"Nói xong liền đã trở lại." Mặc Thiên Trần ôm Hạ Diệc Sơ, ánh mắt ôn nhu đặt ở trên mặt cô, hỏi lại lần nữa: "Lúc nãy suy nghĩ cái gì, mà nhập thần như vậy?"
"Không nghĩ gì." Hạ Diệc Sơ lắc đầu, cô tất nhiên là không thể nói với Mặc Thiên Trần về những chuyện đó, nhưng nhìn bộ dáng thề không bỏ qua của Mặc Thiên Trần thì biết mình tránh thoát, đôi mắt vừa chuyển, tùy tiện tìm đề tài, mở miệng nói: "Chỉ có chút tò mò, không biết Hoàng Thượng lần này đột nhiên kêu chúng ta trở về, là vì cái gì."
Ba năm nay, mặc kệ là tết nhất hay lễ tổ, đừng nói Hoàng Thượng hạ chỉ để cô và Mặc Thiên Trần hồi kinh, ngay cả một phong thơ nhớ mong hay hỏi thăm cũng chưa từng có.
Mà hiện giờ, không phải ngày trọng đại gì, Hoàng Thượng đột nhiên kêu Mặc Thiên Trần hồi kinh, tâm tư thật sự làm người cân nhắc không ra.
"Ân," Mặc Thiên Trần lên tiếng, hiển nhiên nghe minh bạch Hạ Diệc Sơ ý tứ, hắn giơ tay sờ sờ đầu Hạ Diệc Sơ, đáy mắt chứa vẻ tươi cười chợt lóe, mặt ngoài lại nghiêm trang mở miệng: "Ta vừa mới ra ngoài liên hệ bọn họ, tình huống lần này có chút nghiêm trọng, Hoàng Thượng kỳ thật đã liên tục nửa tháng không thượng triều."
"A? Vậy hiện tại, trên triều chính ai là người cầm quyền?" Hạ Diệc Sơ ra vẻ kinh ngạc chớp chớp mắt, trong nguyên tác cũng có một đoạn cốt truyện vào ngay lúc này đột nhiên mãnh liệt rót vào đầu Hạ Diệc Sơ.
"Nàng đoán?" Mặc Thiên Trần rất có hứng thú cong cong môi, hiếm khi nhếch mép mỉm cười.
Hạ Diệc Sơ cúi đầu trầm mặc, ở trong lòng nghĩ lại lúc gặp đám người Đại hoàng tử từ khi mình và Mặc Thiên Trần vào kinh, thử mở miệng nói: "Là Đại hoàng tử?"
Mặc Thiên Trần cười mà không nói gật đầu, ngay sau đó mở miệng giải thích tình hiện tại của mình cho Hạ Diệc Sơ.
Từ ba năm trước đây, Thiên Cơ vào hoàng cung, ở trước mặt hoàng thượng lộ năng lực vào được mắt Hoàng Thượng, phụ hoàng liền bắt đầu đi theo Thiên Cơ tu tập, cố gắng đạt tới một ngày có thể độ hóa thành tiên.
Năm Mặc Thiên Trần rời đi, ý niệm muốn thành tiên của Sở Hoàng có lẽ cũng không còn mãnh liệt như vậy, dù sao hắn hiện giờ cũng là chủ của một quốc gia, muốn làm gì thì làm đấy. Nhưng, gần hai năm trước đã phát sinh chuyện ngoài ý muốn khiến Sở Hoàng thay đổi suy nghĩ của mình.
Lúc ấy Sở Hoàng đột nhiên bệnh nặng, sinh mệnh đe dọa, thậm chí đến cả Thái Y ở viện Thái Y cũng bó tay không có biện pháp, thậm chí Sở Hoàng cũng cảm giác được chính mình không sống được bao lâu, nhưng không có nghĩ tới, cuối cùng Thiên Cơ dùng hai viên thuốc có thể cứu mạng Sở Hoàng.
Cũng chính là từ khi đó, Sở Hoàng bắt đầu bức thiết muốn thành tiên, tìm kiếm thuật trường sinh.
Sau đó mấy năm nay, Sở Hoàng cả ngày đi theo Thiên Cơ đả tọa tu luyện, phối hợp với đan dược Thiên Cơ luyện chế ra, nên đối với chuyện trên triều chính ngày càng thả lỏng, hiện giờ Sở Hoàng đã nổi danh là con rối không có thực quyền, phần lớn quyền lực rơi vào tay Đại hoàng tử và Ngũ hoàng tử.
Nói cũng thú vị, vốn dĩ Ngũ hoàng tử Mặc Quân chẳng qua là cái đuôi nhỏ bên người của Đại hoàng tử Mặc Nhuận Trạch.
Nhưng vì ba năm trước, Mặc Quân ở rừng rậm săn thú cứu Thượng Quan Nguyệt, cưới được Thượng Quan Nguyệt làm vợ, phía sau có Võ Uy tướng quân làm chỗ dựa, dã tâm vốn dĩ bị giấu khín trong lòng Mặc Quân đột nhiên lộ ra.
Hơn nữa, có sự trợ giúp của Võ Uy Đại tướng quân, không ngờ Ngũ hoàng tử Mặc Quân có thể cùng Đại hoàng tử cân sức ngang tài.
Sở Hoàng mặc kệ triều chính, hai vị hoàng tử tranh đấu gay gắt, trên triều đình có thể nói là đã loạn làm thành một cuộn chỉ. Đặc biệt là lúc này, Sở Hoàng đi theo Thiên Cơ bế quan tu hành nửa tháng, Đại hoàng tử và Ngũ hoàng tử trực tiếp đưa đấu tranh trong bóng tối chuyển lên mặt nước muốn phân cao thấp.
Tuy hai người tuy rằng khát vọng vị trí cao cao tại thượng kia, nhưng cũng không bị dã tâm khiến đầu óc ngu xuẩn làm ra những chuyển tổn hại quốc gia. Mà hai người phân cao thấp về hiệu suất và năng lực làm việc, như những công nhân trong cùng công ty so kè nhau chỉ vì tiền thưởng. Không chỉ không khiến Sở Quốc bất lợi, ngược lại ở một góc độ nào đó giúp chất lượng cuộc sống của nhân dân Sở Quốc được nâng cao.
Thời gian tới, Mặc Thiên Trần càng ngày càng bận, phủ đệ cũng bắt đầu có một ít người xa lạ đến bái phỏng, trên người mang theo khí thế của người đứng trên vị trí cao đã lâu, có đôi khi ở thư phòng Mặc Thiên Trần nói chuyện vài canh giờ.Hạ Diệc Sơ cũng không quấy rầy hắn, chỉ là ngẫu nhiên để Hồng Nguyệt đưa đi trà nóng và điểm tâm.
Nửa tháng thời gian chớp mắt mà qua, mà Sở Hoàng rốt cuộc cũng xuất quan.
Thậm chí, cùng ngày Sở Hoàng xuất quan, hắn còn một tin vui muốn báo cho mọi người. Đó chính là hắn đã an bài Khâm Thiên Giám tính toán ngày tốt, vào hôm ấy muốn từ Phi Tiên Đài Độ kiếp thăng thành tiên.
Quyết định này của Hoàng Thượng đối với mọi người mà nói không phải kinh hỉ mà chính là kinh hách.
Nhưng không có một người dám đứng ra khuyên can Sở Hoàng.
Mặc cho ai đều biết, từ chuyện ngoài ý muốn hai năm trước đã làm cho Sở Hoàng yêu quý sinh mệnh hơn bất cứ thứ gì, nếu đứng ra khuyên can, không chừng bị kéo ra ngoài chém trong vòng một giây.
Cho nên, lúc tin tức Sở Hoàng muốn Độ Kiếp thăng tiên vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều sôi nổi chắp tay mở miệng chúc mừng.
Sở Hoàng đại hỉ, giao chuyện toàn quyền chuẩn bị phi thăng cho Đại hoàng tử và Thiên Cơ đạo trưởng.
Bởi vì Thiên Cơ lão nhân là do chính Đại hoàng tử tìm về nên những năm gần đây, thái độ Sở Hoàng đối với Đại hoàng tử có thể nói là ôn hòa, rất nhiều vấn đề chuyện quan trọng chỉ cần Thiên Cơ đạo trưởng thuận miệng nói vài câu là Sở Hoàng ngay lập tức giao cho Đại hoàng tử xử lí. Điều này làm cho Ngũ hoàng tử Mặc Quân vừa yêu lại vừa hận.
Nhưng mà vẫn còn may, Mặc Quân có Võ Uy Đại tướng quân chống lưng, Võ Uy Đại tướng quân nắm giữ hai phần ba binh quyền quốc gia, dù Đại hoàng tử được Sở Hoàng coi trọng, nhưng vẫn phải nhường Ngũ hoàng tử ba phần.
Việc chuẩn bị cho việc Độ Kiếp phi thăng của Sở Hoàng dưới sự chỉ huy của Mặc Nhuận Trạch qua thời gian nửa tháng rốt cuộc cũng tới ngày Khâm Thiên Giám tính toán.
Sở Hoàng phi thăng, chuyện lớn như vậy, hắn đã sớm ra lệnh cho mọi người, đồng thời hạ chỉ để văn võ bá quan, chỉ cần là quan viên từ thất phẩm trở lên, vào tối hôm đó nhất định phải vào hoàng cungự. Mặc Thiên Trần và Hạ Diệc Sơ tất nhiên cũng nằm trong danh sách khách mời lần này, xem như buổi yến hội ly biệt.
Hạ Diệc Sơ sớm đã sửa soạn xong, trưa hôm ấy, Hồng Nguyệt và Bịch Ngọc hầu hạ mặc cung trang cho cô, mắt thấy thời gian sắp gần tới giờ, Hạ Diệc Sơ và Mặc Thiên Trần đi xe ngựa vào hoàng cung.
Trong hoàng cung, trang hoàng khí phách, gạch đỏ ngói xanh, điêu lan ngọc thế, trên vách tường và mái hiên còn điêu khác tỉ mỉ kim long ngũ trảo sinh động như thật.
Hạ Diệc Sơ và Mặc Thiên Trần xuống xe từ ngoài cửa cung, dưới sự dẫn dắt của cung nữ đi tới nơi tổ chức yến hội tối nay.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT