Hạ Diệc Sơ đều bị Thẩm Già Diệp nói đến phát khóc.
Thẩm Già Diệp ghé vào trên người cô, vẻ mặt nhìn như đứng đắn hỏi chuyện. Chính là động tác phía dưới trêu chọc cô lại là không hề có tạm dừng, sóng triều tình dục một đợt lại một đợt dâng trào mà đến.
Hạ Diệc Sơ gắt gao cắn miệng mình, không mình phát ra giọng nói mắc cỡ.
“Bảo Bảo như thế nào không nói lời nào? Ân? Có nghĩ tới anh trai?”
Thẩm Già Diệp không ngừng cố gắng ở bên tai Hạ Diệc Sơ mở miệng, động tác nắn bóp trên tay lúc mạnh lúc nhẹ.
Khi hắn nói chuyện, hô hấp cực nóng phun ở chỗ cổ Hạ Diệc Sơ, càng là làm Hạ Diệc Sơ mẫn cảm đến mức co lại thành một đoàn.
“Nhớ, nhớ, em nhớ anh! Tha em đi à, em muốn chết, anh trai!” Hạ Diệc Sơ vươn cánh tay mình xụi lơ, nỗ lực ôm chặt Thẩm Già Diệp, khuôn mặt tinh xảo nhỏ lộ ra thần sắc đáng thương hề hề, giống như là tiểu thú không nơi nương tựa.
“Thật ngoan, thỏa mãn anh một lần, anh liền mang em về nhà.” Thẩm Già Diệp câu môi cười cười, lôi kéo tay Hạ Diệc Sơ hướng địa phương dưới thân đã sớm sưng, trướng, ngạnh tìm kiếm.
……
Xong việc, thời điểm Thẩm Già Diệp xuống giường, vẻ mặt thoả mãn, tinh thần sảng khoái, Hạ Diệc Sơ mềm mại nằm ở trên đệm, đôi mắt hồng hồng nhìn trần nhà, muốn nâng tay cũng nâng không đuọc, chỉ cảm thấy về sau nhân sinh vô vọng.
Thẩm Già Diệp ôm Hạ Diệc Sơ vào phòng tắm, cho tắm rửa sạch sẽ cho cô.
Vừa mới trải qua chuyện đó trên giường, tuy rằng không có làm được bước cuối cùng, chính là Hạ Diệc Sơ lại ra không ít mồ hôi, trên người nhão dính dính, chính cô cũng cảm giác được không thoải mái.
Hơn nữa, cô đã bị Thẩm Già Diệp triệt để sờ soạng hết không chừa chỗ nào, một hồi sinh hai lần thục (câu này tại hạ bất lực, xin các chư vị huynh đài giúp đỡ), cũng mặc Thẩm Già Diệp tắm rửa cho cô.
Chỉ là cuối cùng ở trong phòng tắm, Thẩm Già Diệp cầm lòng không được lại đem người sờ soạng một lần, mới đưa người ôm ra. Sau đó chính mình cũng nhanh chóng tắm giặt sạch sẽ
Bên ngoài, Lục Diễn sớm đã được Thẩm Già Diệp điện thoại gọi đến, mua quần áo mới thích hợp với số đo hai người đứng ở bên ngoài.
Thẩm Già Diệp mở cửa lấy đồ, rồi đuổi Lục Diễn đi, Thẩm Già Diệp tự thay bộ đồ mới, lại tự mình mặc quần áo cho Hạ Diệc Sơ, sau đó hai người ra khỏi phòng, Thẩm Già Diệp lái xe, mang theo Hạ Diệc Sơ trở về Hạ gia.
Hạ ba ba hôm nay trùng hợp công ty không có gì việc, cho nên nhàn tản ở nhà, lúc nhìn thấy Thẩm Già Diệp và Hạ Diệc Sơ cùng nhau trở về, trong lòng thật là cao hứng, liên tục khen Hạ Diệc Sơ lớn lên hiểu chuyện.
Hạ ba ba tuy rằng ngày thường không thể nào cùng con trai liên lạc, nhưng dù sao cũng là con ruột của mình, ông cũng vẫn là thật lòng yêu thương nó. Ngày trước Hạ Quỳ thấy Thẩm Già Diệp sợ hãi và trốn tránh, tuy rằng Hạ ba ba không nói, chính là trong lòng như cũ hy vọng hai người giống như anh em bình thường hòa thuận.
Cứ ngỡ rằng cả đời ông sẽ không bao giờ thấy được cảnh tượng này, mà không có ngờ đến, này khung cảnh ấm áp như vậy thật sự xuất hiện ở trước mặt mình.
Hạ ba ba trong lòng cao hứng, lôi kéo Thẩm Già Diệp đánh mấy ván cờ, ngay cả cơm chiều cũng ăn nhiều một chén.
Cơm chiều qua đi, một nhà ba người ngồi ở trên sô pha xem TV.
Hạ ba ba đột nhiên đối với Hạ Diệc Sơ mở miệng nói: “Quỳ nhi, ba ba có chút khát, đi trong phòng bếp pha ly hồng trà lại đây, con ngày thường không phải thích đùa nghịch làm trái cây thập cẩm sao, hôm nay cũng cắt một phần ra, cho anh trai con nhìn xem con đảm đang như thế nào.”
Hạ Diệc Sơ sửng sốt, biết Hạ ba ba đây là cố tình muốn cô rời đi cùng Thẩm Già Diệp nói chuyện, lập tức từ trên sô pha đứng lên, đối với Hạ ba ba gật gật đầu: “Được, vậy hai người ngồi đợi nha, con làm một lát liền có.”
Hạ Diệc Sơ đi vào phòng bếp, một bên pha trà, một bên ở trong đầu gọi hệ thống: “233, ngươi hôm nay như thế nào lại an tĩnh như vậy a?”
Ngày thường hệ thống suốt ngày ở trong đầu cô ríu rít, hôm nay cư nhiên không rên một tiếng.
“Hôm nay hệ thống đổi mới một chút, làm gói cài đặt mới, lãng phí một ít thời gian.” Thanh âm hệ thống ở trong đầu Hạ Diệc Sơ vang lên.
“Đổi mới? Gói cài đặt?” Hạ Diệc Sơ có chút không hiểu, mấy lần trước cùng hệ thống vui đùa, để nó chạy nhanh đi đổi mới, không có nghĩ đến, nó lại làm thật.
“Vậy ngươi lần này đổi mới cái gì?” Hạ Diệc Sơ tò mò hỏi.
“Vòng xoay rút thăm trúng thưởng, ký chủ mỗi lần hoàn thành một cái nhiệm vụ, đều có cơ hội tham gia hoạt động này, phần thưởng đa dạng, không phải ký chủ đoán không được, chỉ có ký chủ không thể ngờ được.” Thời điểm nói xong lời cuối cùng, thanh âm hệ thống thậm chí mang một tia đắc chí.
“Kia cũng không tệ lắm.” Hạ Diệc Sơ cũng cong cong môi, ngay sau đó, cô nghĩ tới mục đích mình đem hệ thống kêu ra, miệng hỏi: “Hệ thống, anh trai cùng ba ba hai người nói chuyện, ngươi có thể hay không nghe được?”
“Khó mà làm được, đây là thuộc về riêng tư của con người, dù ta là hệ thống, cũng đến tôn trọng cái đó à.” Hệ thống 233 nghiêm trang nói.
Hạ Diệc Sơ không tin nó có một bộ mặt ấy, trực tiếp ném cho nó một cái biểu tình khinh bỉ: “Rác rưởi hệ thống.”
Hệ thống 233 cũng không chút nào yếu thế đáp lại: “Rác rưởi ký chủ!”
Lúc Hạ Diệc Sơ cùng rác rưởi hệ thống mắng và khinh bỉ lẫn nhau, bên này Hạ Chính Minh cùng Thẩm Già Diệp hai người đàm luận.
Hạ Chính Minh nhìn Thẩm Già Diệp ngồi ở đối diện trên sô pha, ngũ quan anh tuấn, thần sắc lạnh lùng, thở dài, mở miệng nói:
“Em gái ngươi mấy năm nay là bị ta sủng hư, tính cách khó tránh khỏi có chút kiêu căng, lúc đầu ta còn tưởng rằng đời này đều nhìn không thấy hai người các ngươi hoà thuận vui vẻ, lại không có nghĩ đến mối quan hệ của các ngươi đột nhiên tốt lên. Hạ Quỳ không thể so ngươi, ngươi từ nhỏ thiên tư thông tuệ (thông minh), tính cách ổn trọng, em gái ngươi giống như là đứa trẻ mãi không chịu lớn, đến bây giờ hơn hai mươi tuổi mà vẫn như con nít”
“Ba ba, ngươi có cái gì nói thẳng đi.” Thẩm Già Diệp mở miệng đánh gãy lời Hạ Chính Minh nói, dù là đối mặt cha ruột, Thẩm Già Diệp thần sắc cũng là trước sau như một lãnh ngạnh, không ra nhìn hắn đang nghĩ cái gì.
“Được rồi, ta đây cũng cứ việc nói thẳng.” Ánh mắt Hạ Chính Minh đặt ở trên người Thẩm Già Diệp: “Hiện giờ sự nghiệp của ngươi thành công, so với ta thì trò giỏi hơn thầy, ta đã lập ra di chúc, chờ ta đi rồi hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn, công ty toàn bộ giao cho Hạ Quỳ tới quản.”
Lời Hạ Chính Minh, ý tứ thực rõ ràng.
Chờ ông đã chết hoặc là có chuyện gì xảy ra, ông muốn đem công ty cho Hạ Quỳ kế thừa, cho dù là giao cho người đại diện quản lý, ông cũng không nghĩ tới giao cho con trai lớn năng lực xuất chúng quản lí.
Hạ Chính Minh nhìn Thẩm Già Diệp, muốn từ trong thần sắc Thẩm Già Diệp nhìn ra cảm xúc của hắn, chỉ là Hạ ba ba thất vọng rồi, Thẩm Già Diệp nghe xong ông nói, đừng nói có một động tác gì, ngay cả đôi mắt cũng chưa từng chớp.
=======================================
Thế giới thứ 5 Hỡi nhân cách đang ngủ quên, hãy thức tỉnh, dung nhập cùng ta để tìm lại người con gái ngươi yêu, hãy thức dậy đi, kẻ lãng quên!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT