. Anh ngủ sớm đi, đừng để thân thể suy nhược." Tần Qua nhìn ánh trăng sáng ngoài kia, nói với Tần Nghị.

Nghe được lời này, Tần Nghị cảm động trong lòng, không ngờ lão đệ sau khi có bạn gái, còn biết quan tâm người khác.

Không đợi Tần Nghị cảm động thêm, Tần Qua nói:

"Nếu anh có việc gì, thì em lại phải đi xử lý tình huống công ty."

Miệng chó phun không ra ngà voi!

Em trai hắn quả nhiên không tốt bụng như thế.

Tần Nghị vừa mới cảm động tức khắc cúp máy.

===================================

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play